Hứa Lăng Vy mặt mày xám xịt, nhưng vẫn gượng : "Không Yến Châu, dù thế nào em cũng để bụng, chỉ cần ở bên , em màng những thứ khác. Nếu thần y chữa cho , em thể đôi mắt của ..."
Lời của cô đượm đầy tình cảm sâu đậm.
Mấy vị trưởng bối bên cạnh xong đều cảm động.
Tống Vận vốn thích Hứa Lăng Vy, thấy những lời liền quyết định giúp cô thêm vài câu: "Yến Châu, Lăng Vy là con gái mà đến mức , chịu đồng ý, còn tìm như thế?"
Nếu là đàn ông khác, lẽ mềm lòng từ lâu.
Tiếc rằng thái độ của Bạc Yến Châu chút d.a.o động: "Hôn nhân của , tự quyết định, bao giờ đem bàn luận bàn ăn như thế ."
Nhạc Hoa Dung nhịn : " đây là chuyện của hai nhà, là hôn ước do ông nội lúc còn sống đặt mà..."
Bạc Yến Châu lạnh lùng đáp: "Vậy cần nhắc , hôn ước đó thực hiện một ?"
Nhạc Hoa Dung sốt ruột: "Làm thể so ? Hứa Sơ Nguyện lúc đó chỉ là đồ giả mạo, con ruột của nhà họ Hứa, cuộc hôn nhân đó thể tính?"
...
Vân Vũ
...
Lời dứt, sắc mặt của mấy trong phòng đều trở nên phức tạp.
Bởi họ thấy một cái tên lâu nhắc đến.
Hứa Lăng Vy thì siết chặt tay, căm tức đến tận xương tủy.
Cô mãi hiểu, tại năm xưa Bạc Yến Châu đồng ý nhanh chóng như khi cưới Hứa Sơ Nguyện.
Còn bây giờ, khi thực hiện hôn ước với cô , khó khăn đến thế...
Trong lòng cô vô cùng bất mãn.
Còn Bạc Yến Châu, thấy sự bài xích chút do dự của họ, trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi bực bội khó tả.
Anh lạnh giọng : "Tại thể tính? Khi cô kết hôn với , vẫn là nhà họ Hứa! Hai năm chung sống, những lợi ích mà Bạc gia mang cho Hứa gia cũng là giả!
Dù các cô con ruột, nhưng ít nhất trong cuộc hôn nhân đó, cô theo sự sắp đặt của Hứa gia, mang lợi ích cho các .
Giờ rời , phu nhân Hứa phủ nhận hết tất cả ?"
Nhạc Hoa Dung sắc mặt biến đổi, vội vàng biện giải: "Không, phủ nhận, chỉ ... ..."
Bà lúng túng, giải thích thế nào.
Hứa Nguyên Lập vội tiếp lời: "Yến Châu, dì của cháu phủ nhận những gì Hứa Sơ Nguyện , nhưng phận hôn nhân, vốn dĩ đều thuộc về Vy Vy. Vy Vy lưu lạc bên ngoài, chịu bao nhiêu thiệt thòi, giờ cũng chỉ là trả đúng chỗ thôi...
Hơn nữa, nhà chúng nuôi cô bao nhiêu năm, cuối cùng cô hại c.h.ế.t con gái ruột của chúng , độc ác như thể xứng với ?"
Bạc Yến Châu mặt lạnh như băng: "Thân phận trả đúng chỗ là quyết định của các , nhưng hôn nhân, đừng kéo ! Khi nào kết hôn, tự quyết định! Cô xứng , cũng do !"
Lời , sắc mặt cả nhà họ Hứa đều biến sắc.
Đặc biệt là Hứa Lăng Vy.
Cô ngờ cự tuyệt hôn nhân một cách triệt để đến thế.
Trong lòng đàn ông , lẽ Hứa Sơ Nguyện nên bất cứ vị trí nào mới ?
Nếu , năm xưa dễ dàng ly hôn như .
giờ thế.
Chẳng lẽ Hứa Sơ Nguyện xứng, còn cô thì ?
Hứa Lăng Vy vô cùng khó chịu, nhưng dám ép quá.
Bạc Yến Châu, vốn bao giờ chịu sự khống chế của ai!
Cô gắng gượng nuốt nỗi uất ức trong, : "Bố, , ông bà, con luôn lo lắng cho chuyện cả đời của con, nhưng con cũng , tất cả đều tùy ý Yến Châu, nhắc đến gì? Dù bao lâu con cũng sẽ đợi ... Hôm nay là sinh nhật ông, ăn cơm !"
Cô giả vờ kiên cường, khiến cả nhà họ Hứa đau lòng thôi.
Ngay cả Tống Vận cũng cảm thấy áy náy.
Tiểu Đường Bảo bụng đầy tức giận, cơm cũng nuốt nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-49-duy-nhat-hua-so-nguyen-xung-voi-toi.html.]
Bởi những ngừng chê bai, phỉ báng dì của .
Cậu tức đến phát điên, nhưng thể trực tiếp bênh vực, đành bực bội đặt đũa xuống, : "Cháu no , ăn tiếp ."
Rồi trượt xuống khỏi ghế, chạy khỏi phòng.
"Đường Bảo..."
Mọi thấy chạy , vội gọi theo.
bé ngoảnh .
Tống Vận lẩm bẩm: "Đứa bé ..."
"Có lẽ chỉ một cháu nên yên, , cứ ăn, cháu tìm cháu bé về."
Hứa Lăng Vy quên tỏ hiểu chuyện.
khi cô dậy, Bạc Yến Châu lên tiếng: "Không cần, ... Kỳ Ngôn!"
"Vâng!"
Kỳ Ngôn từ ngoài cửa bước , đỡ Bạc Yến Châu khỏi phòng.
Cậu bé khi chạy ngoài, liền tự đến khu vực ngắm cảnh của nhà hàng.
Cậu tức giận xổm lan kính, hình nhỏ bé co thành một cục.
Kỳ Ngôn đưa Bạc Yến Châu đến, gọi: "Tiểu thiếu gia!"
Đường Bảo họ, vẻ mặt thèm để ý, còn "hừ" một tiếng.
Bạc Yến Châu mặt , hỏi: "Sao đột nhiên chạy ngoài? Như mất lịch sự."
Cậu bé bĩu môi, "hừ" một tiếng: "Họ khác như , lịch sự ở chỗ nào? Cô dì xinh hôm đó ở trường mẫu giáo, chính là vợ cũ của bố ? Cô xinh như tiên nữ, mà họ như thế..."
Theo , Hứa Lăng Vy mới là kẻ !
Bạc Yến Châu im lặng một chút, ngờ con trai vì chuyện mà bỏ chạy.
Anh hỏi: "Con bực chỉ vì chuyện thôi ?"
Cậu bé nghĩ: Đương nhiên!
sợ bố nghi ngờ phản ứng của quá lớn, nên : "Đâu chỉ! Họ còn ép bố cưới Hứa Lăng Vy, con cô của con!"
Nghĩ đến đây, tức đến phát .
Bà nội của thật sự quá điều!
Hứa Lăng Vy gì ?
Người ngoài đường bắt đại cũng hơn cô cả trăm !
Bạc Yến Châu vỗ nhẹ đầu : "Bố từ chối mà? Yên tâm, chuyện ai thể ép bố ."
"Nói đấy nhé!"
Đường Bảo nắm tay bố, ép cùng móc tay hứa hẹn.
Bạc Yến Châu khẽ mỉm , đồng ý: "Nói , bố bao giờ lừa dối con?"
Nghe , bé mới bớt tức giận.
Cậu nắm tay bố, hỏi: "Bố về ăn tiếp ? Hay về ?"
Cậu thấy gia đình đó nữa.
Bạc Yến Châu gật đầu: "Được, nhưng về một tiếng, con cùng bố."
"Vâng."
Đường Bảo mím môi, trong lòng nhưng vẫn ngoan ngoãn theo bố trở .