Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 86: Ra Tay Dạy Dỗ Mẹ Chồng Cũ

Cập nhật lúc: 2025-11-06 16:38:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Sơ Nguyện ban đầu còn kịp hiểu chuyện gì xảy .

Khi cô tỉnh táo , liền nhíu mày Bạc Yến Châu bên cạnh, khẽ hỏi: "Anh gì thế?"

Giọng Bạc Yến Châu trầm xuống, đáp: "Để bọn họ , Kỳ Ngôn ở đó, lát nữa chúng sẽ theo ."

Nghe , Hứa Sơ Nguyện lập tức hiểu ý - chuyện riêng.

từ chối, nhưng bàn tay bàn âm thầm gỡ tay .

Có chuyện gì thì thẳng chẳng , cứ động chân động tay!

Bạc Yến Châu giả vờ như nhận ý đồ của cô, những buông mà còn giữ nguyên tư thế đó, để mặc cho đầu ngón tay cô vật lộn với .

Đến khi lũ trẻ khỏi, tay Hứa Sơ Nguyện vẫn thoát khỏi .

Trong gian phòng nhỏ, chỉ còn hai họ.

Không gian như càng thêm phần ám ...

Vân Vũ

...

...

Hai đứa nhỏ và Kỳ Ngôn đều ở đây, Hứa Sơ Nguyện cũng chẳng kiềm chế nữa, vẻ bất mãn hiện rõ mặt.

Cô trừng mắt Bạc Yến Châu, hỏi: "Anh định ôm đến khi nào? Buông !"

Nghe giọng điệu giận thẹn, khóe miệng Bạc Yến Châu khẽ nhếch lên, mới chịu buông tay.

Hứa Sơ Nguyện lập tức dậy, nhanh chóng kéo dài cách giữa hai .

Giọng cô lạnh lùng: "Nói , giữ em chuyện gì?"

Bạc Yến Châu trầm ngâm vài giây mới lên tiếng: "Anh thấy em và Đường Bảo chơi hợp, với Miên Miên cũng thiết, xem em ghét trẻ con?"

Hứa Sơ Nguyện cảm thấy đang nhảm.

Cô đáp: "Sao em ghét trẻ con? Trẻ con đáng yêu thế !"

Bạc Yến Châu ngạc nhiên với câu trả lời , nên tiếp tục: "Vậy tại lúc đó em bỏ..."

Câu kịp dứt, bên ngoài đột nhiên vang lên một giọng chói tai.

"Kỳ Ngôn, tránh ! Cản đường chúng gì? A Yến thật sự đang ăn cơm với Hứa Sơ Nguyện ?"

Giọng điệu đầy ác ý chính là ruột của Bạc Yến Châu - Tống Vận.

Nhận giọng bà, lông mày Bạc Yến Châu lập tức nhíu .

Hứa Sơ Nguyện cũng thấy.

đầu về phía cửa, ánh mắt đột nhiên tối sầm.

Bên ngoài.

Kỳ Ngôn cũng ngờ Tống Vận xuất hiện ở đây.

Đối mặt với sự chất vấn của bà, vẫn nhẹ nhàng khuyên giải: "Phu nhân, gia chủ đang bàn chuyện, bà khẽ thôi, ngài sẽ nổi giận đấy."

Đường Bảo thấy bà nội đến, trong lòng vui.

Cậu bé vẫn nhớ , bà nội đối xử với cô , nên lúc cũng lên tiếng: "Bà nội, bà gì thế? Bố và cô ăn cơm với thì ? Không ?"

Tống Vận mặt mày âm trầm, đáp: "Đương nhiên là ! Đường Bảo, cháu còn nhỏ, hiểu lòng gian ác! Ngày nay nhiều kẻ vì giàu sang mà bất chấp thủ đoạn, cháu đừng để lừa, đây với bà."

Đường Bảo nhất quyết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-86-ra-tay-day-do-me-chong-cu.html.]

Cậu nguyên tại chỗ, nhúc nhích.

Còn Miên Miên bên cạnh cảnh , tức giận đến mức phát điên.

Bé ở Hải Thành một thời gian , dù gặp những nhưng trong lòng hiểu rõ ai là kẻ từng bắt nạt !

Trong đó hai đang mặt.

Một là bà chồng xa ngày xưa của cô.

Người còn chính là phụ nữ độc ác từng vu oan cho cô năm nào!

Bây giờ, hai họ đang cô ngay mặt cô bé.

Cô nhóc tự nhiên thể để khác như .

Vì thế, cô chủ động tiến gần Đường Bảo, hỏi với giọng non nớt: "Anh Đường Bảo, bà lão phù thủy thật sự là bà nội của ? Sao giống hệt hoàng hậu độc ác trong truyện Công chúa Bạch Tuyết thế nhỉ? Cũng đáng sợ y chang !"

Giọng mềm mại, dễ thương của Miên Miên mang theo chút hoảng hốt.

Đường Bảo xong tưởng Miên Miên thái độ của bà dọa sợ, liền vỗ về an ủi: "Miên Miên đừng sợ, ở đây !"

Sắc mặt của Tống Vận đen đến mức thể đen hơn nữa.

Nàng là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Bạc thị, bao năm qua luôn cung kính, từng như ?

Dù đối phương chỉ là một đứa trẻ, nàng cũng tức giận đến mức chịu nổi.

Tống Vận lập tức sang Miên Miên mà mắng: "Đứa nhỏ từ đây, lễ phép là gì hả? Mày gọi ai là bà già phù thủy?"

Miên Miên mở to cặp mắt vô tội, đáp: "Ai hung dữ nhất thì chính là bà già phù thủy ! Về lễ phép thì đương nhiên con hiểu . Mẹ con, ông bà ngoại, con và cả cô giáo đều dạy tôn trọng lớn tuổi và yêu thương trẻ nhỏ. họ từng dạy con tôn trọng những bà phù thủy xa...

Bởi vì trong truyện cổ tích, các bà phù thủy xa chuyện ác, đáng tôn trọng chút nào!"

"Cái..."

Tống Vận tức giận tím mặt.

Con ranh c.h.ế.t tiệt dám gọi nàng là bà phù thủy ác độc, lão phù thủy liên tục như !

Nàng tức giận sang Kỳ Ngôn mà chất vấn: "Đứa trẻ bụi đời rốt cuộc là từ tới ? Sao ăn mất dạy như thế? Không hề chút lễ nghĩa nào hết!"

Kỳ Ngôn căng thẳng do dự mới lên tiếng: "Là... là tiểu thư Hứa Sơ Nguyện đưa tới, đây là con của một gia đình họ hàng."

Vừa thấy cái tên , lửa giận của Tống Vận càng bốc cao, lập tức quát: "Thì nên mới vô giáo dưỡng như thế! Mới tí tuổi đầu thiếu dạy dỗ, xem hảo hảo dạy dỗ mày!"

Nói xong, nàng quả thực định lao túm lấy Miên Miên.

Chính lúc Tống Vấn chuẩn nắm Miên Miên thì một bàn tay nhỏ nhắn bỗng xuất hiện, hung hăng túm chặt cổ tay nàng .

Giọng đầy sát khí của Hứa Sơ Nguyện cũng vang lên theo.

"Cô thử chạm sợi tóc của nó xem?"

mang theo khí thế lạnh lùng, lực đạo tay cũng chẳng nhẹ.

Bị nắm đau đến mức kêu lên: "Đau quá... Hứa Sơ Nguyện, mau thả !!!"

Hứa Sơ Nguyện những buông tay mà còn cố ý vặn mạnh một cái, giọng lạnh lẽo như băng giá: "Tuổi cao như tay với một đứa trẻ ba, bốn tuổi, cô còn thẹn ?"

Tống Vận tức giận đến méo mặt, lớn tiếng mắng: "Đứa trẻ nhà quê giáo dưỡng dám mắng c.h.ử.i , dạy dỗ nó một trận thì chứ?"

Nghe thấy Tống Vận dám gọi Miên Miên là đứa trẻ bụi đời giáo dưỡng, sắc mặt Hứa Sơ Nguyện lập tức càng thêm lạnh lẽo.

hừ lạnh một tiếng, : "Cô cũng xứng ? Giáo dưỡng của con bé tùy theo đối tượng mà khác . Đối với hạng như cô, tự nhiên chẳng cần khách khí!"

 

Loading...