Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ông Xã, Ôm Một Cái - Chương 124: Ông Xã, Ôm Một Cái

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:10:15
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ trước khi kết hôn, lúc còn ở HongKong, Lộ Lê vốn dĩ đã là khách hàng cấp bậc VIP cao nhất của Hermes, lần này đương nhiên cũng nhận được thư mời.

Cô tuy là không thích lắm mấy kiểu tiệc xã giao này, nhưng mà vẫn phải duy trì danh tiếng một chút, nên lâu lâu vẫn phải xuất hiện, đi qua đi lại nói vài câu, cho mọi người thấy mình còn trên giang hồ, để các bằng hữu biết điều mà kiềm chế chút,

Tần suất thường là khoảng mỗi quý một lần, vừa vặn quý này có sự kiện này.

Lộ Lê nhìn chương trình của sự kiện cũng không có gì quá trọng đại, trong lòng liền suy nghĩ về cái người thờ ơ kia.

Lúc sau về nhà, Lộ Lê kéo Trì Thầm Yến vào trong phòng quần áo, cho anh xem mấy đồ cô mua hôm nay.

Quần áo của đàn ông, đặc biệt là dành cho mấy người làm kinh doanh tiếng tăm lớn như Trì Thầm Yến, quần áo lăn qua lộn lại cũng không có gì khác nhau, Trì Thầm Yến lại cũng không phải như mấy tiểu ca ca idol, tạo hình cũng không có gì nhiều để thay đổi.

Trì Thầm Yến nhìn, cũng không thấy quá vui vẻ, chỉ gật đầu: “Cảm ơn.”

Sau có cũng không nói thêm gì nữa.

Lộ Lê đợi cả buổi, chỉ nghe được hai chữ “Cảm ơn”, há miệng thở dốc.

Chỉ chỉ chỉ … chỉ có vậy là xong á?

Cô dành cả một buổi trưa để lựa đồ cho anh!

Xong rồi chỉ nghe được một câu “Cảm ơn”?

Hôn hôn đâu? Ôm một cái đâu? Sao không khen cô?

Lộ Lê cảm giác trên đầu có mây đen sấm chớp, trong lòng trăm triệu mảnh pha lê vỡ nát dưới sàn.

Trì Thầm Yến: “Anh đi trước đây.”

“Từ từ!” Lộ Lê không cam lòng, bắt lấy tay Trì Thầm Yến.

Trì Thầm Yến đứng lại, xoay người.

Lộ Lê ngẩng đầu lên nhìn anh, trên mặt viết đầy chữ ủy khuất, cô đem những gì trong lòng nói ra: “Rốt cuộc là anh muốn cái gì đây?”

“Chuyện mấy lời khen kia em cũng đã xin lỗi rồi mà.”

Tự nhiên Lộ Lê trào nước mắt, chực khóc: “Có phải anh không thích em nữa không?”

Giả, tất cả đều là giả dối, lên tivi bày tỏ tình yêu là giả, tỏ tình trong bếp cũng là giả, đàn ông toàn là một đám lừa đảo.

Trì Thầm Yến nghe xong, hít vào một hơi, xoay người lại đối diện Lộ Lê:

“Anh không dễ thay lòng đổi dạ như vậy.” Anh nói.

Không có thay lòng đổi dạ dã? Lộ Lê nghe xong cũng hơi yên tâm một chút, nhưng rồi lại ủy khuất hỏi: “Vậy cuối cùng là anh muốn sao đây?”

Trì Thầm Yến hỏi ngược lại cô: “Em cảm thấy chúng ta bây giờ không tốt sao?”

“Nếu mà bây giờ vẫn làm mấy chuyện như hồi trước.” Anh nhìn vào mắt Lộ Lê, “Anh sợ sẽ mạo phạm em.”

Lộ Lê: “Mạo, mạo phạm?”

Trì Thầm Yến “Ừ” một tiếng.

Não Lộ Lê bắt đầu hoạt động hết công xuất.

Sao lại mạo phạm nhỉ? Là một người nam thích một người nữ, nhưng nhà gái lại đang không thích nhà trai, nếu nhà trai mà có mấy hành động thân mật với nhà gái thì cũng có thể tính là mạo phạm rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-124-ong-xa-om-mot-cai.html.]

Cũng có lý, Trì Thầm Yến nói thích cô, nhưng cô cũng chưa có nói là cô thích Trì Thầm Yến, cho nên bây giờ nếu Trì Thầm Yến ôm ôm hôn hôn cô thì đúng là mạo phạm cô thật.

Thật vừa lịch sự vừa lễ phép mà.

Nói chuyện hợp tình hợp lý khiến người ta tìm không thấy chỗ sai.

Lộ Lê không biết nói gì, cũng không thể nói là cô thích bị “mạo phạm” như vậy được.

Trì Thầm Yến nhìn khuôn mặt rối rắm của Lộ Lê.

“Cho nên,” Anh nói, “Bây giờ em có gì muốn nói với anh không?”

Ý của anh rất rõ ràng, muốn anh ôm ấp hôn hít, không được cứ vậy mà lợi dụng anh nữa, phải nói rõ ràng.

Anh sẽ không “mạo phạm” người phụ nữ trong lòng mình.

Não Lộ Lê đang vận động hết công suất, đột nhiên phụt một cái, đơ.

Muốn cô nói gì cơ chứ?

Trong đầu Lộ Lê ầm ầm vang lên.

Trì Thầm Yến lắc đầu, cũng không dây dưa, đứng dậy.

Lộ Lê mặt ủ mày ê, nhìn theo bóng lưng anh rời đi.

Buổi tối.

Trì Thầm Yến từ phòng tắm bước ra.

Lộ Lê hình như đã ngủ, trùm chăn kín mít, chỉ lộ cái đầu ra ngoài.,

Trì Thầm Yến xốc chăn lên, nằm lên giường.

Chỗ Lộ Lê nằm là ngay giữa giường, lúc anh lên giường khó tránh không đụng cô.

Trì Thầm Yến đột nhiên nhíu mày lại.

Anh còn đang định duỗi tay về phía Lộ Lê, chạm vào da thịt ấm áp, lập tức trong lòng chửi một tiếng.

Áo ngủ của cô đâu?

Lộ Lê cũng chưa có ngủ, trở mình, nhìn anh đầy mong chờ

Anh thật sự sẽ không mạo phạm cô ư?

Cô đang ép anh mạo phạm mình mà.

Trì Thầm Yến hít sâu vài hơi: “Lộ Lê.”

Lộ Lê: “Dạ?”

Trì Thầm Yến sau đó không nói gì, cắn chặt răng, nhắm mắt lại, ép bản thân phải nhớ tới mấy cái báo cáo tài vụ của Thịnh Cảnh.

Lộ Lê nhìn anh đã khôi phục lại bình tĩnh, biết mình đã thất bại, liền trùm chăn kín đầu.

Vì cái gì mà muốn làm cô khó xử, nhất định phải ép cô đến thế.

Lộ Lê cứ thế yên lặng đi ngủ. Ngày hôm sau tỉnh lại, tay lại mỏi mà da đùi trong cũng hơi khó chịu.

Loading...