Lúc  cửa, Lộ Lê  qua bên cạnh  hỏi : “Lúc nãy bọn họ  cho   ?”
Trì Thầm Yến   gì,  đầu  Lộ Lê,  ẩn ý.
Lộ Lê  phản ứng của , liền hiểu.
Đáng đời!
Cô  dựa  lưng ghế, lười biếng: “Không ngờ ý thức bảo vệ nhà  thật ,    quen,  còn  xe lạ thì liền chặn   cho vô.”
“Có  là con rể cũng vô dụng thôi.”
Trì Thầm Yến lúc  chỉ đến nhà cô hai , một  là  khi kết hôn, một  là  năm . Trước khi kết hôn thì chỉ đến  chuyện xong  , năm  đến cũng chỉ ở  một đêm, bảo vệ mặc dù thấy cũng giống, nhưng mà do   ai báo  nên  dám tùy tiện mà cho .
Trì Thầm Yến   bụng nhỏ của Lộ Lê.
Hai  xuống xe  nhà.
Lộ Lê thấy Trì Thầm Yến bay từ thành phố S  mà còn  thể mang quà tặng cho ba  cô,  nghĩ đến ba còn đang  viện, liền ỉu xìu.
“Ba    nhà.”
“Anh cho rằng em chỉ vì  thấy tờ đơn ly hôn  rõ ràng  là liền chạy về nhà  đẻ  ? Em mới   dễ dàng mà buông tha cho   . Em còn định tính sổ với  đó, mà tại ba  bệnh nên em mới về.”
Trì Thầm Yến  xong nhíu mày, lo lắng: “Có chuyện gì ?”
Lộ Lê: “Nhồi m.á.u cơ tim.”
“Hai ngày qua bận  bận , cho nên mới  báo cho .”
Trì Thầm Yến: “Sao   sớm cho  ?”
Lộ Lê nhăn mũi: “Nói cho   gì chứ? Anh cũng  ở đây ? Còn nữa, chuyện đơn ly hôn là ?”
Trì Thầm Yến  nhớ tới đơn ly hôn ,   thư ký Chu bây giờ  nhận  sai lầm  nữa.
Trì Thầm Yến: “Ở bệnh viện  ai ? Hay để đêm nay  qua đó?”
Lộ Lê: “Em mới tới bệnh viện xong   bắt  về nè,   việc gì ,  chuyển qua phòng bệnh thường .”
“Tối nay  cũng  cần qua đó quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi , mai  cũng .”
Trì Thầm Yến cũng  ép: “Được.”
Lúc   nhà,   Lộ Lê, nhẹ nhàng ôm cô  lòng, cảm giác lúc  mới an tâm.
“Nhớ em.”
Lộ Lê chôn mặt trong n.g.ự.c Trì Thầm Yến, dùng tay đ.ấ.m  lưng , dỗi: “Thôi đừng  mà bày đặt nữa, lúc    còn  ly hôn với em , còn soạn sẵn đơn ly hôn nữa .”
“Anh đừng hòng đắc ý nhé, hồi  em cũng  ly hôn với  .”
Trì Thầm Yến  cô nhắc đến hai chữ “ly hôn” thì nhíu mày: “Không ly hôn, chừng nào về nhà  sẽ xé đơn ly hôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-166-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Lộ Lê: “Không  xé.”
Cô dùng ngón tay nhấn  n.g.ự.c Trì Thầm Yến: “Chừng nào về em nhất định  treo đơn ly hôn lên cổ đó. Anh mà chọc tức em, em liền ký đơn.”
Trì Thầm Yến yên lặng tưởng tượng cảnh Lộ Lê đeo đơn ly hôn  cổ, mỗi ngày  qua    mặt .
“………………”
Phải xé, nhất định  xé.
Không cần đợi tới lúc về, lát nữa gọi điện    xé ngay lập tức.
Lộ Lê  hỏi : “Anh  ăn cơm ?”
Cô hỏi xong  ngớ  . Tên khốn   đưa đơn ly hôn tới tay cô  mà cô còn quan tâm  ăn cơm  á.
Trì Thầm Yến vốn  quen với cái kiểu ngoài miệng thì chê nhưng  thể thì thành thật của Lộ Lê, liền : “Chưa ăn.”
Lộ Lê: “ Để em  hỏi coi  gì cho  ăn .”
Trì Thầm Yến  hôn cô một cái.
Lộ Lê: “Ai cho  hôn em hả?”
Cuối cùng, hai  vẫn   bàn ăn với .
Lộ Lê  đầu bếp  vài món đặc sản của Hong Kong, trong đó  món bánh tart trứng.
Lộ Lê    thích món tart trứng do đầu bếp trong nhà , nhưng hôm nay   vì   thấy    ăn,  ,  đẩy hết qua cho Trì Thầm Yến.
“Cái  cho ,   lãng phí.”
Trì Thầm Yến  thấy Lộ Lê  chút hứng thú với món tart trứng,  nghĩ đến cuộc gọi từ bệnh viện kiểm tra sức khỏe, trong lòng  kích động.
“Em  ăn ?” Anh hỏi thử.
Bác sĩ  chỉ  HCG (**) trong m.á.u của Lộ Lê cao hơn bình thường, là một trong các dấu hiệu đầu tiên của việc mang thai,  hai   kiểm tra   nữa.
Anh cũng nhớ kỳ sinh lý của Lộ Lê, nếu dựa theo ngày thường, thì  nên đến từ 2 ngày  .
Lộ Lê lắc đầu: “Chắc do mấy ngày nay mệt quá nên   ăn.”
Cô  : “Em thấy ba già   nhiều. Mẹ em  vẫn  gọi  em  thời gian thì về nhà nhiều hơn, kết quả em cũng chỉ  miệng chứ chả  thật bao giờ, mãi đến lúc ba sinh bệnh mới  về.”
“Cho nên em    ở  thêm mấy ngày nữa.”
“Được ?” Cô ngẩng đầu lên  Trì Thầm Yến.
Trì Thầm Yến sửng sốt một chút,  gật đầu: “Được.”
Anh  thể cảm nhận  sự áy náy của Lộ Lê,  bây giờ nếu  cho cô ở  thì cũng  thích hợp lắm.