Đây là lần đầu tiên cô đầu tư một hạng mục nào đó, hoặc cũng có thể là sợ bút sa gà chết, nên lần này vô cùng chú trọng, cũng rất khẩn trương.
Tuy rằng cô không biết cuối cùng sẽ ra sao, nhưng đây là lần đầu tiên phu nhân bỏ tiền ra đầu tư, coi như bước đầu học cách đầu tư kiếm tiền.
Tuy rằng ngày nào cũng có người báo cáo tiến độ cho cô, cũng chụp ảnh hậu trường gửi qua, nhưng cô vẫn muốn tự mình đi xem thử.
Tỉnh Tây nằm ở phía Tây Nam Bộ, cách thành phố S nằm ven biển khá xa, muốn đến đó đầu tiên phải đi máy bay năm tiếng, sau đó còn phải đi tàu cao tốc, rồi muốn đến cái trấn nhỏ kia thì phải đi ô tô đến.
Lộ Lê tính toán một chút, đi một ngày về một ngày, ở lại phim trường hai ngày, vậy thôi đi một tuần là dư thời gian.
Kiều Giai Nhất nghe cô nói đi cũng khí thế bừng bừng đòi đi chung, muốn đi đến gặp em trai Lâm Ký Dư.
Hai người lên kế hoạch xong, Lộ Lê mới phát hiện là cô còn chưa có thông báo cho ông xã biết.
Hai người sau khi ăn tối xong thì đi ra ngoài tản bộ, Lộ Lê ôm tay Trì Thầm Yến, kể cho anh nghe kế hoạch của mình.
Trì Thầm Yến nghe xong, nhíu mày: “Em đi bao lâu?”
Lộ Lê liền cao hứng: “Đi một tuần chắc đủ rồi đó.”
Trì Thầm Yến suy nghĩ, xong lại lắc đầu.
Lộ Lê không ngờ anh sẽ lắc đầu: “Ơ?”
Trì Thầm Yến: “Cho người mỗi ngày báo cáo tiến độ là được rồi, việc gì mà nhất định phải đến đó?”
“Ở nhà với anh không tốt sao?” Trì Thầm Yến nhéo tay Lộ Lê/
Anh cảm thấy đi một tuần quá lâu, mà anh lại không thể bỏ việc để đi cùng, hơn nữa chỗ đó cũng xa xôi, không phải thành phố lớn để đi máy bay trực tiếp đến.
Lộ Lê: “Nhưng mà em muốn đi.”
“Đây là lần đầu tiên em đầu tư phát triển một người, đương nhiên là muốn đến tận mắt xem rồi.”
Lộ Lê ôm tay Trì Thầm Yến, cười: “Ông xã cho em đi đi mà! Em đã hẹn với Kiều Giai Nhất rồi, cuối tuần sau sẽ xuất phát.”
Trì Thầm Yến sờ đầu Lộ Lê, chỉ nói: “Nhưng anh không đồng ý.”
Nếu cô nói muốn đi về Hong Kong thăm người nhà trong một tuần, anh đương nhiên sẽ không phản đối, nhưng mà chỉ vì một bộ phim điện ảnh để cô g.i.ế.c thời gian mà cô đi lâu như vậy, anh thấy không cần thiết.
Trì Thầm Yến: “Em có thể đầu tư một bộ phim khác quay ở thành phố S, muốn đến xem thì có thể đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-80-ong-xa-om-mot-cai.html.]
“Hoặc là nói đoàn làm phim chuyển về thành phố S đi, chi phí anh trả.”
“Không có giống nhau!” Lộ Lê phản bác. Thành thị với nông thôn cảnh quan đã khác rồi nói chi đến không khí, sao có thể muốn quay ở đâu thì dọn đến đó được.
Lộ Lê chép miệng.
Trong lòng cô vốn tràn đầy vui mừng, tưởng là anh sẽ chiều cô mà để cô đi, ai dè lại bị cự tuyệt như vậy.
Hơn nữa từ lời nói của anh, cô có thể nhìn ra, trong mắt anh việc cô làm chỉ là đang chơi đùa g.i.ế.c thời gian thoi.
Anh không quan tâm chuyện này là sao, cũng không quan tâm đoàn làm phim có nghiêm túc quay không, chỉ quan tâm chuyện này có giúp cô g.i.ế.c thời gian không, lúc anh đi làm thì để cô nhàn rỗi, nhưng lúc cô bận rộn thì lại muốn cô quay về chăm lo gia đình.
Tuy là trước giờ Lộ Lê đối với mọi chuyện có chút tùy tình hình mà quyết, nhưng mà một khi cô đã xác định chuyện gì thì sẽ vô cùng nghiêm túc với nó.
Trì Thầm Yến nhìn Lộ Lê chẹp miệng.
Anh đột nhiên ảo não nhận ra, hồi trước không nên đồng ý để cô đi đầu tư, cũng không nên đồng ý để cô đầu tư phim điện ảnh.
Lộ Lê nhìn Trì Thầm Yến, vẫn kiên trì: “Em muốn đi.”
Trì Thầm Yến nghĩ nghĩ, cuối cùng nhượng bộ: “Vậy đi hai ngày thôi, anh sẽ cử thư ký Chu đi cùng em.”
“Hai ngày một đi một về rồi, không đủ!” Lộ Lê phát bực, liền gạt tay Trì Thầm Yến ra.
Trì Thầm Yến cau mày, lại nắm lấy tay cô: “Ngoan nào.”
Lộ Lê quay mặt qua một bên, lau vội khóe mắt, nức nở: “Mấy lần anh đi công tác một lúc đi cả mấy tháng em cũng đâu có nói gì, bây giờ em đi có một tuần mà anh cũng không cho.”
Cô đau lòng không phải vì bị anh cự tuyệt, mà là vì ý tứ của anh sau đó, là anh ngay từ đầu đã không coi trọng việc cô nghiêm túc chuẩn bị để đầu tư hạng mục, chỉ cho là cô đang cầm tiền dạo chơi thôi.
Dù sao trong mắt anh, một hạng mục đầu tư giá một ngàn vạn này cũng chẳng là gì.
Cảm giác thứ bản thân vô cùng coi trọng, vào trong mắt người khác lại bị khinh rẻ, khiến người ta chẳng dễ chịu gì.
Trì Thầm Yến chỉ đáp lại: “Hai chuyện này không giống nhau.”
“Sao lại không giống?” Lộ Lê sụt sịt, “Bởi vì anh có tiền còn em không có sao? Đều là vì công việc mà quyết tâm, ý nghĩa này với em và anh đều như nhau mà.”
Trì Thầm Yến trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn nắm lấy tay Lộ Lê: “Chúng ta đi về trước đã.”