【 Tớ xin . 】
Kiều Giai Nhất hận sắt  thành thép: 【Phải !】
【Anh  dựa   mà  cho  , cũng   tiền của  chứ!】
Lộ Lê: 【Là tiền của   mà.】
Kiều Giai Nhất: “………………”
Mẹ nó chứ.
Thật lâu  mới  lời nhắn : 【Bà cô của tớ ơi, giờ tớ hiểu vì cớ gì mà BTN  thể chỉ  mặt  mà  nhạo  đó. 】
【Bông sen trắng  cũng   thương hiệu của bản  . 】
【Còn    ông xã bên cạnh thì cái gì cũng  . 】
【A  đúng,  còn  tiền của ba  cho. 】
【 mà giờ về nhà thì nhà  chia tài sản thế nào? Ba  sẽ cho  cổ phần ? Nếu   ba  quản chuyện  mà là hai  trai thì ? Rồi ai cho  cổ phần nữa?】
【Tớ   ở Hong Kong  giờ chiến tranh gia tộc tranh giành tài sản kịch liệt lắm, tình cảm giữa  với hai  trai  thế nào,    thể đấu với bọn họ ? 】
【Cậu với Trì Thầm Yến  khi kết hôn lập hợp đồng tiền hôn nhân thế nào? Lỡ lúc nào đó ly hôn thì     chia cho đồng nào ?】
Lộ Lê  tới đây, trầm tư.
Mẹ cô ngày xưa là hồ ly trong giới giải trí, c.h.é.m g.i.ế.c tất cả mà  lên vị trí cao nhất, thủ đoạn  ai bằng, nhưng dù  cũng chỉ là đấu với các nữ nhân suốt ngày chỉ  chuyện son phấn. Còn hai    của cô, vốn dĩ   ba cô bồi dưỡng từ nhỏ để trở thành  kế nghiệp, lăn lộn  thương trường so với giới giải trí thì còn thủ đoạn hơn nữa.
Kiều Giai Nhất thấy Lộ Lê  trả lời  tin nhắn,  là  cô  trúng tim đen .
Cô đột nhiên cảm thấy việc Lộ Lê  tai nạn   chừng là một chuyện , ít nhất lúc  Trì Thầm Yến sẽ  ly hôn với cô, cả đời   thể  cô vợ nhỏ núp  lưng tổng tài bá đạo , tuy là luôn  vị tổng tài  cưỡng chế nhiều chuyện, cũng   bao nhiêu quyền tự chủ,    cũng  tự quyết , nhưng ít   thể như  mà bình yên sống trọn một đời.
Lộ Lê trực tiếp hẹn Kiều Giai Nhất  ngoài gặp.
Hai    uống  sữa giải sầu, kể khổ hai tiếng liền vẫn  xong.
“Cậu  xem   vì   quá đáng như thế chứ.” Lộ Lê dụi mắt, “Tớ cũng , là tớ lấy tiền của    đầu tư  phim,   tư cách   gì   mặt  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-82-ong-xa-om-mot-cai.html.]
“Tớ cũng  thể lén  mà, cũng    sẽ   tớ lén lút mà  như , nhưng mà   thì tớ cũng  an tâm, càng  vui vẽ,   còn ý nghĩa gì nữa?”
“Tớ  bản  thật vô dụng mà, ở nhà thì ăn bám ba, cưới chồng thì ăn bám chồng.”
“Tớ chỉ  ngờ,  đầu tiên  nghiêm túc  một cái gì đó,  hóa  thế .”
……
Kiều Giai Nhất vốn là con một, đương nhiên  thể hiểu hết nỗi khổ của Lộ Lê, nhưng  cô  đến thương tâm như , cũng nhịn   mà ôm vai cô một cái.
Lộ Lê nhích  gần: “Tớ còn  bằng BTN.”
“Im mồm!” Kiều Giai Nhất lập tức phỉ nhổ, “Cậu lớn lên nhan sắc  vóc dáng đều hơn cô , chồng  đối xử với  cũng  thể coi như là tình thâm nghĩa trọng, vì    bản   bằng cái bông sen trắng  chứ.”
“Mà    đây   , khen  phụ nữ vì sự nghiệp thì cũng  thể chê bai  thất nghiệp , mỗi  đều  lựa chọn riêng của bản , đều  giá trị như ,  bây giờ   hạ thấp bản   chứ.”
Lộ Lê lắc đầu: “ chuyện đó   giống chuyện  .”
Lựa chọn thất nghiệp và việc  thất nghiệp vốn dĩ   giống  mà.
Quan trọng là, cô tuy  là phu nhân hào môn  việc , nhưng đến cả việc duy trì hình tượng vợ chồng cũng   ,   cũng bảo hai  là vợ chồng plastic.
Kiều Giai Nhất: “Sao   giống? Cô    chỉ  thiết kế quần áo thôi ,  cũng  tài mà. Cậu  những   nũng bán manh mà còn  nhảy  nữa,  khác  gì chứ? Có  cũng chỉ   đáng yêu vô cùng thôi.”
Lộ Lê  Kiều Giai Nhất an ủi,   là giờ nên vui  nên buồn nữa.
Kiều Giai Nhất  đồng hồ: “Tới giờ chồng    về ,  là giờ  về nhà  chuyện  nữa với   .”
Lộ Lê lắc đầu.
Tối hôm qua cô  cự tuyệt đến đau lòng như , bây giờ  còn dũng khí để thử một  nữa.
Anh  đồng ý thì cô cũng  vui nữa, hôm qua chuyện thành  như , nếu mà    vẫn từ chối, cô e là  còn chỗ dung  nữa.
Cãi  xong thì bản  cũng chẳng  lợi ích gì, cuối cùng vẫn  giảng hòa với  thôi.
Trừ khi cô  còn thích ,  yêu  nữa.