Lộ Lê không phục mà “hừ” một tiếng, sau đó tuy mở miệng mắng nhưng thấy bên topic “vợ chồng ăn lê” fan mới không ngừng tăng.
Sau đó, thấy không ít fan mới ID nhìn thật quen mắt, hình như mới ở bên kia mắng Lộ Lê và Trì Thầm Yến ngược cẩu, còn vỗ n.g.ự.c nói như đinh đóng cột là sẽ không làm fan CP mỗi ngày ăn cơm chó đâu. Kết quả mới bảo đảm xong, đã liền chạy tới hot topic “vợ chồng ăn lê” rồi.
Hồi trước thì chê bọn họ giả tạo, còn bây giờ thì điên cuồng hâm mộ.
Lộ Lê: “………………”
Bọn họ mà cũng muốn đấu với vợ chồng cô à.
Có không ít fan CP chạy vào weibo của “Quả lê vị tiểu tiên nữ” mà kêu gọi cô trở về, nói là vợ chồng ăn lê đã thành sự thật rồi, CP cô ủng hộ đã thành đôi rồi, mau quay về nhặt đường thôi.
Thấy cái topic mới ngày nào còn vắng như chùa bà đanh mà bây giờ đột nhiên phấn bay đầy trời, lại thấy không ít người kêu gọi cô quay về chủ trì đại cục, tâm tình Lộ Lê vô cùng tốt.
Nếu là trước đây, cô nhất định sẽ vui vẻ đến điên. Bây giờ cũng không khác mấy.
Lời đồn vợ chồng plastic hào môn cũng bị phá rồi, Lộ Lê cảm thấy công thành danh toại, muốn lui về ở ẩn.
Cô với ông xã vui là đủ rồi.
Lộ Lê bỏ điện thoại xuống, chạy đi tìm anh.
Thịt viên để lâu bị nguội rồi, Trì Thầm Yến đem đi hâm nóng lại.
Anh sau khi hâm nóng thịt viên thì lại mang ra bàn cơm, nhìn Lộ Lê chạy về hướng mình, dùng muỗng múc một viên, thổi một chút, sau đó đút vào miệng cô.
“Thế nào?” Anh hỏi.
Lộ Lê hạnh phúc mà nheo mắt, gật đầu: “Ngon lắm.”
Lộ Lê: “Ông xã của em là người chồng tốt nhất trên thế giới!”
“A Lê cưới được ông xã tốt như vậy chắc là nhờ phúc khí tu luyện ba đời rồi.”
“Ông xã của em thật hoàn mỹ, đến độ nhiều lúc em không biết có phải là anh đang muốn lợi dụng em mà hạ độc không nữa, chỉ cần anh cười một cái, A Lê đều sẽ không nghĩ gì, cũng không quan tâm gì, cứ thế mà luân hãm vào vực sâu vạn trượng của ông xã.”
“Dù trong đêm đen có trăm ngọn đèn dầu, tấm lòng của em cũng chỉ hướng đến một mình anh.”
“Được rồi.” Trì Thầm Yến che miệng ho nhẹ một cái, ngắt lời Lộ Lê.
Cũng may là Lộ Lê đã quen việc đang khen nửa đường thì bị ngắn lời, cũng không nói gì, chỉ nhìn anh cười.
Ăn cơm xong, Trì Thầm Yến nói với Lộ Lê chuyện đi tỉnh Tây.
Anh đã thu xếp mọi chuyện ổn thỏa, máy bay cũng đã sắp xếp xong, đi đi về về hết bảy ngày, còn cử thêm trợ lý với vệ sĩ, thư ký Chu cũng sẽ đi cùng cô.
Anh còn thu xếp chỗ ở cho cô luôn rồi.
Lộ Lê đột nhiên cảm giác như học sinh tiểu học lần đầu đi chơi xuân, trước lúc đi đứng ở cửa nghe cha mẹ dặn dò trăm thú, nào chú ý an toàn, rồi cặp sách thì nhét đầy quà vặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-94-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Tuy cô không còn nhỏ nữa, nhưng mà cảm giác như một đứa nhỏ mà được nuông chiều cũng không tồi.
Lộ Lê liên tục gật đầu: “Cảm ơn ông xã.”
Trì Thầm Yến nhìn Lộ Lê như vậy, nhìn một hồi, cảm giác có chút không chân thật.
Đoạn thời gian này khiến cho anh cảm thấy hai người bọn họ trước kia là giả, anh và Lộ Lê vốn dĩ là như thế này, hơn nữa về sau cũng sẽ luôn nhé thế.
Mãi đến hôm nay mới xoay chuyển được lời đồn vợ chồng plastic đã nhắc nhở anh, trước kia vốn dĩ không phải giả.
Lộ Lê thấy anh đang nhìn cô đến mê mẩn, không biết đang nghĩ gì.
Cô liền sờ sờ mặt.
“Bộ trên mặt em có gì hả?”
“Hả?” Trì Thầm Yến liền hoàn hồn, lắc đầu, cười cười: “Không có.”
Lộ Lê nghi hoặc: “Vậy sao anh nhìn em chăm chú vậy?”
Trì Thầm Yến giật mình, đột nhiên hỏi cô: “Em có thích anh không?”
Lộ Lê không ngờ anh sẽ hỏi vậy, hơi sửng sốt một chút, sau đó lại chống hông, bộ dạng ủy khuất không vui.
“Ông xã, anh nói cái gì vậy!”
“A Lê đối với ông xã như thế nào chẳng lẽ anh từ trước đến giờ không nhận ra sao?”
“Thật khổ quá mà, thật sự rất khổ luôn đó.” cô chực chờ khóc “Trên thế giới này nhất định không có chuyện gì khổ sở bằng việc thiếu chút nữa đem toàn bộ trái tim ra giao tới, thì người kia lại nói là nhìn không ra.”
“Cái gì mà thề non hẹn biển (1), cái gì nói chuyện tình yêu (2), chả lẽ trong mắt anh toàn bộ đều là giả sao?”
(1) Nguyên tác là “thệ hải minh sơn”
(2) Nguyên tác là “hoa tiền nguyệt hạ”
Trì Thầm Yến lúc này mới ảo não nhận ra mình nói sai rồi: “Thật xin lỗi, là anh không tốt.”
Chỉ là nghe những lời này, lại thấy phản ứng của Lộ Lê, anh lại cảm thấy không an toàn.
Lộ Lê hầm hừ: “Lần này coi như tha cho anh, không có lần sau đâu đó.”
“Được.” Trì Thầm Yến nhẹ nhàng gật đầu.
Anh lại nhìn mặt bàn, như nghĩ chuyện gì.
Anh đột nhiên nhìn Lộ Lê: “Thịt viên ăn ngon không?”
“Hả?” Lộ Lê không biết hôm nay anh bị cái gì mà chuyển đề tài nhanh dữ, chỉ mờ mịt thành thật gật đầu “Ăn ngon nha.”