Anh tất nhiên  chủ động đến thế.
 
Chỉ là trong lều  khẽ kêu nhẹ một tiếng,  lập tức hỏi chuyện gì xảy .
 
Biết là lều  ướt do nước tạt ,  với tâm địa  trong sáng liền năn nỉ  ngủ cùng.
 
Tới nửa đêm,  khẽ run lên, lí nhí  lạnh, và thế là  tự động dán  gần luôn.
 
Lúc đó trong lòng   là cảm giác vui sướng khi  gần gũi  mật với .
 
Ai mà ngờ, tất cả đều là do  sắp đặt!
 
Lương Ngôn Tịch  một cách vô cùng hài lòng.
 
 lườm , tiếp tục kể tội cái sự đen tối ngày xưa.
 
Không  là   trúng điểm nào, chỉ thấy  đàn ông  đó còn đang chống cằm   kể, bỗng  đổi tư thế, giọng  mang theo ý :
 
“Thì   hồi đó  tính đến  .”
 
" đó đúng đó,  chính là kiểu –"
 
 bỗng khựng , chớp chớp mắt  .
 
Anh nhẹ nhàng vuốt má ,  mỉm:
 
"Sao ? Không nhận  chồng  ?"
 
 căng thẳng nuốt nước bọt:
 
"Anh    ?"
 
"Ừ." Anh gật đầu.
 
"Vậy   thì ?"
 
"Chắc về ." Anh đáp, "Thế giới song song mà. Nhờ  ,  mới  trải nghiệm cảm giác trở  tuổi mười tám."
 
 lặng lẽ gật đầu.
 
 trong lòng vẫn còn hoang mang.
 
"Qua đây." –  đàn ông  mặt vươn tay về phía .
 
 khó chịu một cách khó hiểu:
 
"Anh bá đạo quá  đấy. Cái phiên bản  của    như ."
 
Kẻ bá đạo đó lập tức áp sát, đè  xuống  :
 
"Nói , hai  mấy hôm nay   những gì?"
 
"Vậy còn ,   gì?"
 
Anh thản nhiên đáp:
 
"Chuẩn  hồ sơ  du học."
 
"Cùng trường với em ?"
 
Anh gật đầu, khẽ hắng giọng,  mở miệng với vẻ như đang cố che giấu điều gì đó:
 
"Dù  chúng  cũng định sẽ là vợ chồng,  thì chi bằng  quen sớm một chút."
 
 bật :
 
"Thật  là  chỉ  sớm ngày quyến rũ  thì !"
 
Hiếm khi thấy Lương Ngôn Tịch đơ .
 
 vòng tay qua cổ , thì thầm:
 
"Em  hết ,  thích em từ ,  chuyện ngay từ đầu  là  cố tình quyến rũ em!"
 
Tên mặt dày  chỉ sững  một chút,   nhanh lấy  bình tĩnh:
 
"Thế em còn  gì nữa?"
 
 lừa :
 
"Em còn  lý do  thích em nữa kìa."
 
Anh dứt khoát:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-tuoi-18/chuong-7-hoan.html.]
 
"Không thể nào."
 
 ngẩn :
 
"Sao  ?"
 
Anh :
 
"Bởi vì chuyện đó,  định mang theo nó xuống mồ."
 
 càng hoang mang:
 
"Tại  cơ?"
 
"Để cả đời em  tò mò về ."
 
Anh bóp nhẹ hai má , giọng đầy vẻ đắc ý.
 
"…"
 
 là một tên đàn ông nham hiểm hết phần thiên hạ!
 
  vật xuống:
 
"Không chơi nữa!"
 
"Vậy thì cùng tính sổ ." –  vẫn nhẹ nhàng như cũ.
 
"Tính cái gì cơ?"
 
"Những ngày  qua, hai    gì ?"
 
"…"
 
 nhấn mạnh:
 
"Là chúng ."
 
"Được." –  thuận theo ngay,
 
"Vậy thì chúng  mấy hôm nay   gì nào?"
 
 bỗng dưng thấy lúng túng.
 
Rõ ràng trong lòng   đó cũng là , thế mà lúc  truy hỏi     trả lời .
 
"Hửm?"
 
Anh khẽ động chân, thúc   .
 
"Thì… là mấy chuyện hai vợ chồng vẫn thường   mà."
 
Hồng Trần Vô Định
Anh bật  đầy ẩn ý:
 
"Rất ."
 
Trong đầu  như  tia sét xẹt qua, lập tức  chằm chằm :
 
"Không   cũng đang ghen với chính  đấy chứ?"
 
"Gì mà cũng?"
 
Sắc mặt  lạnh :
 
“Cái tên  cũng ghen với  ? Ghen với chính  ? Hắn  lấy cái gì mà dám hả?”
 
"…"
 
 thật sự  túm lấy đầu  lắc cho tỉnh !
 
Trời ơi, hai  đó   là cùng một  ?!
 
Lương Ngôn Tịch đè  xuống, nhẹ giọng gọi:
 
"Mạch Mạch, em  ."
 
  đáp,  cứ truy hỏi mãi.
 
Bị giày vò đến phát điên, cuối cùng  kêu lên thảm thiết:
 
"Trời ơi,  ai đưa   với ?!  cũng  xuyên !"
 
Hoàn.