04
 
 bắt đầu tự thấy ghét bản  . Đang mang thai mà,  thể nghĩ mấy chuyện  lành mạnh như  . 
 
Đột nhiên  cảm thấy  lạnh. Quay đầu  thì thấy Lục Tủy đang cầm cốc , nét mặt  biểu cảm,  về phía . Không       bao lâu. 
 
Hốc mắt    đỏ. 
 
 nghĩ chắc chắn mắt    vấn đề , dạo  cứ thỉnh thoảng  đỏ mắt. 
 
Hay là  nên khéo léo gợi ý   đến bệnh viện khám thử? 
 
Thôi bỏ , dù  cũng là bạn trai cũ thôi mà. 
 
Kệ   . 
 
Địa điểm tụ tập là một quán nướng  hương vị  ngon. Chúng   năm, sáu  nên chọn luôn một phòng riêng. 
 
Thẩm Thư  ngay bên cạnh . 
 
Trong lúc chờ thịt  mang lên, chị Trương bắt đầu cuộc trò chuyện. 
 
“Tiểu Thẩm , năm nay em bao nhiêu tuổi ? Có bạn gái ?” 
 
Thẩm Thư dường như  căng thẳng. “Hai mươi hai,   bạn gái ạ.” 
 
Chị Trương  tít cả mắt, những  khác cũng  Thẩm Thư… và cả   bên cạnh  . 
 
“Thế em  thích cô gái nào ?” 
 
Tai Thẩm Thư đỏ bừng,   rụt rè liếc   một cái. 
 
“… Có ạ.” 
 
Cả   như tê dại. 
 
Không  là  nghĩ đúng  chứ? 
 
Thẩm Thư thích  ? 
 
 nhớ chúng  mới quen   mấy ngày mà! 
 
Chị Trương cuối cùng cũng ngậm miệng, nhưng ánh mắt mờ ám vẫn lượn qua lượn  giữa  và Thẩm Thư. 
 
Những  khác cũng  mỉm đầy ẩn ý. 
 
  ngượng, đành  tìm cách chuyển chủ đề. 
 
“Ây da,  thịt mãi  mang lên ,  đói .” 
 
“Tiểu Thẩm, mau  xem thử .” 
 
Mặt Thẩm Thư đỏ bừng,   vội bước  khỏi phòng. Ngay khi   , căn phòng lập tức náo nhiệt hẳn lên. 
 
Chị Trương  lớn nhất. 
 
“Ôi trời, Tiểu Tiền, em xem Tiểu Thẩm  lời em ghê .” 
 
 giả vờ giận dỗi. “Chị Trương đừng đùa nữa, Tiểu Thẩm da mặt mỏng lắm đấy.” 
 
Chị Trương lấy tay che miệng,   ngừng.  lúc chị  định  thêm gì đó thì điện thoại reo. 
 
Nhìn màn hình điện thoại, chị  cẩn thận  máy. 
 
"Alo, Tổng giám đốc Lục." 
 
"Vâng, đúng ." 
 
"Anh cũng  đến ?" 
 
"Được thôi, ở quán nướng XX, phòng  XX." 
 
Chị Trương đặt điện thoại xuống,  chút khó . 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phai-lam-sao-day-toi-da-mang-thai-con-cua-sep/3.html.]
 gắp một miếng củ sen trộn  bàn, thản nhiên hỏi: 
 
"Sao? Tổng giám đốc Lục cũng  đến ?" 
 
Chị Trương thở dài. 
 
" ,   hỏi chúng   đang tụ tập , còn   đến giao lưu tình cảm." 
 
"…" 
 
Căn phòng lập tức trở nên yên lặng, bởi vì  ai tin  lời của Lục Tủy. 
 
Bình thường chúng  tụ tập,    bao giờ tham gia,     trúng gió gì mà   đến.  Nghĩ đến dáng vẻ nghiêm túc của   khi  việc,  lặng lẽ đặt đũa xuống. 
 
Biết    ai đó  sai chuyện gì,   đến để truy cứu trách nhiệm đây mà. 
 
Gây rắc rối chẳng  cũng là một cách giao lưu tình cảm ? 
 
Khi Thẩm Thư  ,   mang theo hai đĩa thịt, đặt lên bàn và chủ động bắt đầu nướng. 
 
“Hôm nay đông , thịt trong bếp còn  cắt, em lấy  hai đĩa ,   ăn  .” 
 
Động tác nướng thịt của    thành thạo,  qua là  thường xuyên ăn. 
 
Nướng xong,   gắp miếng đầu tiên  đĩa của . 
 
“Chị ăn , chị chẳng   đói  ?” 
 
Những  cùng ăn hôm nay đều là đồng nghiệp  thiết, nên  ai khó chịu mà ngược  còn trêu ghẹo  hai chúng . 
 
Mang thai khiến  dễ đói, lúc  cũng chẳng bận tâm đến việc ngại ngùng nữa. 
 
“Cảm ơn em, em cũng gắp cho chị Trương và   nữa .” 
 
Chị Trương phẩy tay, đưa đũa  và  với   xung quanh: 
 
“Thôi  cần . Tiểu Thẩm cứ chăm sóc chị Tiền của  là , bọn chị tự lo.” 
 
Câu   đầy ẩn ý, khiến Thẩm Thư  đỏ mặt. 
 
  ăn thịt nướng  thầm thở dài. 
 
Không hổ là sinh viên mới  nghiệp, đối mặt với những lời trêu chọc rõ ràng như  vẫn  xử lý  . 
 
Nhìn   đỏ mặt như m.ô.n.g khỉ kìa. 
 
Còn  rèn luyện thêm nhiều. 
 
“Xin ,  đến muộn.” 
 
Lục Tủy đẩy cửa bước , giọng  trầm thấp vang lên trong phòng. 
 
Mọi  đều  dậy: “Tổng giám đốc Lục.” 
 
Anh kéo chiếc ghế bên cạnh ,  hiệu cho    xuống. 
 
“Cứ ăn , hôm nay  mời.” 
 
Trong chốc lát, căn phòng trở nên im lặng, chỉ còn tiếng xèo xèo của thịt nướng đang chảy mỡ. 
 
Lục Tủy cau mày: 
 
“Sao  ai  chuyện? Bình thường mấy  tụ tập là như thế  ?” 
 
  nhịn , trợn mắt lẩm bẩm. 
 
“Có  ở đây, ai dám  gì chứ.”
 
Không  Lục Tủy   thấy , nhưng   dịu giọng . 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
“  gây phiền phức gì cho   ? Đừng lo, cứ coi  như một đồng nghiệp bình thường là .” 
 
Mặc dù    , nhưng trong phòng vẫn  ai lên tiếng. 
 
Nhìn   nhíu mày,   thấy  chút đau lòng.