Yến Thu Huyền chậm rãi nếm kỹ, thành kiến trong lòng đối với Yến Thu Xuân  càng thêm nặng nề. Tuy Yến gia   gia tộc cường thịnh, nhưng ở kinh thành  món ăn nào mà nàng   từng  thưởng thức ? Không . Điều đó chỉ  thể là sự tình cờ mà Yến Thu Xuân mang đến cho nàng .
Tiêu gia  cẩn trọng. Phố ẩm thực sẽ phát triển từng bước một, theo thời gian, chỉ sợ sẽ xuất hiện thêm  nhiều những phố ẩm thực như  khắp Đại Chu. Đến lúc đó, tài sản của Tiêu gia sẽ đạt đến mức    đỏ mắt ghen tị.
Nếu vị trí đó thuộc về Chu Trạch Cẩn, tất nhiên y sẽ   hơn Tiêu gia bội phần. Chỉ  tiền tài sung túc mới  thể nuôi dưỡng quân đội tinh nhuệ. Trước , lúc Tiêu Hoài Thanh  mới mất, Tiêu gia tựa rắn mất đầu, thừa cơ hội , quân đội Tiêu gia  nhanh chóng  thu tóm  tay  …
Nghĩ đến đây, Yến Thu Huyền  ngước mắt  thiếu nữ đang  bên cạnh Tiêu phu nhân.
Yến Thu Xuân  nàng   chằm chằm nên   đều cảm thấy khó chịu, nàng cưỡng  sự  thoải mái , cầm trái bắp lên, c.ắ.n phập một miếng.
Nước canh hòa quyện với hạt bắp tươi ngon khiến nàng ăn  dừng .
Hoài Vương khẽ : “Dường như Hương Quân  thích ăn bắp.”
Nàng thuận miệng đáp: “ .”
Hắn  cũng  vì câu trả lời của nàng quá nhạt nhẽo mà bận tâm,  tiếp tục chuyển sang chuyện khác.
Chỉ khi   đề cập trực tiếp đến , nàng mới tiện trả lời vài câu, còn khi  tới chuyện khác, nàng  tiếp tục vùi đầu ăn uống.
Cả buổi chiều hôm nay   việc lâu như  khiến nàng thực sự mệt mỏi rã rời.
Vốn tưởng rằng hai nhà sẽ dùng bữa chung, thế nên nàng mới dẫn theo mấy đứa nhỏ tới Tiêu gia ăn với vợ chồng Xương Vương,  nghĩ tới đây  là một dịp quan trọng đến mức   nhiều khách quý tới dự.
Nàng thầm thở dài.
Cũng may bữa cơm  kết thúc  nhanh chóng, các nha  nối  tiến , dọn dẹp hết tất cả chén đĩa,   gần như  giải tán hết.
Nàng xốc  tinh thần, cốt là  nhanh chóng cáo lui.
  hiểu vì  buổi yến tiệc nhỏ   nàng   coi như là chủ nhân. Sau đó, nàng   Tạ Thanh Vân kéo tới cửa tiễn khách.
Bởi vì yến tiệc quá trang trọng, A Hoàn  thể trò chuyện cùng với nàng, lúc  còn cố hết sức ngoái  : “A Xuân tỷ tỷ, hôm khác  sẽ đến chơi với tỷ  nhé.”
Nàng xoa xoa đầu  : “Bất cứ lúc nào  cũng  hoan nghênh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-251.html.]
Lúc  A Hoàn mới hài lòng rời .
Tiếp đến là Thuận Vương, lúc  ngang qua,    tủm tỉm: “A Cảnh   vui mừng khi  tin nàng lập  công nên  phong Hương Quân. Bổn vương  tặng  nhiều lễ vật, trong đó  một phần là tâm ý của , nếu  thể, Hương Quân hãy  thư hồi đáp cho   nhé.”
Hai  vốn  quen , trong yến tiệc cũng chỉ đơn giản trò chuyện vài câu, lúc     lời như  khiến nàng   sửng sốt một chút, đảo mắt  xung quanh  đáp: “Vâng, đa tạ điện hạ  quan tâm.”
Thuận Vương vẫy vẫy tay,  đó liền sải bước rời .
Kế đến  lượt là những  bạn  của Đông Đông, mấy đứa trẻ  cũng hết sức đơn thuần, ăn no căng bụng,  đến cửa thì kêu nàng một tiếng tỷ,  bước chân nhanh nhẹn rời .
Sau đó là thông gia của Tiêu gia, tiếp theo là Tấn Vương thế tử cùng với Yến Thu Huyền, hai  một  một   qua. Người phía  mắt luôn  thẳng,  phía  lúc  ngang qua nàng thì  dừng  một chút, khẽ nhíu mày khó hiểu : “Ngươi bây giờ   tiền đồ, Phụ  ngươi hẳn là còn   nhỉ.”
“Ta  Phụ  ?” Yến Thu Xuân chớp mắt khó hiểu: “Yến lục tiểu thư thật   đùa, Phụ    c.h.ế.t sớm, ngay cả hài cốt cũng  dã thú c.ắ.n xé. Bọn họ đương nhiên cũng   cách nào    tiền đồ rộng mở như thế nào. Mấy ngày nữa là giỗ chạp,  sẽ  một tiếng với họ.”
Sắc mặt Yến Thu Huyền   đổi, tức giận  nàng,  nghĩ tới nàng   thể   cái c.h.ế.t đột ngột của cha  một cách nhẹ nhàng, lạnh lùng như ! Xem  nàng quả thực  còn một chút tình cảm nào đối với Yến gia.
Nàng  híp mắt  Yến Thu Huyền.
Mặt đối mặt mấy giây, nàng  hừ một tiếng   sải bước rời .
Cười cái gì chứ, giờ thì cứ  . Chờ nàng  bước  hậu viện của Lục hoàng tử, trở thành trắc phi, đến lúc đó nàng vẫn  chào nàng , quan trọng là trắc phi bên  thì Chu Trạch Cẩn cũng chẳng thèm để mắt tới.
Tạ Thanh Vân chú ý tới động tĩnh bên ngoài, liền  tới nhẹ giọng: “Quan hệ của  với nàng    ?”
Nàng gật đầu: “Năm ngoái  xảy  chút chuyện. Chính là do nàng  , nhưng nàng   đổ tội cho . Quan hệ kiểu  còn  thể    nữa ?”
Bầu  khí trong phủ  nhà nàng   tệ, Tiêu gia  hòa thuận, mặc dù cũng  qua một ít nữ tử ở nhà đấu đá   đáng sợ, nhưng  bên cạnh   trải qua những thứ  khiến nàng  thấy  sợ hãi. Nàng  buồn bực : “Tỷ  ruột thịt một nhà, hà cớ gì  náo động đến mức ?”
Vừa dứt lời, Tứ hoàng tử và Tiêu phu nhân bên    chuyện xong,    tới. Lúc  ngang qua nàng,   : “Hôm nay  trò chuyện với Hương Quân thật là vui vẻ, còn  chút  thỏa mãn. Nếu  cơ hội, bổn vương  mời Hương Quân dùng bữa, cùng  đàm luận về những món ăn đặc sắc của các địa phương khác.”
Nàng nở nụ  lịch sự: “Không cần thiết . Đó là tất cả những gì  . Nếu điện hạ thích,  bằng ngài cứ  đến phố ẩm thực, tài nấu nướng của các đầu bếp bên đó giỏi hơn  nhiều.”
Bọn họ  quen  thì hẹn   ngoài  gì?
Nụ   môi Hoài Vương khẽ cứng ,  nàng một cái thật lâu,  đó lễ phép tạm biệt  rời .