Hãy mạnh mẽ lên!
 
Nàng ngẩng đầu  về phía xa, hãy mạnh mẽ lên! Chỉ cần nàng mạnh mẽ, như  nàng liền  thể theo đuổi những gì  .
 
Trải qua hơn một năm tu luyện, Lôi Mạch của nàng  đột phá tới Võ Hoàng tam giai, vô cùng bất ngờ. Đương nhiên, hiện tại nàng quan tâm Mộc Phong Tuyết đang ở cảnh giới nào, khẳng định là cao hơn nàng, Tiên cấp Mộc Mạch   chỉ là lời  suông.
 
Không    ở Độ Quang Đảo  thể tìm  ít linh d.ư.ợ.c hữu dụng nào . Những  khác tham gia khảo hạch  thể là vì phần thưởng, còn   nổi bật. Còn nàng tham gia khảo hạch, chỉ  quang minh chính đại  tìm linh d.ư.ợ.c ở Độ Quang Đảo.
 
Độ Quang Đảo  lớn,  trong một vùng hải vực mấy chục vạn dặm. Nhiều năm , tu sĩ Đông Châu  phát hiện  nơi đó, trong  đó  một  của Lưu Vân Phái.
 
Đến nỗi Độ Quang Đảo vì   tên , đơn giản là  từ xa, hòn đảo xinh   giống như  mạ một tầng ánh bạc, đặc biệt là  ánh mặt trời, càng thêm lộng lẫy.
 
Cho nên, nó  gọi là Độ Quang Đảo.
 
Bên trong  vô  bảo vật. Mỗi  khảo hạch,  chỉ   tử , các trưởng lão thủ tọa trong môn phái cũng sẽ tới. Việc    là tùy ý, nhưng  thể  ảnh hưởng tới việc khảo hạch của  tử. Nếu gặp  tử gặp nguy hiểm, vẫn  thể giúp đỡ.
 
Yêu thú trong đó càng   sâu càng mạnh. Đệ tử bình thường vẫn  dám tiến . Còn các trưởng lão thủ tọa khác     , thì  ai .
 
Trong ký ức của nàng, kiếp   phát hiện  ít linh d.ư.ợ.c các loại ở Độ Quang Đảo. Cho nên nàng  nhanh chóng tiến ,  đường tắt, đoạt lấy linh dược. Việc săn g.i.ế.c yêu thú chỉ là tiện thể mà thôi.
 
Yêu thú đương nhiên  cần  c.h.ế.t, chỉ cần ngươi  thể thu phục nó. Lúc  Mộc Phong Tuyết chính là nhờ thu phục Bạch Phượng Hoàng mới giành  hạng nhất. Bạch Phượng Hoàng là thần thú, trưởng thành thì lợi hại vô cùng.
 
Bất quá, đúng như Ô Vân , đó chính là một con chim tiện nhân!
 
Nàng cảm thấy Ô Vân nhà nàng cũng là một thần thú, rốt cuộc lúc  Ô Vân  đè Bạch Phượng Hoàng  đánh. Nếu  nhờ Mộc Phong Tuyết che chở,  sớm  Ô Vân đ.á.n.h c.h.ế.t.
 
Cho nên, cái thứ Bạch Phượng Hoàng gì đó nàng  hiếm lạ. Đương nhiên, nếu  thể  thịt nó thì cũng .
 
“Chủ nhân, ngươi nghĩ như  là đúng .”
 
Ô Vân bỗng nhiên lên tiếng, “Chúng  nhất định  nhanh hơn Mộc Phong Tuyết, nhân cơ hội  thịt con chim tiện nhân . Chủ nhân, ngươi cho  ăn nó , ăn   sẽ lớn  nhanh.”
 
Giọng Ô Vân vang lên trong đầu Mộc Băng Vân, nàng cảm nhận  vẻ thèm thuồng của nó,  chút dở  dở .
 
“Nếu ngươi  thể đối phó Bạch Phượng Hoàng thì   ngại ngươi ăn nó .”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-151-cung-co-thuc-luc-quyet-doan-muu-do.html.]
Yêu thú khác với con ,  thể nuốt chửng lẫn  để tăng cường thực lực mà   tác dụng phụ. Nếu con Bạch Phượng Hoàng   Mộc Phong Tuyết giành , nàng sẽ giành  hạng nhất, và còn  thể lấy  Phượng Hoàng Kiếm. Dưới thanh Phượng Hoàng Kiếm đó, nàng  chịu  ít thiệt thòi.
 
Ừm,  tệ. Tuy nàng tạm thời  thể g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương, nhưng  thể từng chút một khiến đối phương bỏ lỡ những thứ trợ giúp nàng. Như  đối phương sẽ  còn mạnh mẽ như kiếp  nữa.
 
Nếu nàng nhớ  lầm, hạng ba  thưởng ba cây linh dược, hình như cả ba cây đều là thứ nàng cần.
 
Mộc Băng Vân nhíu mày, chẳng lẽ nàng   tranh cái hạng ba ?
 
Hạng nhất nàng sẽ  tranh, trừ phi tự chuốc lấy phiền phức,    linh dược. Càng  thể dùng Phượng Hoàng Kiếm đổi lấy linh dược.
 
Cho nên, hạng ba ,  thể tranh đoạt một chút. Tiền đề là những  tử săn g.i.ế.c yêu thú ở kiếp , ở kiếp    gì  đổi, nếu  phần thắng của nàng  lớn lắm, rốt cuộc hiện giờ  lợi hại hơn nàng  ít.
 
Lôi Mạch nàng  là Võ Hoàng tam giai, Mộc Mạch cũng  Võ Vương nhất giai. Quả nhiên mạch  phế thì đột phá chậm hơn một chút. Bất quá nàng cảm thấy theo Lôi Mạch trở nên mạnh mẽ, tốc độ tu luyện Mộc Mạch của nàng cũng nhanh hơn. Phải chăng điều   nghĩa, nếu Lôi Mạch nàng tiến bộ nữa, thì Mộc Mạch nàng cũng sẽ tiến bộ theo? Tuy  gian tiến bộ nhỏ hơn, nhưng tổng so   thì  hơn chứ?
 
Nàng dùng ý thức giao tiếp với Ô Vân: “Ô Vân, hạng ba là ba cây linh dược,   tranh thủ một chút.”
 
“Cái  , chủ nhân,   cơ hội , chúng    ưu thế ký ức,    thể bỏ qua , đúng ? Hạng ba tuy  khó, nếu chủ nhân  thể săn g.i.ế.c yêu thú vượt xa hạng nhất, cuối cùng  tình hình mà vứt yêu thú  ngoài, chỉ giữ  đủ để đạt hạng ba, chẳng  là xong ?” Ô Vân đắc ý , như thể  nghĩ  một biện pháp cực kỳ tuyệt vời.
 
Mộc Băng Vân cũng  nghĩ đến, nhưng săn g.i.ế.c nhiều như , một tháng thời gian  đủ ?
 
“Chủ nhân, Ô Vân  tin tưởng ngươi, ngươi nhất định  cách,” Ô Vân đảo mắt, “ , chủ nhân,   còn  một Thương Úc ? Ngươi   quen  một chỗ dựa lớn như  ? Ôm đùi , kêu  giúp ngươi g.i.ế.c, bổn thú thấy biện pháp  vô cùng .”
 
“Ô Vân, ngươi thật sự là càng ngày càng vô liêm sỉ.”
 
“Hắc hắc, chủ nhân ,   tự yêu trời tru đất diệt, thú  vô liêm sỉ thì đáng   thời!”
 
Mộc Băng Vân   nó học  những câu  ở , nhưng mà, Ô Vân thật sự  chút đáng yêu. Tuy nó  tự tin, nhưng nàng   Thương Úc giúp đỡ.
 
Nếu  một ngày nàng thật sự nguyện ý  bên cạnh ,   là thấp hơn  một đoạn, mà là ngang hàng với .
 
“Ô Vân, ngươi tu luyện cho , mau lớn lên .”
 
Ô Vân lẩm bẩm hai câu: “Ai nha,   còn nhỏ mà, ngươi chính là   trưởng thành để ngươi  thể mang    khoe mẽ đúng ? Mang ngươi  khoe mẽ, mang ngươi  bay, chủ nhân, Ô Vân  tu luyện đây.”
 
“Được,  ! Không  việc gì thì đừng . Lúc  khảo hạch, ngươi hẳn là  cơ hội lớn lên. Đến lúc đó chúng  săn g.i.ế.c yêu thú, sẽ lấy yêu đan của chúng cho ngươi ăn.”
 
“Hảo nha, hảo nha, chủ nhân,  gặp  ngươi, thật đúng là phúc phần của Ô Vân a!” Ô Vân cảm thán, “Ngươi chính là   nhất  thế giới  đối với Ô Vân .”