Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:00:16
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Tiên ngẩn ra, sau đó nở nụ cười tươi tắn. Đúng vậy, đây là con của cô, cô còn phải rối rắm điều gì nữa chứ?

Dương Thiền thì tò mò nhìn bụng Hứa Tiên, cũng muốn đưa tay sờ một chút, nhưng phía trước hết chỗ trống rồi, nên đành thôi.

Tiêu Thanh cũng rất ngạc nhiên, sau khi hoàn hồn thì cười hì hì, nói: "Chúc mừng đại ca và Hứa Tiên."

Rết tinh và Ngao Thanh thì tò mò nhìn bụng Hứa Tiên. Rết tinh nói với Ngao Thanh: "Nương tử à, muội nói xem sư phụ sẽ sinh một con rắn hay một con người đây?"

"Câm miệng đi, đồ ngốc. Có thời gian lo sư phụ sẽ sinh thứ gì thì ngẫm lại huynh còn hơn, sau này muội sẽ sinh thứ gì đây." Ngao Thanh bực mình nói.

Vì thế, rết ta lại rối bời.

Hứa Tiên vuốt ve bụng mình, chìm đắm trong niềm vui sướng. Có con rồi, trong bụng cô đã có con của cô và Tiểu Bạch rồi.

Gương mặt vẫn luôn lạnh lùng của Bạch Tố Trinh cũng trở nên dịu dàng. "Bây giờ muội cảm thấy thế nào? Vẫn còn khó chịu sao? Chúng ta về trước thì hơn." Bạch Tố Trinh thấy sắc mặt Hứa Tiên không tốt lắm nên lo lắng nói.

"Muội không sao, đã đến đây rồi thì chúng ta hãy đến bái phỏng cha của rết con đã rồi hẵng về." Hứa Tiên nghĩ đã đến đây rồi thì gặp một chút cũng không sao.

"Ở phía trước kia thôi, chào hỏi cha đệ một tiếng rồi hãy đi." Rết tinh lên tiếng.

Hứa Tiên gật đầu, cuối cùng Bạch Tố Trinh cũng đồng ý. Đoàn người cùng lên núi, còn Pháp Hải thì cáo từ bọn họ.

Rết tinh dẫn mọi người đến nhà của mình.

"Đến rồi, đến rồi." Rết tinh phấn khởi chỉ vào động phủ phía trước, nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Tiên nhìn cánh cửa mà có cảm giác chóng váng. Động phủ này và động phủ của Bạch Tố Trinh hoàn toàn mang hai phong cách khác nhau. Cách trang trí nguy nga lộng lẫy làm Hứa Tiên hết sức hoài nghi đây là động phủ của yêu tinh sao? Đúng kiểu nhà giàu mới nổi mà! Nhìn cái cổng nạm vàng kia mà xem, nhìn những hoa văn bằng bạc điểm xuyến kia mà xem, rồi nhìn cái vòng đập cửa khảm dạ minh châu kia mà xem.

Rết tinh tiến lên đẩy cửa ra, lớn tiếng hét vào trong: "Cha, còn về rồi đây."

Bên trong không có tiếng động nào.

Rết tinh tiếp tục lớn giọng hét: "Cha, con về rồi."

"Kêu cái con khỉ, chẳng phải tao đã nói không tìm được vợ thì mày đừng vác mặt về rồi sao?" Bên trong vang lên giọng nói ồm ồm, không được vui lắm. "Còn ồn ào nữa là tao đánh gãy chân mày."

Đánh gãy chân. Chậc chậc, đây đúng là một kỳ công lớn nha. Hứa Tiên nghiêm túc suy tư vấn đề này.

"Con tìm được vợ rồi." Rết tinh lại gào vào bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-45.html.]

Bên trong vọng ra một tiếng động lớn, dường như là có gì đó rơi xuống đất. Sau đó, vang lên tiếng bước chân vội vã, một bóng người nhanh chóng xuất hiện trước mắt mọi người.

"Đâu? Ở đâu?" Người đó lớn tiếng hét.

Hứa Tiên quan sát người vừa tới. Nhìn có vẻ như hơn 40 tuổi, mặc áo choàng màu đen, bên trên thêu hoa văn màu vàng kim, một chân mang giày da, một chân không mang gì, có lẽ là vừa rồi không kịp mang mà vội vã chạy ra đây. Diện mạo người này rất giống rết tinh, là một ông chú đẹp trai.

Kim Bạt Pháp Vương thấy trước cửa có nhiều người như vậy thì tròn mắt ngạc nhiên, sau đó thấy rết tinh nắm tay rồng con thì xác định được mục tiêu. Đây, đây... Kim Bạt Pháp Vương nghẹn họng trân trối, đây là một cô rồng nhỏ mà? Sừng rồng nè, đuôi rồng nè... Kim Bạt Pháp Vương cảm thấy tim mình bị sốc không chịu nổi.

"Cha, đây là vợ của con, Ngao Thanh. Đây là sư phụ con, Hứa Tiên. Đây là sư công của con, là sư phụ của sư phụ. Đây là sư công của con, là tướng công của sư phụ. Đây là sư thúc Tiêu Thanh." Rết tinh giới thiệu từng người. "Đây là cha đệ, Kim Bạt Pháp Vương."

Kim Bạt Pháp Vương hơi choáng váng, toe miệng cười với mọi người. "Các vị từ xa đến thăm, vất vả rồi. Mời vào trong uống trà, con trai tôi phiền các vị chăm sóc bấy lâu rồi." Kim Bạt Pháp Vương chắp tay hành lễ.

Hứa Tiên đáp lễ. "Đâu có đâu có, rết con vẫn ngoan lắm." Hứa Tiên thầm nghĩ rết tinh tào lao thế nhưng hình như cha nó rất bình thường mà.

Kim Bạt Pháp Vương mời mọi người vào nhà, mình thì đi sau, kéo rết tinh qua: "Con trai à, ta bảo con tìm một người vợ nhưng không bảo con tìm người cao giá thế, con muốn hù c.h.ế.t cha hay sao? Còn nữa, cha bảo con tìm người tai to mặt lớn mà theo, sư phụ con có ngon không đấy?"

Môi Hứa Tiên giần giật, thu hồi lại ý nghĩ Kim Bạt Pháp Vương là người bình thường lúc nãy. Nói những lời này, ổng không biết nhỏ tiếng một chút hoặc là kéo rết tinh đi chỗ khác, tránh mặt họ mà hỏi sao?

"Chắc cũng được lắm." Rết tinh nghiêm túc nghĩ ngợi. "Sư phụ của sư phụ là Dương Thiền, là muội muội của Nhị Lang Thần. Tính cảm giữa Nhị Lang Thần và tướng công của sư phụ lại rất tốt, thường ở chung với nhau."

Rết tinh vừa nói xong, mặt Bạch Tố Trinh đen thùi lùi. Hứa Tiên thì rất tức cười. Tình cảm rất tốt, thường ở chung với nhau? Sao nghe có vẻ không được bình thường lắm?

Kim Bạt Pháp Vương vuốt ngực, thở phào nhẹ nhõm, sau đó vỗ vai rết tinh, khoái trá nói: "Con trai ngoan, làm tốt lắm, theo người thế lực vậy là tốt."

Mọi người quay đầu nhìn hai cha con, bọn họ có biết là đang nói trước mặt người ta không nhỉ?

Kim Bạt Pháp Vương lấy lại tinh thần, cười hề hề với mọi người, ngượng ngùng nói: "Các vị, mời vào."

Lần này Hứa Tiên không được gặp hai con thỏ tinh kia, lòng có chút tiếc nuối. Nhưng trước khi đi Kim Bạt Pháp Vương nằng nặc biếu Hứa Tiên rất nhiều tiền tài để tỏ lòng biết ơn cô. Cuối cùng mới nói sau này rết tinh trông cậy cả vào cô. Đối với Ngao Thanh, Kim Bạt Pháp Vương vừa mừng vừa lo. Người ta là long tộc, việc hôn nhân này đương nhiên là sẽ rất trắc trở, quan trọng nhất là người ta còn vị thành niên, con trai ông còn phải đợi.

Tạm biệt Kim Bạt Pháp Vương, Bạch Tố Trinh dẫn Hứa Tiên về nhà cũ ở Trấn Giang để dưỡng thai. Đỉnh núi Thanh Thành quá lạnh, Bạch Tố Trinh sợ là Hứa Tiên mang thai sẽ không chịu nổi khí hậu ở đó.

Hứa Tiên về nhà, đương nhiên là Hứa Kiều Dung vui mừng khôn xiết. Nàng ta cũng sắp lâm bồn, bây giờ Hứa Tiên có thai nữa thì đúng là song hỉ lâm môn.

Trên trời, Thiên Quyền Cung đã sớm không có người, không có bóng dáng của Văn Khúc Tinh Quân.

Quan Âm và Kim Thiền Tử đứng trên mây, nhìn xuống trần gian.

"Ngài cảm thấy ngài có thể thắng được sao?" Trên mặt Quan Âm có chút âu lo.

Kim Thiền Tử cười gian tà. "Đừng xem thường bọn họ, chúng ta cứ chờ mà xem."

Loading...