Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 47
Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:00:22
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tiên bỗng hề hề: "Cũng , chắc chắn Ngao Thanh sẽ là một ngự tỷ lẫy lừng."
"Ngự tỷ là gì?" Bạch Tố Trinh khẽ nhíu mày, hỏi.
"Ha ha, chính là một phụ nữ lợi hại." Hứa Tiên ha ha, bịa đại một câu. Quả thật cô giải thích với Bạch Tố Trinh như thế nào về từ ngữ ý nghĩa cao thâm như ngự tỷ nữa.
" thật." Bạch Tố Trinh cũng gật đầu đồng ý với cách của Hứa Tiên.
"Ăn cơm, ăn cơm thôi, đói lắm ." Hứa Tiên sờ lên bụng, nó đúng là càng ngày càng to.
———————————————
Mấy ngày , Hứa Tiên đang tản bộ trong vườn thì trời bỗng nổi mưa to.
"Thời tiết quỷ gì chứ?" Bạch Tố Trinh vội đỡ Hứa Tiên trong nhà, Hứa Tiên mưa to ngoài cửa sổ, bực lầm bầm.
Bạch Tố Trinh cau mày bên ngoài. Trận mưa bình thường.
Mưa như trút nước suốt một đêm, mà sáng hôm vẫn đấu hiệu ngừng , mãi đến chạng vạng vẫn cứ mưa tầm tã.
Hứa Tiên dựa cửa sổ, mưa bên ngoài sang với Bạch Tố Trinh: "Tiểu Bạch, cứ mưa mãi chịu tạnh nhỉ? Thủy thần vùng là ai?" Nếu thủy thần vùng là cua con thì , thể tìm nó hỏi đầu đuôi ngọn ngành.
Bạch Tố Trinh nghĩ ngợi một chút, trả lời Hứa Tiên ngay.
Hứa Tiên đầu ngoài thì thấy Lí Công Phủ mặc áo mưa, đội nón rộng vành từ ngoài về nhà. Lí Công Phủ đến cửa là lớn tiếng : "Thời tiết đúng là quỷ quái, còn tiếp tục mưa thế nữa thì mấy chỗ thấp đều ngập hết cả."
Hứa Tiên những lời Lí Công Phủ , bỗng nhiên giật , bật dậy, đầu Bạch Tố Trinh, trầm giọng : "Không là ma quỷ mà là rồng đang tác oai tác quái."
Bạch Tố Trinh ngoài cửa sổ, chậm rãi : " là trận mưa bình thường."
"Là Ngao Thương chứ?" Lòng Hứa Tiên bỗng cảm giác bất an. Cô ghét cái cảm giác , mỗi cảm giác đến thì đều chuyện .
"Chắc là thế." Bạch Tố Trinh nheo mắt đầy vẻ nguy hiểm, từ tốn : "Huynh tìm ."
"Muội cũng ." Hứa Tiên vội vàng . "Hắn nhấn chìm Trấn Giang chứ? Không sợ phạm thiên quy ư?"
"Muội đang mang thai, gì chứ?" Bạch Tố Trinh cũng nhíu mày. "Muội ở nhà , Tiêu Thanh ở với , hết. Nếu chuyện gì mà Tiêu Thanh ứng phó thì đến tượng Quan Âm xin cứu giúp." Bạch Tố Trinh lập tức phản bác lời của Hứa Tiên.
Hứa Tiên định gì đó thì trời bỗng vang lên những tiếng ầm ầm, mưa cũng nhẹ hạt dần, ngoài cổng thì xôn xao.
"Rồng! Là rồng!"
"Trời ạ, là rồng thần!"
"Rồng thần hiện kìa!"
"....."
Người đường đều dừng bước, kinh ngạc lên trời. Người trong nhà cũng chạy xem, ngơ ngác con rồng khổng lồ xuất hiện trời.
Nghe thấy những tiếng động bên ngoài, lòng Hứa Tiên bỗng nặng trình trịch.
như Hứa Tiên đoán, trời vang lên giọng kiêu căng của Ngao Thương: "Bạch Tố Trinh, mau đây chịu chết. Ngươi bách tính vô tội của Trấn Giang c.h.ế.t theo ngươi ?"
Đê tiện! Hứa Tiên nghiến rớt cả hàm răng. Tên Ngao Thanh đê tiện , ngờ gã dùng cách để ép Tiểu Bạch mặt.
"Bạch Tố Trinh, vì ngươi mà bách tinh Trấn Giang gặp tai họa, ngươi nhẫn tâm chứ? Mau đây chịu trừng phạt!"Giọng ồm ồm của Ngao Thương vang vọng khắp Trấn Giang, mưa cũng lớn dần theo giọng của , hơn nữa xu hướng ngày càng to.
"Tiểu Bạch!" Hứa Tiên tức giận phẫn nộ. Tên Ngao Thanh đê tiện , dám dùng cách thức vô sỉ như .
"Đừng lo." Bạch Tố Trinh bình tĩnh. Nói xong thì cúi đầu hôn lên trán Hứa Tiên. "Huynh về ngay!"
Hứa Tiên còn kịp gì thì Bạch Tố Trinh biến thành một luồng sáng trắng bay mất.
Trên trời, luồng sáng mà Bạch Tố Trinh biến thành nhanh chóng bay về phía con rồng khổng lồ do Ngao Thương biến thành. Trong mưa bão ào ạt, Hứa Tiên còn kịp rõ xảy chuyện gì thì thấy tiếng kêu thảm thiết của Ngao Thương.
Sau đó, luồng sáng trắng lộn vòng , Ngao Thương đuổi theo ở phía .
Lúc , trận mưa to tạnh hẳn.
Bách tính Trấn Giang còn kịp hồn thì chuyện kết thúc.
Lòng Hứa Tiên nóng như lửa đốt, gọi mây , định đuổi theo, Tiêu Thanh vội vã ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-47.html.]
"Hứa Tiên, bụng cô lớn thế , . Cô mà thì đại ca sẽ phân tâm." Tiêu Thanh ngăn Hứa Tiên , cách nào cũng cho .
"Ta lo Tiểu Bạch thương, lo Tiểu Bạch sẽ thịt Ngao Thương." Hứa Tiên vội vàng : "Bây giờ Ngao Thương là đối thủ của Tiểu Bạch, nếu Tiểu Bạch g.i.ế.c thì phiền phức to." Ngao Thương mà giết, đừng là của sẽ báo thù mà đây còn là nỗi nhục nhã của cả long tộc, là rồng mà một con rắn g.i.ế.c chết, long tộc thể chịu đựng ?
Tiêu Thanh ngây , xong mới tỉnh . là thế thật.
"Vậy, đây?" Tiêu Thanh nhận cái lợi và hại trong đó, cũng sốt ruột theo.
"Chúng mau đuổi theo." Hứa Tiên bước lên mây, thúc giục.
" bụng của cô..." Tiêu Thanh chần chừ do dự.
"Ta ." Hứa Tiên gật đầu thật mạnh. "Nhanh lên Tiểu Thanh, chúng đuổi theo họ."
Cuối cùng Tiêu Thanh cũng nhảy lên, Hứa Tiên vội vã cưỡi mây đuổi về phía Bạch Tố Trinh và Ngao Thanh.
Phía xa xa, trời đất cuồng.
Hứa Tiên và Tiêu Thanh đuổi theo tới nơi, đó là chân núi. Bạch Tố Trinh cầm bảo kiếm, ngạo nghễ đó. Cách y xa, Ngao Thương đang hết sức thảm hại. Gã đất, m.á.u trong miệng ngừng chảy , khắp là vết thương nhưng đến mức chí mạng.
"Cút ." Bạch Tố Trinh chỉ một cách thờ ơ.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Rắn tinh!" Ngao Thương khó nhọc ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn ngập vẻ thù hận. Gã tin, nhưng thể chấp nhận sự thật . Gã là đối thủ của con rắn mặt! Đường đường là đại thái tử của bắc Hải mà thua cả một con rắn tinh!
"Tiểu Bạch!" Hứa Tiên kêu lên, đáp xuống mặt Bạch Tố Trinh.
"Sao tới đây? Chẳng bảo đừng tới ?" Bạch Tố Trinh hỏi với vẻ trách móc.
"Muội yên tâm." Hứa Tiên khẽ lắc đầu.
"Huynh ." Bạch Tố Trinh .
"Muội ." Hứa Tiên gật đầu, đó sang Ngao Thanh, lên tiếng: "Thái tử điện hạ, oan gia nên giải nên kết, cứ tiếp tục thế thì ý nghĩa gì chứ?"
"Câm miệng!" Ngao Thương ói một ngụm máu, lòng thầm ân hận lúc g.i.ế.c Hứa Tiên.
Hứa Tiên ánh mắt độc ác của Ngao Thương, thầm thở dài, là chuyện sẽ dễ dàng kết thúc như thế .
Ánh mắt độc ác của Ngao Thương dần lướt qua bụng Hứa Tiên, đó khóe môi bỗng nhếch lên một cách hung dữ.
"Đi c.h.ế.t !" Ngao Thương há miệng, phun một viên ngọc màu trắng, bay thẳng về phía bụng của Hứa Tiên.
"Ngọc rồng!" Tiêu Thanh cả kinh kêu lên. Không ngờ Ngao Thương dùng ngọc rồng để tấn công Hứa Tiên! Thật là độc ác mà.
Mặt Bạch Tố Trinh cũng biến sắc, y ngờ Ngao Thương liều mạng như thế. Bạch Tố Trinh lập tức vung kiếm lên, thì chặn mặt Hứa Tiên. Y định lãnh đòn chí mạng .
trong chớp mắt, bụng Hứa Tiên bỗng phát một vầng sáng màu vàng kim, vây lấy cô và Bạch Tố Trinh. Viên ngọc rồng cứ thế mà lơ lửng trong trung, đó đẩy lùi.
"Văn Khúc Tinh Quân hạ phàm?!" Ngao Thương dám tin, cho đến khi ngọc rồng đầy về tới mặt thì gã mới hoản hồn , vội vàng bắt lấy ngọc rồng của .
"Đi c.h.ế.t !" Bạch Tố Trinh nén cơn giận, quát lớn một tiếng, vung kiếm thật mạnh. Một tiếng xé gió sắc lẹm vang lên.
Ngao Thương trơ mắt viên ngọc rồng mặt c.h.é.m thành hai nửa, đó hóa thành tro bụi.
"Bạch Tố Trinh... ngươi..." Trước mắt Ngao Thương dần trở nên tối sầm, cam tâm thốt mấy từ từ từ ngã xuống.
Hứa Tiên và Tiêu Thanh cảnh , ngây cả .
Hồn phách của Ngao Thương bay , Bạch Tố Trinh còn giận tới mức định đánh cho gã thành hồn phi phách tán. Tiêu Thanh vội vàng ngăn cản: "Đại ca, đừng mà!" Nói xong, tranh thủ thu hồn phách của Ngao Thương .
"Buông !" Bạch Tố Trinh vẫn còn giận tím cả mặt. Không rồng mới vảy ngược[1], rắn cũng . Hành động của Ngao Thương vượt quá giới hạn chịu đựng của Bạch Tố Trinh.
"Tiểu Bạch, thôi mà." Hứa Tiên vội vã bước tới chặn tay Bạch Tố Trinh . "Chẳng bây giờ vẫn bình yên đấy ? Đừng đánh Ngao Thương hồn phi phách tán, kết thù với long tộc cũng là chuyện ."
Bàn tay nắm chặt bảo kiếm của Bạch Tố Trinh nổi đầy gân. Lúc nãy, ngay thời khắc , y vô cùng lo sợ. Không ngờ Ngao Thương dám tay với cả đứa con trong bụng Hứa Tiên!
"Bình tĩnh, Tiểu Bạch, bình tĩnh !" Hứa Tiên đưa tay vuốt n.g.ự.c Bạch Tố Trinh. "Không , , chuyện qua cả ." Hứa Tiên cũng ngờ Ngao Thương hành động như .
Cuối cùng Bạch Tố Trinh cũng hít sâu một từ từ thở , bình cảm xúc của .
Tiêu Thanh thấy Bạch Tố Trinh bình tĩnh trở thì cũng thở phào nhẹ nhõm. ngay đó, lo lắng. Đại ca g.i.ế.c rồng trời ơi, đại ca g.i.ế.c rồng thật ! Không g.i.ế.c gà g.i.ế.c heo. Giờ đây?
[1] Vảy ngược: chỉ giới hạn nhẫn nhịn, chịu đựng.