Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:00:30
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tiên chuẩn sinh, Bạch Tố Trinh như đống lửa.
"Đại ca, đừng tới lui nữa ? Mọi thứ chuẩn sẵn hết mà." Tiêu Thanh bất lực Bạch Tố Trinh cứ lòng vòng trong nhà, : "Quả của Linh Âm Thụ sẵn, bà đỡ là tiếng nhất ở Cô Tô ."
Bạch Tố Trinh vẫn cứ trong phòng sinh, dường như thấy những lời an ủi của Tiêu Thanh, chỉ sốt ruột hỏi: "Tiểu Thanh, xem rốt cuộc là đây? Sao Hứa Tiên sinh con mà thấy động tĩnh gì thế?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Thanh cũng nghi hoặc, hình như sinh con thì la hét dữ lắm mà, Hứa Tiên la tiếng nào chứ, đừng là chuyện thật nha?
Bạch Tố Trinh thấy Tiêu Thanh gì thì càng nóng ruột hơn, định xông trong phòng. Bỗng bà đỡ ở bên trong hét lớn: "Nước nóng, mau nấu thêm nước nóng đặt ngoài cửa ."
Bạch Tố Trinh vội vã bảo Tiêu Thanh: "Mau bưng thêm nước nóng đây." Nói xong thì định đẩy cửa bước , nhưng bà đỡ chặn , quở mắng.
"Đàn ông phòng sinh." Bà đỡ hùng hổ.
Bạch Tố Trinh bực , định đẩy bà đỡ , .
Giọng yếu ớt của Hứa Tiên vang : "Tiểu Bạch, ."
"Thật ? tiếng của ." Bạch Tố Trinh yên tâm, .
"Không thật mà. Muội la hét là vì sợ phí sức." Những lời của Hứa Tiên gần như là ráng rặn từ kẽ răng. Không ngờ sinh con đau đến . Đau hết con đến cơn khác, càng ngày càng đau. Trán cô ướt đẫm mồ hôi, bà đỡ lau cho cô mà nó vẫn cứ tuôn ào ạt.
Hứa Tiên vỡ nước ối, cũng sắp sinh . Bây giờ đợi cửa mở nữa thôi. Việc sinh nở ở cổ đại thể bì với hiện đại, chỉ thể dựa sức của .
"Bạch phu nhân, , hãy lấy sức , theo lời của ." Bà đỡ thành thạo.
Hứa Tiên nghiến răng, gật đầu, lòng thầm than . "Đau c.h.ế.t bà , sẽ bao giờ sinh thêm nữa, một đứa là đủ."
Hứa Tiên ăn quả Linh Âm Thụ, theo hướng dẫn của bà đỡ, đầy một canh giờ , trong phòng vang lên tiếng dữ dội của trẻ sơ sinh.
"Bạch phu nhân, chúc mừng, chúc mừng, là một thằng nhóc bụ bẫm." Bà đỡ nhanh nhẹn cắt cuống rốn, xử lý cuống rốn, giơ đứa trẻ còn dính m.á.u mặt Hứa Tiên.
Hứa Tiên mệt mỏi đứa trẻ sơ sinh đang gào , mặt mở một nụ . Giờ khắc , cô mới cảm giác của thực sự.
Bạch Tố Trinh tiếng trẻ con thì kiềm lòng nữa, xông .
"Muội chứ?" Bạch Tố Trinh vội chạy đến bên giường của Hứa Tiên , gương mặt tái nhợt của Hứa Tiên, lo lắng hỏi.
"Muội . Nhìn con của chúng ." Hứa Tiên mỉm với Bạch Tố Trinh, mắt theo đứa trẻ đang trong vòng tay bà đỡ.
"Bạch lão gia, chúc mừng ngài, là một thằng nhóc bụ bẫm." Bà đỡ hì hì. "Đứa nhỏ thật là dễ thương. đỡ đẻ bao nhiêu năm nay, nhưng đây là đầu tiên thấy đứa trẻ sinh trắng trẻo như đấy."
Bạch Tố Trinh đứa trẻ nhỏ xíu tay bà đỡ, cảm giác như dám tin. Y bước tới thì nó mở mắt .
"Ai da, nó mở mắt ." Bà đỡ ngạc nhiên.
"Đưa bồng nó." Bạch Tố Trinh vụng về bế lấy đứa trẻ, bà đỡ mà thấy lo theo.
"Phải đỡ cổ và eo nó." Bà đỡ dặn dò.
Bạch Tố Trinh bồng đứa trẻ mềm nhũn tay, cảm giác hạnh phúc trong lòng đang lan dần . Đây chính là con của y và Hứa Tiên.
Sau đó, bà đỡ căn dặn thêm vài điều cần lưu ý, nhận thù lao hậu hĩnh, về với nụ thỏa mãn.
Hai đàn ông Bạch Tố Trinh và Tiêu Thanh đều chăm trẻ con nên Tiêu Thanh bỏ một tiền lớn mời Trương đại thẩm nhà hàng xóm sang chăm sóc Hứa Tiên và đứa nhỏ mới sinh.
Hứa Tiên đứa trẻ chào đời, ngạc nhiên và vui mừng. Đứa bé trắng trẻo bụ bẫm, khác với những gì , trẻ con mới sinh nhăn nheo đỏ hỏn. Đôi mắt nó tròn xoe, là dễ thương.
Sau khi sinh con, Hứa Tiên cảm giác linh lực của khôi phục, cảm giác đau đớn ở nơi cũng dần biến mất.
Khi Hứa Tiên bế đứa trẻ, nó bất ngờ nở nụ . Tuy chỉ trong giây lát nhưng Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh đều thấy.
"Nó đang với , đang với kìa." Bạch Tố Trinh ngắm đứa trẻ trong lòng Hứa Tiên, ngây ngô.
"Phải, nó mới ." Hứa Tiên cũng sung sướng .
Tiêu Thanh ở bên cạnh, hai đang ngu ngơ , chả gì nên đành nấu cơm.
———————————-
Kim Sơn Tự
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-50.html.]
Pháp Hải đang xếp bằng tấm nệm cói, nhắm mắt gõ mõ. Văn Khúc Tinh Quân sinh ...
"Pháp Hải, lẽ nào ngươi định kháng pháp chỉ[1] ?" Một giọng uy nghiêm vang lên bên tai Pháp Hải, như xuyên thủng màng nhĩ của gã.
"Thời cơ đến, tiểu tăng tự cân nhắc." Pháp Hải mở mắt , chỉ với đại điện một bóng .
"Vậy thì ." Giọng uy nghiêm vang lên, đó biến mất.
Một lúc , Pháp Hải mới mở mắt , từ từ dậy.
—————————————-
Hứa Tiên sinh con xong, Dương Thiền là đầu tiên đến thăm.
"Sao cứ sinh là sinh trời? Không một tiếng sinh ." Dương Thiền bất mãn, bĩu môi oán trách.
Hứa Tiên dở dở . "Sinh con thì thời gian chính xác ? Đau bụng thì sinh thôi."
Dương Thiền bĩu môi, xuống băng ghế bên cạnh chiếc giường, ngắm đứa trẻ đang ngủ cạnh Hứa Tiên. Nhìn hai má phúng phính của nó, Dương Thiền nén mà đưa tay véo nhẹ mấy cái, lòng thì nghi hoặc thôi. Đứa trẻ đúng là Văn Khúc Tinh Quân chuyển thế ?
Thằng nhỏ Dương Thiền chọt thoải mái nên thức dậy phản kháng. Phương thức phản kháng đơn giản, chính là và tè dầm. Trương đại thẩm thì vội vã chạy .
Dương Thiền đứa trẻ đang oa oa, cả bộ dạng tè dầm lúc nãy nữa, trong lòng kiên quyết thừa nhận đây chính là Văn Khúc Tinh Quân ôn hòa nho nhã.
"Đã đặt tên ?" Dương Thiền chống cằm hỏi Hứa Tiên.
"Tên là Bạch Tử Mặc." Hứa Tiên mỉm , .
"Sao theo họ Bạch của con rắn trắng chứ? Đáng ghét c.h.ế.t . Phải theo họ của cô, họ Hứa mới ." Dương Thiền tức giận .
"Hả? tên cũng đặt ." Hứa Tiên bó tay, giờ Dương Thiền thành kiến với Tiểu Bạch.
"Không thèm cái tên đó, đặt tên khác là . Phải theo họ của cô." Dương Thiền kiên quyết. "Đặt tên là Hứa Sĩ Lâm ?"
Dương Thiền xong, Hứa Tiên suýt sái cả quai hàm. Hứa Sĩ Lâm? Không ngờ Dương Thiền đặt cho cái tên !
Hứa Tiên còn kịp hồn thì Bạch Tố Trinh bước . Dương Thiền hùng hổ với Bạch Tố Trinh. "Tại con sinh nhất định theo họ của đàn ông? Sao thể theo họ của ? Người sinh con là Hứa Tiên chứ ngươi. Đứa trẻ tên là Hứa Sĩ Lâm, cứ quyết định thế . Phải theo họ của Hứa Tiên!"
Hứa Tiên chớp mắt, tự nhiên cảm thấy lời của Dương Thiền cũng lý. Chín tháng mang thai, mang nặng đẻ đau, là phụ nữ chịu.
Bạch Tố Trinh ngẩn , đó Hứa Tiên. Thấy Hứa Tiên đang suy tư thì khẽ mỉm . "Nương tử thích thì . Cái tên Hứa Sĩ Lâm cũng ."
"Hả?" Dương Thiền thấy Bạch Tố Trinh dễ dãi như thì .
"Huynh đó nha, phản đối đó, cứ theo họ của ?" Hứa Tiên híp cả mắt.
"Ừ." Bạch Tố Trinh gật đầu, mỉm Hứa Tiên, đến gần cô, xuống bên giường, ngắm đứa trẻ đang ngủ say, nhỏ: "Cái tên ."
"Thì đó, xem ai đặt mới chứ." Dương Thiền gật gù đắc ý.
Hứa Tiên cảm giác một vòng về ngay chỗ cũ. Hứa Sĩ Lâm hả trời... Cô cúi đầu đứa trẻ đang ngủ say, nở nụ hiền lành. Dù thế nào thì nó cũng là con của cô và Tiểu Bạch.
Hứa Sĩ Lâm ngoan, ít khi nhè. Ngoại trừ một chút khi đói, tè dầm, mắc ị thì thời gian còn đều ngoan.
"Cười nữa kìa, nó kìa." Tiêu Thanh Hứa Sĩ Lâm trong lòng Hứa Tiên, khẽ kêu lên: "Đứa trẻ thật."
Hứa Tiên cũng cuối đầu Hứa Sĩ Lâm trong vòng tay . Một đứa trẻ yếu ớt, thơm mùi sữa nhưng nay trưởng thành sẽ cao lớn, đúng là dám tin.
Hứa Sĩ Lâm phun bong bóng, vẻ đáng yêu của nó mà tim Hứa Tiên như tan chảy.
Ngày tháng cứ thế trôi qua, Hứa Tiên cảm thấy những tháng ngày như thế thật là hạnh phúc. Bạch Tố Trinh ở bên cạnh con cô rời nửa bước, vụng về trêu chọc Hứa Sĩ Lâm. Thỉnh thoảng, Hứa Sĩ Lâm sẽ nể nang gì mà tè ướt cả y, y cũng chỉ ngây ngốc. Hứa Tiên thấy thế thì che mặt, đây là tên mặt lạnh lúc ? Tiêu Thanh thấy hoài nên cũng quen. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt tới ngày đầy tháng của Hứa Sĩ Lâm. Thế nhưng ai mà ngờ, những ngày tháng yên bình ấm áp sắp kết thúc.
————————————–
Trên trời
Dương Thiền lo lắng định bay Cô Tô tìm Hứa Tiên. Nàng long tộc chuẩn tìm Bạch Tố Trinh báo thù. Mặc dù nàng ưa Bạch Tố Trinh nhưng thích Hứa Tiên, Hứa Tiên gặp chuyện may.
Thế nhưng Nhị Lang Thần bỗng chặn mặt Dương Thiền, sắc mặt lạnh tanh, bình thản : "Không ."
"Nhị ca, chuyện gấp, đừng phá ." Dương Thiền sốt ruột, định lách qua Nhị Lang Thần, bay tiếp.
"Huynh là ." Nhị Lang Thần lách chặn mặt Dương Thiền.