"Ta hiểu ." Ta .
So với , vợ bất ngờ xuất hiện giữa chừng, thì ân cứu mạng đương nhiên quan trọng hơn nhiều.
Chàng nghi hoặc hỏi: "Thật ?"
Ta nghiêm túc gật đầu: "Thật."
Chỉ là mỗi nhớ tới việc từng hướng về , mà từng liếc lấy một , vẫn kìm sự đau buồn.
Và, vẫn sẽ dọn ngoài.
Ta cản báo ân cứu mạng của , nhưng cũng tiếp tục xem là phu quân thật lòng thật của nữa.
Nên về , vốn dĩ nên tiếp tục đến trêu chọc .
Cố Vân Xuyên thăng tiến cực nhanh.
Thánh thượng ý bồi dưỡng tín, những xuất Hàn Môn như , lượt đều trọng dụng.
Huống chi, đối với phụ , luôn giữ chút tình bằng hữu em.
Mỗi thăng chức cho Cố Vân Xuyên xong, Người đường hoàng gọi phụ cung kể chuyện cũ.
Tự cảm thấy tuy ban cho mối hôn sự vẻ thể diện , nhưng Cố Vân Xuyên nay dần địa vị cao quyền trọng, thì cũng chẳng gì là với .
Phụ chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt mà chấp nhận.
Ở bên ngoài, tuy bàn tán vài câu, phu quân chỉ lo chạy chọt, chút thanh cao nào của kẻ sĩ.
nhiều gia quyến Hàn Môn đề bạt khác vô cùng ngưỡng mộ .
Tuy Thánh thượng đa nghi, nhưng nước cờ , phụ vô cùng tán thành.
Ông từng chứng kiến cảnh bách tính trong triều đại lầm than, càng con đường khoa cử quý giá bao đối với những con em bình dân.
Thế nên, dù ưa gì Cố Vân Xuyên, phụ vẫn hết lòng chỉ điểm cho những khúc mắc trong quan trường, tránh để Thế Gia độc chiếm quyền lực.
Người duy nhất khiến phiền lòng, là Cố Vân Xuyên.
Chàng nổi cơn gió độc nào, vốn dĩ cứng nhắc, quy củ, đến cả vẽ mày cho cũng chịu, nay hễ phát bổng lộc là chạy thẳng đến các tiệm trang sức.
Không ít từng thấy mặt mày đỏ bừng trong tiệm, chỉ để chọn cho những chiếc trâm cài tóc, chiếc khuyên tai phù hợp.
Anan
Ta đến thì từ chối, nhưng thì đuổi .
Hiện tại, chúng ở riêng hai viện, chỉ còn danh nghĩa vợ chồng.
Chàng cũng tức giận, Thu Đường lấy trang sức, nhân cơ hội lén viện một cái, cũng giả vờ .
Thời gian lâu dần, hề tỏ nửa phần sốt ruột.
Chỉ là cảm thấy lòng phiền chán.
Cho đến một , đến ngoại ô kinh thành thăm nom đám cô nhi trang viên nhận nuôi, một đứa trẻ mới tới lây bệnh đậu mùa.
Trở về phủ, sốt cao , gắng gượng ý thức dặn dò Thu Đường: "Đừng kinh động Vương gia và Vương phi."
Ta , phụ và mẫu nhất định sẽ đến chăm sóc .
họ đang ở tuổi tráng niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phat-hien-thu-phu-trong-long-co-bach-nguyet-quang/chuong-6.html.]
Trước đây trải qua đủ những ngày tháng l.i.ế.m m.á.u đầu gươm, về hợp lẽ nên an hưởng tuổi già.
Nói xong, chìm cơn sốt cao.
Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, đẩy cửa bước , như , vụng về vuốt ve trán .
Cho uống thuốc, y phục ướt đẫm cho .
Ngón tay dần nóng lên, vô cùng cẩn thận, mạo phạm dù chỉ một tấc da thịt của .
Chiếc khăn lau qua lau .
Mấy ngày trôi qua, cuối cùng cũng mở mắt, thấy trông tiều tụy nhiều, nhưng vẫn tuấn mỹ như xưa.
Cố Vân Xuyên thấy tỉnh , luống cuống hỏi: "Nàng còn thấy chỗ nào khỏe ?"
Ta ngơ ngẩn .
Sau hồi lâu, từ cổ họng bật một câu hỏi khàn đặc, lạc giọng: "Cố Vân Xuyên, , thể đối với như thế nữa ?"
Chàng ngây một lát.
Sau đó, nét mặt rạng rỡ hẳn lên, như băng tuyết tan chảy, một giọt nước mắt nơi khóe mắt cũng xuất hiện đúng lúc: "Chỉ cần nàng chịu tha thứ cho ."
Chàng tâm ý với .
Dù từ mà , nhưng từ nay về , đều lấy trọng.
Người bệnh vốn yếu đuối.
Dưới sự chăm sóc chu đáo của , , mặt còn quên của như khối u bám xương, quấn chặt lấy .
Sau khi khỏi bệnh, cho phép viện của .
Chàng mừng rỡ khôn xiết, mặt thoáng lộ chút khí chất thiếu niên vốn ở cái tuổi .
Bốn năm đó, tuy vẫn chút cứng nhắc, quy củ, và quá mức mê đắm quyền thế.
chung sống hòa hợp với .
Chàng còn gặp Cảnh Hòa nữa, và đối với cũng ngày càng hơn.
Trong lúc tình nồng ý đậm, chúng cũng từng thề hẹn non sông.
Biết yêu thích du ký và truyện kể, hứa với : "Đợi thêm vài năm, từ quan, sẽ cùng nàng về phía Tây Bắc, du ngoạn non sông."
Năm thứ sáu kết hôn, cuối cùng cũng quan đến Thủ Phủ.
Ta thiết tiểu yến trong phủ chúc mừng , cũng chuẩn dỡ bỏ chút phòng cuối cùng, thổ lộ tiếng lòng với .
đêm , mãi đến khi nến đỏ cháy tàn, chân trời rạng sáng, vẫn trở về.
Ba ngày , vội vàng về phủ, chặn .
Ta , Thánh thượng một nữa xe duyên.
Lần , là ban hôn cho Cảnh Hòa, nhỏ hơn một tuổi.
là theo lệ cũ, để nàng khỏi cung xây phủ , chiêu Phò mã nhập môn.
Mà là để nàng gả Tạ gia.