Phòng 401 - Chương 159: Lý Tư Nhữ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-11 03:30:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Do sặc nước, Lý Tư Nhữ tỉnh cơn hôn mê. Cô bé giãy giụa lật , ngửa mặt lên để hở mũi và miệng, ho sù sụ.

Sau khi lấy thở, điều đầu tiên cô bé cảm nhận là mùi hôi thối. Không khí ẩm ướt và đục ngầu, nước sặc từ miệng và mũi mùi tanh nồng nặc, mạnh mẽ đến mức như thấm từng lỗ chân lông.

Chuyện gì xảy ? Cô bé cảm thấy đầu đau như búa bổ, ý thức chút mơ hồ, nhưng vẫn cố gắng mở mắt.

Một vòng ánh sáng vàng mờ hình vòng cung lắc lư trong trung. Bốn phía đều là tường gạch, mặt đất lồi lõm, khắp nơi là vũng nước màu vàng nghệ. Mái nhà cách đó vài mét, thứ đều trông xa lạ.

Do ngược sáng, mất một lúc lâu cô bé mới nhận vòng ánh sáng đó là đèn pin, và cầm đèn pin là một đàn ông giày cao su đen, mặc áo mưa và đeo găng tay cao su.

Ký ức mơ hồ khi hôn mê cuối cùng cũng sống . Lý Tư Nhữ kinh hoàng giãy giụa, nhưng phát hiện cả hai tay và hai chân đều trói ngược , miệng cũng bịt chặt.

Kèm theo tiếng thở ngày càng gần, đàn ông xổm xuống bên cạnh cô bé, lộ khuôn mặt thật. Lý Tư Nhữ cảm thấy khuôn mặt quen, nhận , đó là đàn ông tên Tần Bách Vĩ, chính là chiếm nhà của cô bé. Giờ gì?

“Thật là tìm lâu, ngờ trốn ngay mí mắt,” Tần Bách Vĩ lẩm bẩm.

Lý Tư Nhữ ú ớ phát tiếng. Tần Bách Vĩ xé mảnh vải dán miệng cô bé: “Có tại tìm cô ?”

Cứu mạng!” Lý Tư Nhữ phớt lờ , gắng hết sức kêu cứu.

Tần Bách Vĩ tỏ vẻ thản nhiên, hề bận tâm: “Tiết kiệm chút sức , hàng xóm ở gần nhất cũng cách đây vài trăm mét.”

Kêu đến khản cả giọng, cũng bất kỳ tiếng đáp nào. Lý Tư Nhữ đành cầu xin đàn ông mặt. Cô bé đoán mục đích của Tần Bách Vĩ là kiểm soát căn nhà chiếm dụng, chủ động cam kết sẽ bao giờ gây rắc rối về mặt .

“Xem cô quả thực gì cả.”

Vẻ mặt Tần Bách Vĩ trở nên thư thái. Anh bóp cằm Lý Tư Nhữ, buộc cô bé cong lên. Ánh đèn pin chiếu thẳng mắt, do phản ứng sinh lý, Lý Tư Nhữ kìm rơi nước mắt.

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

“Đừng lóc nữa. Vui lên . Đây là một cuộc đoàn tụ gia đình hiếm đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-401/chuong-159-ly-tu-nhu.html.]

Anh chủ động di chuyển hướng đèn pin để giúp chiếu sáng. Ánh sáng chiếu rọi góc tối tăm. Ở góc tường một đoạn ống nước vỡ, một chiếc ghế gỗ đặt nửa gói mì tôm và vài chiếc bát bẩn. Văn Lâm Lệ xổm bên cạnh chiếc ghế gỗ, đờ đẫn, lời nào, dường như điều gì đó cho kinh sợ.

Cách chân Văn Lâm Lệ hai ba mét, một chiếc chăn bông cũ bẩn thỉu, nước bẩn thấm ướt . Người đó bất động, mái tóc đen rối bù một nửa ngâm trong nước, da dẻ trắng bệch, sưng phù một cách khỏe mạnh. Tay chân cô bó chặt bởi vài sợi dây ni lông màu nâu. Hai tay trói lưng, buộc chung với hai chân gập , khiến cô thể dậy. Trang phục quen thuộc, giống hệt như trong thông báo tìm mà cảnh sát công bố.

.

Lý Tư Nhữ cảm thấy m.á.u cuồn cuộn chảy, cô bé gào lên thất thanh, nhưng vẫn bất động.

là một cuộc tái ngộ cảm động. Đáng tiếc, hình như quá muộn, chỉ muộn một chút thôi.” Tần Bách Vĩ nở nụ giả tạo.

phiền hai nữa, hãy tận hưởng đêm cuối cùng .”

Anh bỏ mặc Lý Tư Nhữ, dậy trèo lên chiếc thang gỗ dựa tường. Lý Tư Nhữ còn tâm trí để ý đến , chỉ lo xoay , khó khăn bò về phía .

Khoảng cách rút ngắn một phần ba, Tần Bách Vĩ trèo khỏi hầm. Anh thu thang, tắt đèn pin. Tần Khánh Xuân đang chờ bên cạnh nâng tấm đan bê tông lên, tiếng “rầm” một cái, hầm chìm bóng tối.

Lý Tư Nhữ vẫn màng đến thứ, nhắm đúng hướng ghi nhớ tiếp tục bò tới. Suốt đường va chạm ngớt, tay chân trầy xước vô . Cuối cùng, cô bé đ.â.m đầu cơ thể mềm mại.

Cô bé dùng mặt cọ xát, dùng tay sờ nắn, vẫn bất động. Một lúc , cô bé lờ mờ thấy tiếng yếu ớt, ngạc nhiên ngừng .

“Ngoan, đừng . Mẹ là đang lừa bọn thôi. Bọn chúng ?”

Lý Tư Nhữ cố nén tiếng nấc, “Ưm” một tiếng.

“Sao con cũng đến đây ?”

“Bị bắt đến.”

“Thằng khốn nạn, haizz, lẽ đoán bọn chúng gì.” Người phẫn nộ, nhưng cuối cùng bất lực: “Lời tiếp theo quan trọng, con kỹ đây. Mẹ thấy , sáng mai bọn chúng định đổ xi măng, chôn vùi nơi . Dưới chăn bông một mảnh sắt mài nhọn, là dùng muỗng mài . Con lưng lấy, mài đứt dây trói tay. Sau đó giả vờ vẫn trói, cơ hội thì chạy…”

Loading...