Phong hoa hoạ cốt - 116
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:37:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:37:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Vài khắc .
Bàn tay buông , chiếc ghế nhỏ đá mạnh một cái: “Thích Uyển Nhi! Ngươi chờ đó cho !”
Tiếng bước chân vội vã, gần như chạy trốn, nhanh chóng rời xa.
Rèm châu bay phấp phới, cánh cửa đóng sầm.
Đến hành lang ngoài, gặp tên nô bộc xui xẻo nào, Chinh Dương quát mắng lạnh lùng: “Cút ngay! Đồ tiện nô!”
“……”
Đến lúc , âm thanh mới biến mất .
Xác định trong phòng còn , Thích Bạch Thương vội vàng nhảy xuống khỏi giường Tạ Thanh Yến.
Vừa sửa sang váy áo, nàng đỏ bừng mặt lườm Tạ Thanh Yến: “Ngươi sợ nàng thật sự vén lên ?”
“Nàng sẽ .”
Tạ Thanh Yến tựa nghiêng lan can giường chạm khắc, tóc dài khoác vai, thần thái an nhàn tĩnh tại.
“Tạ hầu quả là hiểu rõ tính tình của biểu .” Thích Bạch Thương châm chọc, “ nếu nàng tiết lộ ngoài, danh dự của Uyển Nhi ?”
Tạ Thanh Yến khẽ lắc đầu: “Trong Thượng Kinh, trừ Tam hoàng tử và An gia , Tạ Dao là sợ việc hôn sự chứng thực nhất. Nếu truyền , thì ngay cả khả năng lui hôn cũng còn. Nàng càng sẽ .”
“Cho dù nàng , An gia và Tam hoàng tử cũng sẽ khoanh tay ?” Thích Bạch Thương ngẫm nghĩ theo, “Thủ đoạn đùa bỡn lòng của Tạ hầu, quả thật cao siêu.”
Tạ Thanh Yến khẽ nghiêng mắt, như chút thương cảm: “Nàng thích?”
“……” Thích Bạch Thương: “?”
Liên quan gì đến nàng?
Ngoài cửa sổ trời chạng vạng, trong phòng thắp nến, khiến thần sắc nọ càng thêm khó hiểu và mập mờ.
Thích Bạch Thương mơ hồ cảm thấy nguy hiểm: “Thời gian còn sớm. Tạ hầu nếu thuyên giảm, xin cáo từ về phủ.”
Tạ Thanh Yến dừng hai nhịp, chợt nhíu mày, giơ tay định ôm lấy ngực.
“…… Tạ Thanh Yến, lúc nãy ngươi chế trụ , hề nửa phần dáng vẻ bệnh.”
Tạ Thanh Yến dừng động tác, cũng thả lỏng vầng trán nhíu chặt.
Hắn mỉm ôn nhuận như ngọc ngước : “Ta cũng ác ý, chỉ là thể thực sự khỏe, mong Thích cô nương y giả nhân tâm, ở Lăng Uyển thêm một đêm.”
Thích Bạch Thương nhíu mày: “ ngài hơn…”
“Bằng , nếu tối nay c.h.ế.t, chẳng sẽ danh tiếng của thần y Lăng Uyển ?”
“……”
Thích Bạch Thương khẽ c.ắ.n răng: “Ngài ngay cả tránh gở cũng , Tạ hầu gia?”
“Trấn Bắc quân sinh tử còn ít , đối với những như chúng , tính mạng là do trời định đoạt, chỉ cần 'tránh gở' liền thật sự c.h.ế.t ? Vậy thì cần gì tránh?”
“……”
Dưới ánh đèn, bệnh mỹ nhân gầy gò dựa nghiêng thành giường, mái tóc dài buông xõa, những lời lẽ tàn nhẫn đáng sợ nhất, nhưng giọng điệu ôn nhu mà tĩnh lặng sâu sắc.
Trong lòng Thích Bạch Thương thế mà nảy sinh một tia đành lòng.
Lời cũng sai, nhớ thì, hôm ở chủa Hộ Quốc, khi nàng xử lý vết đao độc lưng , đau đớn như quát cốt , vẫn thể như , hề tỏ vẻ đau đớn nửa phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/116.html.]
“...Được .”
Thích Bạch Thương một nữa đặt hòm t.h.u.ố.c xuống, “Chỉ đêm nay thôi, ngày mai còn việc, thể chậm trễ nữa.”
“……”
Tạ Thanh Yến ngây .
Thích Bạch Thương hề nhận : “Vừa xem, Đổng Kỳ Thương sắc t.h.u.ố.c cho ngài thế nào , ngài cứ tĩnh dưỡng …”
Giọng ngừng : “Vì ngài như ?”
“Không gì.”
Tạ Thanh Yến khẽ rũ mi, dùng hàng mi dày che lấp gợn sóng nơi đáy mắt.
Cho đến khi Thích Bạch Thương dặn dò tỉ mỉ nhẹ nhàng xong xuôi, xoay bước , giường phía mới chậm rãi ngước mắt lên.
…… Hắn chỉ là sợ.
Ánh mắt , như từ vực sâu bò lên.
…Hắn chỉ là sợ.
Sợ nàng quá yếu lòng, mà , chỉ cần trông thấy nàng liền mất kiểm soát, tham lam đáy, hận thể đem nàng giữ xương cốt.
Nàng càng lùi, sẽ càng ép sát; nàng càng nhượng bộ, càng c.ắ.n nát cả đường lui của nàng.
Rồi một ngày... nàng sẽ bức đến còn lối thoát, bốn bề đều là tường, còn đường lui, chỉ thể mà run rẩy.
Đợi đến lúc … ai là hủy nàng , nàng sẽ ép c.h.ế.t ?
Có lẽ nhờ tiếng đàn đồng hành đêm đó, Tạ Thanh Yến dù đêm khuya sốt nhẹ trở , hề ác mộng quấn .
Thích Bạch Thương cố ý thêm d.ư.ợ.c liệu an thần dễ ngủ thang thuốc, khiến Tạ Thanh Yến đêm đó ngủ cực sâu, cũng cực dài.
Khi tỉnh , ngoài cửa sổ, ánh dương quá trưa.
Tạ Thanh Yến lặng lẽ dậy, mặc cho mái tóc dài buông xõa, ánh mắt lướt qua trong và ngoài rèm châu, đạm dần.
Cuối cùng dừng ở một chiếc bàn dài.
Vân Sâm Nguyệt đang cúi đầu nghiên cứu một vật trông giống như bản đồ bàn.
“Nàng rời khi nào.” Tạ Thanh Yến khàn giọng hỏi.
“…Hửm?”
Vân Sâm Nguyệt khó khăn lắm mới hồn: “Ngươi tỉnh ?”
Tạ Thanh Yến đáp.
“Ước chừng ... ba canh giờ .” Vân Sâm Nguyệt mím môi, dường như , nhưng nổi.
Tạ Thanh Yến điều phát hiện, vén chăn xuống giường: “Xảy chuyện gì.”
Vân Sâm Nguyệt nhéo quạt xếp: “Ngươi là bệnh nhân ……”
“Nói thẳng.”
“…… Được ,” Vân Sâm Nguyệt xua tay, “Hai chuyện. Thứ nhất, Thích Thế Ẩn gặp chuyện ở Mông Sơn, Triệu Nam, là giặc cướp mã tặc thì rõ, tóm mất tích ba ngày.”
Tạ Thanh Yến xỏ ủng, đang khoác áo ngoài, hình chợt khựng .
Hắn nhíu mày nghiêng đầu: “Nàng ?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.