Phong hoa hoạ cốt - 121
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:53:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:53:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Cho đến khi Tạ Thanh Yến đến bàn, giơ tay hành lễ với An Duy Diễn: “An Thái phó.”
“Ách, Tạ Công.”
An Duy Diễn dường như lúc mới phát hiện , chậm rãi dậy giữa An Trọng Đức và An Trọng Ung sẵn, : “Lão già mắt mờ, thế mà thấy Trấn Quốc Công đến. Tạ Công tuổi trẻ, đừng chấp nhặt với lão hủ a.”
Tạ Thanh Yến thẳng : “Thái phó vì nước lo nghĩ, vãn bối dám mặt ngài tự cao."
Mặt mày nho nhã, giọng bình đạm thong dong, thấy chút tức giận nào vì xem thường, mà như hòn đá chìm vực sâu biển lớn, hề gây gợn sóng.
“…”
An Duy Diễn mở to đôi mắt nếp nhăn che lấp, , ánh mắt ông dừng Tạ Thanh Yến lâu hơn hẳn.
Gió lạnh lướt qua bốn phía Xã tắc đàn, trời thu se lạnh tiêu điều.
Trong dãy bàn An gia, một già một trẻ đối diện qua bàn. Một lão luyện thành thục, một ôn hòa thong dong, nhưng ánh mắt giao như đao quang kiếm ảnh, tĩnh mịch tiếng động.
Cuối cùng, vẫn là An Trọng Đức bên cạnh lên tiếng phá vỡ sự yên lặng: “Tạ Công hôm nay đến đây, là việc phân phó?”
“Sao dám phân phó, bất quá là một lời thỉnh cầu của vãn bối.” Tạ Thanh Yến thanh hoãn đầu, ánh mắt đặt An Trọng Đức.
Ngữ khí khiêm cung, nhưng ánh mắt tương phản:
“Ta ý những tay tranh chấp chốn Thượng Kinh, An đại nhân tin ?”
An Trọng Đức : “Dù tin, Tống Thái sư cũng sẽ tin.”
“Ngươi tin.”
Tạ Thanh Yến khẽ lắc đầu, giọng hòa nhã tựa tiếc nuối: “Ngươi tin, cho nên ngưoi , ngươi sai .”
Sắc mặt An Trọng Đức trầm xuống.
An Duy Diễn lúc chậm rãi hỏi: “Trọng Đức sai ở chỗ nào?”
Lão xoay , ánh mắt đảo qua vị trí của Thích gia.
Thích Gia Học đang bất an về phía , chạm ánh mắt, vội vàng tránh , khom lưng hành lễ.
An Duy Diễn để tâm, khẽ thở dài: “Thích gia chọn phe , động thủ . Việc Trọng Đức , tuy phần lỗ mãng, nhưng cũng là hành động ép buộc, là bất đắc dĩ a.”
“Phải,” Tạ Thanh Yến ôn hòa khiêm cung: “Thích gia phạm là đáng trừng phạt, nhưng một ... nên động .”
“…”
Ánh mắt An Trọng Đức lạnh lẽo.
Ông tiến lên một bước, nghiêng chắn giữa An Duy Diễn và Tạ Thanh Yến, tức giận đến cực độ bật : “Tạ Công, vì một nữ tử, mà uy h.i.ế.p An gia ?”
Thân ảnh Tạ Thanh Yến vững vàng, thần sắc hề lay động: “Đâu 'uy hiếp', là thương nghị mới đúng.”
“——”
Vẻ tuấn nhã thong dong như nước của thanh niên, là điều chọc giận An Trọng Đức nhất, sát thương bằng , nhưng nhục nhã vô cùng.
An Trọng Đức đang định phát tác nhưng thấy tên gia nô cúi đầu, đang bước nhanh về phía dãy bàn.
Sắc mặt giận dữ của An Trọng Đức tiêu tan, ánh mắt lộ vẻ hung ác: “Ai nha, Tạ Công tới thương nghị vẻ quá muộn .”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/121.html.]
Dứt lời, lập tức gọi tên gia nô .
Đối phương kiêng dè liếc Tạ Thanh Yến, vội nhón chân, ghé tai An Trọng Đức thì thầm điều gì đó.
Rất nhanh, sắc mặt An Trọng Đức đột biến.
Không đợi đối phương xong, kinh hãi giận dữ về phía Tạ Thanh Yến: “Ngươi thế mà…!”
“Xem muộn.”
Tạ Thanh Yến đang cúi đầu khiêm tốn, giờ phút cuối cùng mới chậm rãi ngước mắt lên:
“Có điều, nghĩ, ngài chút hiểu nhầm. Tiếp theo đây mới là thương nghị. Ví dụ như, chuyện ngày hôm nay, là cuối cùng chịu đựng.”
An Trọng Đức giận dữ đè thấp giọng: “Tạ Thanh Yến, ngươi chớ quá kiêu ngạo, Thượng Kinh là nơi một lời của ngươi là thể định đoạt!”
Lời tranh cãi dứt.
Phía đài cao, ba vị Hoàng tử và Công chúa Chinh Dương từ lúc nào cũng xuống.
Chinh Dương từ xa trông thấy Tạ Thanh Yến, khỏi kinh vui, màng lễ nghi, vén váy áo, bước nhanh chạy đến bên dãy bàn An gia: “Ngoại tổ phụ, cữu cữu.”
Nàng vội vã hành lễ, chuyển sang Tạ Thanh Yến, giơ tay kéo vạt áo , đồng thời cố ý ngẩng đầu về phía Thích gia: “Thanh Yến ca ca, đến đây là tìm ?”
“…”
Tạ Thanh Yến giơ tay, phất ống tay áo rút , như phủi bụi bặm.
Trước vẻ mặt đột biến của tất cả An gia, thong thả lên tiếng.
“Vẫn xin An đại nhân ghi nhớ.”
Trong khoảnh khắc , tuấn dung của Tạ Thanh Yến từ ôn hoà chuyển sang lạnh lẽo—
“Nếu nàng bất trắc gì, nhất định khiến An phủ , tịch thu tài sản, g.i.ế.c cả nhà, gà ch.ó cũng tha!”
***
“Cô nương cẩn thận!!”
Hai bàn khách quán bỗng nhiên bạo khởi, là luyện võ. Kẻ cầm đầu nhảy vọt lên bàn, mượn lực đạp mạnh, như hổ vồ đ.á.n.h xuống—
Ánh đao lạnh lẽo chém thẳng Liên Kiều đang che chắn Thích Bạch Thương.
Thấy tình thế nguy cấp, Thích Bạch Thương kéo Liên Kiều định tránh, thiếu niên bên cạnh nắm gọn, kéo phía .
“Keng!”
Một tiếng binh khí giao giòn tan.
Thích Bạch Thương vững, lòng kinh hồn định mà .
Chỉ thấy cách Liên Kiều vài bước, một nhát đao bổ củi chặn lưỡi đao hung hãn , ngay đỉnh đầu nàng.
“Phanh!” Đại hán cầm đao bổ củi lãnh trọn một cước ngực, khiến gã mặt sẹo bay ngược trở về.
Người rút đao tương trợ ai khác, chính là đám mới ở bàn bên cạnh, lớn tiếng bàn luận về trọng sự phong điển của Tạ Thanh Yến trong kinh.
Kẻ cầm đầu đám ác nhân xông lên đá văng, khiến bọn chúng ngây , thế công cũng chặn vài phần.
Kẻ đỡ lấy gã mặt sẹo ác giọng cảnh cáo: “Muốn sống thì đừng xen chuyện bao đồng!”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.