Phong hoa hoạ cốt - 132
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:06:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:06:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
Thích Bạch Thương tức khắc còn tâm trí bận tâm đến vệt đỏ nữa. Nàng vội vàng xỏ giày, khoác áo xuống giường, gương đồng đơn giản búi mái tóc dài thành bước nhanh khỏi phòng.
Xuyên qua gian ngoài, Thích Bạch Thương vén rèm che, cúi đầu sải bước phòng ngủ của Thích Thế Ẩn.
Nàng ngước mắt lên, lúc thấy bên mép giường, Hứa Nhẫn Đông đang cẩn thận đỡ Thích Thế Ẩn dậy, để trưởng nàng tựa hờ vách gỗ.
“Huynh trưởng,” Thích Bạch Thương dừng bước, nhanh chóng tiến tới, quỳ gối bên giường, cúi hỏi, “Người cảm thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu nữa ?”
Sắc mặt Thích Thế Ẩn tái nhợt, thấy Thích Bạch Thương thì đôi môi mỏng run lên, gấp gáp : “Bạch Thương? Sao tới đây — khụ khụ khụ…”
Có lẽ vì cảm xúc quá kích động, một câu dứt, Thích Thế Ẩn ho khan dữ dội.
Thích Bạch Thương vội lấy chén bàn, đưa chén nước rót cho Hứa Nhẫn Đông đang đỡ Thích Thế Ẩn, bảo cho trưởng nàng nhấp từng ngụm nhỏ, lúc Thích Thế Ẩn mới từ từ định thở.
“Huynh trưởng, .”
Thích Bạch Thương trấn an: “Mấy hôm bặt vô âm tín, ở Thượng Kinh ăn ngủ yên. Có thể đến Triệu Nam, bầu bạn bên cạnh , chung quy vẫn hơn là cứ ở Thượng Kinh mà lo lắng hãi hùng, chẳng gì.”
“Muội đúng là ....”
Thích Thế Ẩn yếu , giọng cũng trầm thấp, trách cứ, chút lo lắng và bất đắc dĩ về phía Thích Bạch Thương. Chỉ là giờ nàng ở đây, nước đổ khó hốt, còn thể thế nào.
Thích Bạch Thương thấy Thích Thế Ẩn trách , cũng thở phào nhẹ nhõm. Nàng kể về việc tới Triệu Nam thế nào, bắt mạch thăm khám cho trưởng.
“Liên Kiều,” khi bắt mạch xong, Thích Bạch Thương sang với Liên Kiều động tĩnh mà bước , “Mau dựa theo thang t.h.u.ố.c hôm qua, nấu một liều t.h.u.ố.c nữa.”
“Vâng, cô nương, nô tỳ ngay đây ạ.”
Liên Kiều vội vàng đáp lời, khỏi nội phòng.
Thích Bạch Thương kiểm tra tình trạng vết thương ở chân Thích Thế Ẩn, t.h.u.ố.c băng bó . Trong lúc những việc đó, nàng hỏi: “Huynh trưởng, là của ai thương đến nông nỗi ? Tử sĩ An gia ?”
“Không.”
Ánh mắt Thích Thế Ẩn trầm xuống: “Là phủ binh của Tiết độ sứ Triệu Nam Trần Hằng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/132.html.]
Thích Bạch Thương kinh ngạc: “Trần Hằng đích cho tay?”
“Nếu nắm chứng cứ …”
Thích Thế Ẩn chợt dừng lời. Hắn chút chần chừ liếc mắt Hứa Nhẫn Đông đang một bên: “Vị là?”
Thích Bạch Thương hiểu rằng trưởng yên tâm ngoài ở đây, nàng nhẹ giọng : “Huynh trưởng, đây là nhà của tiền nhiệm Huyện lệnh huyện Nam An Hứa Chí Bình ở Đại Thạch Thôn. Còn là cháu trai duy nhất của Hứa đại nhân, Hứa Nhẫn Đông.”
“——”
Thần sắc Thích Thế Ẩn biến đổi, màng vết thương vội thẳng dậy, “Ngươi chính là Hứa Nhẫn Đông? Ngươi vẫn còn sống?”
Hứa Nhẫn Đông lập tức chỉnh trang trang phục, hướng Thích Thế Ẩn chắp tay hành lễ: “Thích đại nhân vì tổ phụ rửa sạch trầm oan, tiếc an nguy , ân đức Nhẫn Đông khắc sâu trong lòng. Sau , phàm là Thích đại nhân lời, Nhẫn Đông nguyện vượt lửa băng sông, một câu oán thán.”
“Bạch Thương, mau… mau đỡ dậy .”
Thích Thế Ẩn gấp giọng, ho khan vài tiếng, Thích Bạch Thương nửa ép buộc ấn trở sập nghỉ ngơi. Một lát , mới bình phục.
Thích Thế Ẩn mím đôi môi mỏng, căn phòng thanh liêm đến cực điểm , ánh mắt khó nén vẻ thương tiếc.
“Hứa lão nhậm chức huyện lệnh, hai bàn tay trắng, giữ trong sạch, tận tâm vì dân. Những năm Nam An huyện chịu nạn lũ liên miên, ông một tay trấn định cục diện, khiến bách tính an cư. Công lao rành rành, tiếng khen khắp nơi... Vậy mà nhân tài như thế, chỉ vì An Huyên tham lam vô độ, mưu cầu trăm lượng hoàng kim mà vu hãm, cuối cùng bãi chức, chịu oan mà c.h.ế.t trong ngục!”
Lông mi Thích Bạch Thương khẽ run lên. An Huyên, chính là khuê danh của thứ nữ An gia, đồng thời cũng chính là Quý Phi đương triều, ruột của Tam Hoàng tử.
Chưa kịp nghĩ nhiều, Thích Bạch Thương thấy thiếu niên bên cạnh cúi đầu thật sâu. Hai tay nắm chặt, những đường gân xanh hằn rõ mu bàn tay, trượt dài lên tận trán. Từng khớp ngón run nhẹ, thấm lớp áo vải thô, phảng phất như đang ép xuống nỗi bi phẫn đang cuộn trào.
Nàng khẽ thở dài, bước tới, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng thiếu niên.
Hứa Nhẫn Đông bỗng chốc bừng tỉnh, đôi mắt còn đẫm lệ. Hắn dùng tay áo thô sơ lau mạnh nước mắt, thanh âm khản đặc nhưng chất chứa bi phẫn:
“Ta thật hiểu… Tổ phụ một đời hành thiện, cứu giúp bách tính, đến tột cùng là đắc tội ai, mà họ thể tay độc ác đến thế?!”
“Thất phu vô tội, hoài bích tội” Ánh mắt Thích Thế Ẩn càng thêm lạnh lẽo, “Ngay từ đầu, họ trúng Hứa lão — một vị quan thanh liêm, thực tích, chỗ dựa quyền thế. Theo luật Đại Dận, nếu qua khoa cử hoặc võ cử, thì thể bước lên chức quan từ thất phẩm trở lên. Muốn vượt cấp thăng chức, chỉ một con đường — đó là dựa công trạng thực tế nơi địa phương.”
Thích Bạch Thương , dù trong lòng sớm phán đoán, vẫn khó mà kìm nén sự kinh ngạc. Nàng ngẩng đầu, giọng khẽ run:
“Ý là… bọn họ hãm hại Hứa đại nhân, chỉ để mượn công lao của ông , đem Tiết Hoành Trung đẩy lên ?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.