Phong hoa hoạ cốt - 135
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:11:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:11:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Thích Bạch Thương gật đầu: “Ta , cũng từng nghĩ đến việc mời thanh niên trong thôn hỗ trợ khiêng trưởng rời núi, như nhiều nhất hai ngày là thể chuẩn rời . Chỉ là đường như quá lộ liễu, kịp khỏi địa giới Mông Sơn, binh Tiết Độ Sứ Triệu Nam tuần tra trong Mông Sơn phát hiện.”
“……”
Tạ Thanh Yến khuôn mặt nữ tử đang ở cực gần, giữa hai hàng mày nàng tích tụ ưu tư, mũi quỳnh khẽ nhíu, đến khóe môi nhợt nhạt cũng vô thức khẽ c.ắ.n nhếch lên.
Hắn mặc cho hồi lâu, mới cụp hàng mi dài xuống, : “Ta một kế, thể 'nhất tiễn song điêu'.”
“……!”
Mắt Thích Bạch Thương sáng lên, ngước . Ngay cả Thích Thế Ẩn và Hứa Nhẫn Đông đang 'đao' trong lòng cũng đổi ánh mắt .
“Là gì?” Thích Bạch Thương vội hỏi.
“Ta còn một điều kiện.” Tạ Thanh Yến .
Thích Bạch Thương: “Ân?”
Tạ Thanh Yến cúi , đôi mắt đen nhánh sâu thẳm dán chặt nàng:
“Nàng lời .”
“?”
Hai ngày .
Triệu Nam, Kỳ Châu, Yến Vân Lâu.
Trước đó một thời gian, Kỳ Châu và các vùng lân cận gặp thiên tai, chìm trong cảnh loạn lạc lưu ly, nhiều địa phương rách nát hoang vu. Yến Vân Lâu coi là tửu lầu phồn hoa nhất Kỳ Châu hiện tại, khách đều là con cháu quan thương, phú hộ thế gia môn đình che chở.
Hôm nay, Yến Vân Lâu thanh tràng từ sớm, cho phép khác tiến .
Bên ngoài lầu, binh giương cao cờ Tiết Độ Sứ mang chữ “Trần” thành hàng.
Bách tính ngang qua đều vội vàng cúi đầu.
Còn bên trong lầu, cầu thang gỗ điêu khắc tinh xảo dẫn lên lầu hai, hai bóng một một đang bước lên.
Người vẻ ngoài của chưởng quầy, dẫn đường khom lưng uốn gối, bồi với phía .
Người theo với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, chính là Trần Hằng.
Giờ phút Trần Hằng đầy vẻ nôn nóng: “…Thích Thế Ẩn trốn về phía Tây còn bắt , hiện giờ Triệu Nam loạn trong giặc ngoài, bận đến hận thể một phân thành hai — nếu để ngươi lỡ thời gian của , xem cái Yến Vân Lâu của ngươi cũng cần mở nữa — lấp lỗ hổng kho lúa Kỳ Châu !”
“Ôi, tiểu nhân nào dám lừa gạt đại nhân ngài ?”
Chưởng quầy tươi, đến lầu hai mới rón rén gần nhỏ: “Đại nhân yên tâm, tuy lỗ hổng Triệu Nam khó lấp, nhưng vị khách quý trong phòng , đó chính là thể 'vá trời' a.”
Trần Hằng bước lên bậc thang cuối cùng, phất phất áo choàng, chút tin: “Vá trời? Triệu Nam còn phú thương như , địa vị gì?”
“Triệu Nam liên tiếp mấy năm thiên tai ngớt, tất nhiên là khó .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/135.html.]
Chưởng quầy dẫn đường : “ vị công tử , là Triệu Nam, mà đến từ Dương Châu, nơi giàu và đông đúc nhất Giang Nam!”
“Ồ?” Trần Hằng sớm Giang Nam giàu bậc nhất thiên hạ, tức khắc dâng lên vài phần mong đợi.
Chưởng quầy sinh động như thật: “Vị công tử là đích tử của trưởng tộc, dựa thế tổ tiên, là phú giàu nhất Giang Nam cũng quá lời. Mà công tử con nhà giàu , khó tránh khỏi ăn chơi trác táng, hoang dâm vô… Khụ, cái , phong lưu thành tánh. Vị công tử càng là ... nhân tài kiệt xuất trong đó a!”
Trần Hằng đổi ánh mắt: “Nói thế là ?”
“Hắn một đường từ Dương Châu du lịch đến tận đây, qua mười bảy châu phủ, liền nạp mười bảy phòng tiểu !”
Chưởng quầy kề tai nhỏ: “Hiện giờ, ở Kỳ Châu chúng , trúng phòng tiểu thứ 18! Ước chừng đổ năm mươi lượng hoàng kim, chính là cưỡng cưới về cái thôn phụ chồng !”
Trần Hằng chỉ bắt 'trọng điểm' —
“Năm mươi lượng hoàng kim! Cưới một thôn phụ?!”
“ là như !”
Chưởng quầy vội vàng đỡ Trần Hằng đang run rẩy vì kinh ngạc, “Phá gia chi tử bậc , quyết thể bỏ lỡ. Trần đại nhân, mặc kệ gặp ngài vì chuyện gì, ngài cũng đáp ứng a!”
Trong lúc hai chuyện, đến bên ngoài nhã các chữ 'Thiên'.
Còn cách cửa, thể thấy bên trong tiếng ca lả lướt, tiếng như chuông bạc, 'tà âm' dứt.
Trần Hằng chỉ : “Bên trong là ngươi an bài?”
“Không tiểu nhân a,” chưởng quầy khoa tay múa chân, “Ngài quên , mười bảy phòng mỹ của vị quý công tử , mỗi châu một !”
Trần Hằng: “…………”
Mang theo tâm tình phức tạp, ghen ghét hâm mộ, khát vọng hướng tới, Trần Hằng sửa sang quần áo, đẩy cửa bước .
Vừa ngẩng đầu, liền thấy chiếc bàn dài ở vị trí chủ vị.
Một công tử mặc áo bào dài gấm vóc tùng hạc viền tơ vàng, đang nghiêng dựa sập, lưng đeo ngọc tuyết, nửa khuôn mặt mặt nạ hoa văn tinh xảo che khuất, chỉ để lộ nửa khuôn mặt bên.
Và trong lòng , chính là một nữ tử váy mỏng đang d.ụ.c cự còn nghênh véo eo ôm chặt —
“Tạ, Thanh, Yến.”
Trên sập mỹ nhân, Thích Bạch Thương dùng năm ngón tay mạnh mẽ đẩy n.g.ự.c mặt, chiếc khăn lụa vàng tua rua che mặt, khuôn mặt nàng ửng đỏ.
Nàng mặt trong, giọng giấu trong tiếng nhạc lả lướt:
“Ngươi lui xa chút.”
“Không lui.”
Tạ Thanh Yến nâng vòng eo tinh tế của nàng, kéo nữ tử suýt chút thoát khỏi lòng. Giọng trầm thấp kiềm chế sung sướng, ôm lòng.
Mỹ nhân kề bên, nhĩ tấn tư ma.
“Nàng quên …” giọng thấp khàn mà , “Nàng chính là thứ mỹ thứ 18 của .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.