Phong hoa hoạ cốt - 139
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:17:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:17:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Phủ binh vội vàng thu ánh mắt khỏi bàn tay mềm mại , thầm nghĩ nếu vì chuyện nhỏ mà Tiết độ sứ trách phạt thì đúng là quá xui xẻo.
Hắn phẩy phẩy tay: “Mau thôi.”
“Tạ ơn Đại nhân.”
Liên Kiều miễn cưỡng khom gối, giơ tay hiệu, theo kiệu hoa, tiếng trống sáo vang lên mà phủ , thẳng đến sương phòng hậu viện Tiết độ sứ sắp xếp.
Cùng lúc đó, tiền viện.
Trong Hiểu Hương Nhã Xá nơi Tiết độ sứ phủ thiết đãi khách, tiếng ca vũ vẫn thịnh dứt, bàn dài san sát, khách khứa tản mác trong tiệc, chén đĩa hỗn độn.
Sau chiếc bàn đầu tiên.
Trần Hằng uống đến mặt đỏ bừng, buông cung tiễn, ôm lấy vò Thiên Tử Túy khiến yêu thích rời: “Hiền ... Hiền xem! Mũi tên của vi , b.ắ.n thế nào?!”
“...”
Tạ Thanh Yến một hỉ phục đỏ thẫm, ngọc trâm quán tóc, lạc giữa .
Đai ngọc thắt ngang eo thêu hoa văn đoàn hoa chỉ vàng, đuôi bào rộng lớn màu hồng buông rủ từ thắt lưng bó sát gầy gò của thanh niên, uốn lượn xuống đất. Người nghiêng lưng tựa án, đôi chân dài tùy ý co duỗi, cằm ngẩng, cặp mắt như tửu sắc nhuộm thành dáng vẻ kiều diễm phong lưu.
“Nghe Trần Đại nhân năm xưa võ cử cưỡi ngựa b.ắ.n cung, một mũi tên xuyên bia, giành lời khen của Thánh Thượng, oai hùng hơn . Nếu theo lời ân sư, khuất nơi man di , nghĩ đến với bản lĩnh của Trần , sớm nên lập công biên cương, danh tiếng vang khắp Bắc Cảnh.”
“Hiểu... Người hiểu , chỉ Hiền !”
Trần Hằng ôm vò rượu, say khướt vỗ ngực: “Vi , vi khổ sở! đó là lời của lão sư, lão sư ông ân với ... Ta, thể ... Ợ!”
Trong tiệc đ.á.n.h trống ca hát, tiếng hò reo inh ỏi, thật náo nhiệt.
Lưng tựa trường án, Tạ Thanh Yến lười biếng rũ khuỷu tay chống bàn tay. Giữa những ngón tay ngọc cốt thon dài như trúc, chén lật ngược, rơi vài giọt rượu.
Hắn dường như cũng say, giọng khàn khàn: “Lời hiền xuất phát từ đáy lòng, sự khẩn thiết , cảm động vô cùng.”
“Đáng tiếc, nhớ rõ lão sư, lão sư còn nhớ rõ ?” Trần Hằng nấc một cái, say khướt ngẩng đầu, chỉ tay lên trời: “Cái nơi quỷ quái Triệu Nam , ở mười năm! Mười năm trời! Đến cả đứa con trai Trưởng công chúa giấu ở Xuân Sơn nuôi lớn, cái tên Tạ Thanh Yến ! Hắn cũng lập công biên cương... Còn ! Ta ?! Trong triều còn ai nhớ đến Trần Hằng ?!”
“Tạ Thanh Yến tính thứ gì ? Hiền cần gì bận tâm về ? Bất quá chỉ là một thằng nhóc đủ lông đủ cánh, dựa gia thế bối cảnh, đạt công trạng to lớn, may mắn giành hư danh mà thôi.”
Tạ Thanh Yến lười nhác xoay chén rượu, : “Phải , năm đó, khi hiên thành danh, vẫn là một đứa trẻ vô tri. Nếu hiền trưởng vì đại nghĩa sư môn, màng tiền đồ, thì danh tiếng vang khắp Bắc Cảnh hôm nay định là của hiền . Khi đó, ngựa giẫm đạp Tây Ninh, bình định mười ba châu, thể đến lượt ?”
“Hiền , hiền ...”
Trần Hằng cảm động đến suýt rơi nước mắt vì cảm động, lảo đảo dựa gần, kề vai sát cánh: “Ngàn vàng dễ kiếm, nhưng tri kỷ! Tri kỷ khó cầu a Hiền ... Ợ!”
Ngón tay ngọc của Tạ Thanh Yến giữ chén, kịp thời xoay nó về vị trí chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/139.html.]
Hắn xách vò rượu lên, rót đầy cho Trần Hằng: “Hiền , đừng vội, hùng đều ngày thành danh, minh châu thể mãi phủ bụi trần?”
“Không... Không tồi!”
Trần Hằng uống cạn Thiên Tử Túy trong chén, ngửa mặt lên trời : “Ngày , hiền quân sư... Phụ tá , chúng chinh chiến Bắc cảnh ... phong hầu bái tước !"
“Nào –– Hiền ... ... bồi vi ... uống cạn ly ... ly ...”
“Rượu ngon xứng hùng. Vò hết, sẽ vì Trần lấy thêm một vò.”
“Được!” Trần Hằng mở nổi mắt, miệng lẩm bẩm phẩy tay: “Uống nữa! Lại... Lại đến!”
Tạ Thanh Yến đẩy cánh tay kề vai sát cánh của Trần Hằng , đỡ bàn dậy, như chịu nổi tửu lực, ảnh vẫn còn loạng choạng.
Áo bào hôn phục đỏ thẫm rực rỡ.
Hắn dừng , eo thon cong, ngũ quan tuấn mỹ, mặt mày ôn nhu đa tình, cái lễ, :
“Còn xin chư vị chờ một chút.”
Dứt lời, xoay , lưng với ánh nến đỏ chiếu rọi khắp sân viện, bước bóng tối.
Ánh sáng rực rỡ phủ lên mặt mày và khóe môi , cùng với men say và ý phong lưu, trong khoảnh khắc xoay , đều tan biến.
Ánh mắt từ ôn nhu đa tình, trong phút chốc biến thành như núi thu thấm đẫm vẻ lạnh lùng, mỏng manh ban sơ.
Tạ Thanh Yến vén ống tay áo lên, ngón tay câu lấy chén rượu ném xuống đất.
“Rầm.”
Phía , tiếng Trần Hằng say rượu ngã xuống bàn át tiếng chén rơi xuống đất.
Tạ Thanh Yến rũ mắt, vẻ mặt lãnh đạm lười biếng, lau vết rượu ngón tay.
Đối diện với bóng tối khẽ :
“Động thủ.”
***
Hậu Viện Tiết Độ Sứ Phủ, hôn phòng.
Tiếng náo động từ tiền viện truyền qua song cửa sổ. Khăn voan đỏ rủ xuống, ánh nến lung linh hắt bóng lên màn trướng.
Giữa phòng, nữ tử vận hồng y gả phục, khăn voan đỏ phủ đầu, lớp lụa thêu kim tuyến vẽ phượng, sáng lấp lánh ánh nến. Sau lưng nàng là mâm táo, quế, cùng đủ loại hoa quả bày tràn đầy giường cưới.
Liên Kiều rón rén thò đầu ngoài dò xét một hồi, nhẹ bước chạy : "Cô nương, dường như ở tiền viện đang tới. Chẳng lẽ bọn họ bắt đầu lục soát tang chứng mà Trưởng công tử ?"
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.