Phong hoa hoạ cốt - 143
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:23:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:23:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
"Cung tiễn."
Lại là giọng thờ ơ và lười biếng .
Đồng tử Trần Hằng đột nhiên co rụt, theo bản năng run lên, ánh mắt quét về một bên.
Chỉ thấy vị công tử trẻ tuổi mặc hôn phục đến chỗ cách đó hơn mười trượng từ lúc nào. Hắn dừng , nghiêng qua.
Tà áo bào dài rủ xuống, đai ngọc thêu chỉ vàng tạo thành đường cong như lưỡi đao uốn lượn.
Người tùy tiện nắm lấy một đoạn lụa đỏ hành lang, rút . Tay áo hôn phục rộng rãi nhấc lên, vòng lụa đỏ lên mắt, vắt , thuận tay buộc ...
Trên khuôn mặt thanh tuyển , đôi mắt một dải lụa đỏ che khuất.
Trần Hằng trong lòng đột nhiên run rẩy: "Ngươi... Ngươi gì..."
"Trần c.h.ế.t, 'hiền ' tự nhiên thành ."
Tạ Thanh Yến giơ cánh tay về phía bên cạnh, vệ kề bên lập tức đưa lên một chiếc cung.
Hắn lấy mũi tên, đáp cung, kéo căng.
Mũi tên lạnh lẽo chĩa thẳng Trần Hằng đang treo lủng lẳng gốc cây.
Trần Hằng cuối cùng cũng hồn, giọng nghẹn ngào run rẩy: "Ngươi dám! Ta là mệnh quan triều đình... Ta, ..."
Trần Hằng đầu về phía Thích Thế Ẩn: "Thích đại nhân! Ngươi mau quản !"
Thích Thế Ẩn định há mồm gì đó.
"Hắn quản ."
Dải lụa đỏ dài rủ xuống, gió thổi bay, lướt qua sườn mặt lạnh như băng của Tạ Thanh Yến. Hắn khẽ nghiêng đầu.
Hắn khẽ gọi : Kỳ Thương ..."
"Vâng, Công tử."
Bóng quỷ mị gốc cây đáp lời, đó giơ tay kéo một cái.
Trần Hằng đang treo ngược tức khắc như một quả cân, đu đưa qua gốc cây.
Tai trái Tạ Thanh Yến khẽ cựa quậy, một bên lắng phân biệt tiếng gió, một bên đặt mũi tên lên, giương cung, kéo căng, thản nhiên : "Hắn công đạo, luận luật pháp, quan tâm. Tội ác An gia chồng chất, thời gian còn dài, sớm muộn gì cũng tra , tiếc là ngươi, tên ch.ó săn trung thành , sợ là còn mệnh để thấy ngày đó."
Lời dứt.
"Hưu—!"
Một mũi tên xé gió lao .
Mũi tên nhọn bay thẳng tới, trong chớp mắt, sượt qua cổ Trần Hằng kịp lắc lư , ghim chặt tường đá phía .
"—!!!"
Âm thanh biến mất, ngay cả tiếng ca vũ ồn ào cũng lắng xuống, ngoài tĩnh lặng, chỉ còn tịch mịch.
Thích Thế Ẩn kinh hãi, thiếu chút nữa bò dậy khỏi xe đẩy gỗ: "Ngươi điên !?"
Vân Sâm Nguyệt c.ắ.n răng ấn trở , đối diện với ánh mắt kinh ngạc và giận dữ của Thích Thế Ẩn, lắc đầu.
"Lâu chơi, lạ tay."
Tạ Thanh Yến chép miệng, như tiếc nuối, khép mắt nghiêng : "Lại tới."
"A a a a—!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/143.html.]
Cảm nhận m.á.u nóng hổi chảy xuống từ cổ, Trần Hằng cuối cùng cũng hồn cơn ngạt thở cận kề cái c.h.ế.t. Hắn kêu lên kinh hãi, run lẩy bẩy: "Nếu c.h.ế.t... Sư phụ sẽ tha cho ngươi! Ngươi chờ xét nhà diệt tộc... Ngươi, ngươi..."
Chưa xong, hành lang rủ dài, thanh niên mắt lụa đỏ che đồng thời đáp lên ba mũi tên.
Trần Hằng cứng đờ, phát điên giãy giụa: "Các ngươi gì, các ngươi mau thả xuống, —"
"Muốn ?"
Thanh niên ôn nhu : "Đáng tiếc ! Ta ."
Nói xong, ngón tay buông lỏng.
"Hưu!!"
Ba mũi tên rời cung, thanh thế như vạn tiễn cùng bay tới.
Sát ý như thiên la địa võng chụp tới
Trong lúc Trần Hằng một nữa đu đưa đến điểm thấp nhất, cũng là điểm mũi tên nhọn chĩa , trong tiếng kêu thét kinh hãi từ nghẹn ngào đến mất giọng, hai mũi tên c.h.ế.t lướt qua hai bên cổ , thổi mạnh lớp da thịt, bay tường đá.
Mũi tên cuối cùng, ghim mạnh phát quan của .
"Rắc."
Quan ngọc vỡ nát.
Mái tóc cùng nước mũi, nước mắt chảy xuống.
Qua cơn tĩnh mịch nghẹt thở, Trần Hằng đột nhiên hít một thật sâu, bất chấp sặc sụa, nhắm chặt hai mắt, tiếng thét chói tai khàn khàn đến cực điểm như tiếng heo kêu cầu sinh thời khắc tử vong: "Ta ! Ta !! Ta hết! Cái gì cũng !Đừng g.i.ế.t ! Đừng g.i.ế.t !— Ta ! Ta đều a!!!"
"............"
Cách xa, Thích Thế Ẩn ánh mắt phức tạp về phía hành lang đối diện.
Dưới hành lang.
Thanh niên mặc hôn phục ánh nến, khẽ cúi đầu, giơ tay, đang thong thả ung dung tháo dải lụa đỏ buộc mắt.
"Hắn thể coi thường pháp luật thế?" Thích Thế Ẩn bực dọc nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn.
"Ôi chao, là tệ , may mà m.á.u me."
Vân Sâm Nguyệt cũng nhẹ nhõm thở phào: "Đây là ôn hoà nhất , nếu nào đó ở đây—"
Dưới hành lang, bóng bỗng nhiên nghiêng mắt .
Vân Sâm Nguyệt nghẹn lời.
Vân Sâm Nguyệt vội vàng giả vờ như gì, hừ khẽ một tiếng, mặt .
Dưới gốc cây, Trần Hằng Đổng Kỳ Thương cắt dây thừng và quăng xuống đất, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, bò dậy và lăn lết về phía bóng tối của bức tường phía .
Chỗ đó là nơi Tạ Thanh Yến đó " ai".
Lúc , là nơi duy nhất thấy sinh cơ.
Tạ Thanh Yến tháo dải lụa đỏ xuống, nắm trong tay. Hắn nó đung đưa trong gió, cụp mắt khẽ .
"Ngu xuẩn."
"—"
Ba khắc .
Trần Hằng một vệ trong bóng tối đá mạnh trở về, ngã nhào xuống đất, ôm ngực, tức tối đến mức mặt đỏ tía tai: "Lại gạt , các ngươi..."
Thân vệ đá trở nửa lộ bóng tối bức tường.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.