Phong Thiếu Gia Theo Đuổi Vợ - Chương 281: Yêu Cầu

Cập nhật lúc: 2024-12-30 06:17:06
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai bịt mặt dẫn theo Thẩm Thanh Âm, dù họ dùng sức lớn nhưng thực tổn thương cô.

Khi đến cửa phòng giam Phong Quyết, một trong họ thô bạo : "Đi nhanh lên, đừng lề mề."

Thẩm Thanh Âm khẽ phối hợp, phát một tiếng rên nhẹ.

Âm thanh nhỏ lọt tai Phong Quyết đang giam trong phòng, khiến lo lắng.

Anh vội vàng tiến gần cửa, gõ cửa và : "Các đừng hại cô , nếu chuyện gì thì hãy nhằm ."

Nghe thấy giọng gấp gáp và tràn đầy lo lắng, Thẩm Thanh Âm trong lòng cảm thấy ấm áp, nhịn mà nở một nụ .

khi bước , cô giấu nụ , vì kế hoạch của bố đổ bể, đồng thời cũng xem thử tình cảm của Phong Quyết dành cho đến .

Người bịt mặt mở cửa và đẩy Thẩm Thanh Âm trong.

Thực , họ dùng quá nhiều sức, nhưng Thẩm Thanh Âm tin rằng Phong Quyết sẽ đỡ lấy cô.

, khi bước , cô giả bộ như ngã, vẻ như sắp ngã xuống.

Thấy , Phong Quyết lập tức chạy tới ôm lấy eo cô, nhưng do giam lâu ngày nên lực tay của kiểm soát , khiến cả hai ngã nhào xuống đất.

Cả hai cứ như ôm sàn, Thẩm Thanh Âm nhẹ nhàng một tiếng, giọng phần yếu ớt, từ từ mở miệng: "Chúng cứ thế ôm ở đây mãi ?"

Nghe thấy Thẩm Thanh Âm , Phong Quyết như bừng tỉnh khỏi cơn mê, hai từ từ dậy.

Phong Quyết chậm rãi đánh giá gương mặt của Thẩm Thanh Âm, nhận thấy gương mặt vốn hồng hào của cô giờ phần tái nhợt, trong thời gian xa cách , cô gặp chuyện gì.

Anh nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt ve gương mặt Thẩm Thanh Âm, hỏi: "Trong thời gian chúng lạc , chuyện gì xảy chứ?"

Thẩm Thanh Âm nhạy cảm nhận sự rung động và nỗi đau trong lời của Phong Quyết, trong lòng cô ngập tràn cảm xúc ngọt ngào.

trò diễn vẫn tiếp tục, vì cô giả bộ vui vẻ, với giọng điệu nhẹ nhàng: "Không , khi lạc , em cùng với Hạ Mạt một lúc những bắt."

Nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Thẩm Thanh Âm vẫn đang an ủi , Phong Quyết quyết tâm thoát khỏi tay Người bí ẩn .

Anh cửa lính canh nên tiến đến gần cửa, suy nghĩ một chút : " đang canh gác ở đây, gặp thủ lĩnh của các , liệu thể thông báo cho ?"

Những canh bên ngoài cũng mối quan hệ giữa thủ lĩnh và Phong Quyết, nên họ thể khó .

Một trong đó khẽ : "Được."

Sau đó, một trong họ lên lầu để báo cho Người bí ẩn.

Người bí ẩn thấy yêu cầu của Phong Quyết, suy nghĩ một lát gật đầu với thuộc hạ, : "Cậu hãy với , đồng ý, các đưa Phong Quyết lên đây."

Khi đó chuẩn rời khỏi cửa, Người bí ẩn bỗng nghĩ điều gì đó, liền bổ sung: "Cậu hãy phái đưa Hạ Nguyên Hy và Giản Khuynh Thành về chỗ giam giữ, hãy đưa Phong Quyết đến đây."

Thuộc hạ lệnh rời .

Trong khi đó, trong phòng, Thẩm Thanh Âm tò mò về ý định của Phong Quyết, liền hỏi: "Anh định ?"

Nghe thấy câu hỏi của Thẩm Thanh Âm, Phong Quyết cô dính líu đến những chuyện nữa, nên an ủi: "Em cần lo lắng, sẽ tìm cách đưa tất cả chúng ngoài an . Em hãy tin ."

Ngay khi lời dứt, ngoài cửa lên tiếng: "Thủ lĩnh đồng ý với yêu cầu của , sẽ dẫn gặp ông ."

Sau đó, đó mở cửa, Phong Quyết dậy chuẩn rời .

Trước khi , còn nhẹ nhàng hôn lên má Thẩm Thanh Âm.

Người hạ dẫn Phong Quyết đến cửa phòng của Người bí ẩn, gõ cửa và : "Thủ lĩnh, đưa đến đây."

Chỉ từ bên trong vọng một câu thấp: "Đưa ."

Rồi Phong Quyết dẫn bên trong.

Khi trong, Phong Quyết xuống bàn của Người bí ẩn, vẫn lưng với .

Đột nhiên, Người bí ẩn lên tiếng: "Cậu ngoài , ở cửa canh gác."

Sau khi hạ rời , gian giữa hai trở nên yên tĩnh.

Cuối cùng, Phong Quyết thể kiềm chế tâm trạng của , chủ động lên tiếng: " ông bắt chúng , nhưng hiện tại ông vẫn hại chúng , điều khiến cảm thấy ông ý ."

Anh cố gắng quan sát biểu cảm của Người bí ẩn, nhưng do luôn lưng , Phong Quyết chỉ thấy bàn tay đặt ghế, ngón tay trỏ đang nhịp nhàng hoạt động, thể thấy điều gì khác.

"Cậu còn nhớ lúc mới bắt về đây, với điều gì ?"

Khi Phong Quyết nghĩ rằng Người bí ẩn sẽ gì, thì bỗng lên tiếng.

Phong Quyết chợt nhớ rằng khi mới , Người bí ẩn hỏi về thời gian mà chuẩn từ bỏ tổ chức Ám Dạ.

Lúc đó, để ý đến câu hỏi đó, chỉ khi ở bên Thẩm Thanh Âm, thứ mới trở nên rõ ràng.

Sau một hồi suy nghĩ, lên tiếng: "Trước khi đến đây, giao tất cả thế lực của , giờ thì ông nên thả chúng ."

Người bí ẩn suy nghĩ một chút, gật đầu.

Ông khá hài lòng với rể , nhưng bài kiểm tra vẫn kết thúc.

Ông nhẹ nhàng ho khan, : "Vì thành yêu cầu của , giờ một điều kiện cuối cùng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-thieu-gia-theo-duoi-vo/chuong-281-yeu-cau.html.]

Ông cố tình dừng một chút, chờ xem phản ứng của Phong Quyết.

Nghe thấy bí ẩn còn yêu cầu khác, Phong Quyết cảm thấy chút tức giận, nhưng hiện tại bạn bè của đều đang trong tay của .

Anh thể chấp nhận yêu cầu của ông , chỉ bất đắc dĩ hỏi: "Ông còn yêu cầu gì nữa?"

"Điều kiện cuối cùng của đơn giản, và Thẩm Thanh Âm, để một ở đây, những khác sẽ thả hết."

Giọng điệu của bí ẩn lạnh lùng.

Nghe thấy điều kiện , Phong Quyết thể kiềm chế cơn tức giận, tay nắm chặt thành đấm.

Cơn tức giận đang dâng trào, nhưng tất cả đều an trong tay kẻ ; nếu đồng ý, tất cả sẽ gặp nguy hiểm, và chính sẽ trở thành kẻ tội.

Hơn nữa, thể để Thẩm Thanh Âm ở .

Lúc , điều thể chỉ là nhượng bộ.

Sau khi hít sâu vài để điều chỉnh tâm trạng, lặp lặp trong đầu: "Lấy đại cục trọng."

Cuối cùng, Phong Quyết chậm rãi : "Được, đồng ý, sẽ ở ."

Trong giọng của thể che giấu sự bất cam.

Người bí ẩn thấy sự bất cam trong giọng của Phong Quyết nhưng vẫn nhận nhượng bộ vì bạn bè và tình yêu.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Sự trách nhiệm khiến ông cảm thấy hài lòng, và chính điều khiến ông càng thêm kính trọng Phong Quyết.

"Cậu để để gì mà dễ dàng đồng ý như ?"

Người bí ẩn từ từ lên tiếng, ông Phong Quyết suy nghĩ gì.

Trên thực tế, điều cũng khá dễ đoán, nhưng một và một câu thì cần để chính họ thì mới hơn.

Nghe bí ẩn hỏi như , Phong Quyết cảm thấy chút tức giận, nhưng giờ đồng ý , ông còn gì nữa?

Bây giờ, thể gì, ngay cả việc phản kháng cũng cơ hội.

Còn về việc bí ẩn sẽ để gì, thì điều đó gì khó?

Anh tin rằng với sự thông minh và khéo léo của , đến lúc đó nhất định sẽ tìm cách ứng phó.

"Không cả, cho gì cũng , chỉ cần họ an ."

Giọng của Phong Quyết còn sự thiếu tự tin, tin rằng đối diện sẽ thực hiện lời hứa của .

Từ khi bắt đến giờ, bí ẩn từng hại họ, chỉ giam giữ họ mà thôi, điều đó khiến Phong Quyết cảm thấy khá yên tâm.

Nghe thấy câu trả lời, bí ẩn khẩy một tiếng, : " sẽ để bên cạnh , phục vụ mãi mãi, sẵn lòng bất cứ điều gì ?"

Những lời khiến Phong Quyết cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Chỉ cần những điều nguy hiểm, thì thứ còn đều thể bàn bạc.

Nghe thấy Phong Quyết thở phào, bí ẩn tiếp tục hỏi: "Cậu sẵn lòng bỏ qua danh dự của , chỉ để cứu họ? Có đáng ?"

"Đương nhiên là đáng giá, tại ? Thẩm Thanh Âm là yêu nhất, vì cô thể bất cứ điều gì, huống chi chỉ là việc nhỏ như thế ."

Giọng của Phong Quyết đầy kiên định, thái độ khiến bí ẩn cảm thấy hài lòng.

"Rất . Được , đây."

Người bí ẩn với canh giữ ở cửa: "Cậu mang Thẩm Thanh Âm đây."

Thuộc hạ thấy lệnh liền rời .

Chưa đầy mười phút , tay sai của bí ẩn dẫn Thẩm Thanh Âm .

Khi cô bước , ánh mắt đầu tiên thấy là gương mặt mỉm của Phong Quyết, trong lòng cô chút nghi ngờ, thậm chí còn nghĩ rằng bố lộ tẩy.

Tuy nhiên, thấy bố , cô thấy dấu hiệu gì phát hiện, vì chỉ thể tiếp tục diễn kịch.

Thẩm Thanh Âm và Phong Quyết chằm chằm, bí ẩn đột nhiên lên tiếng, phá vỡ khí đầy tình cảm đó: "Hừm, đây sẽ là cuối cùng trong đời hai gặp . cho hai nửa tiếng để tạm biệt, và đừng nghĩ đến việc chơi trò tinh quái gì, hai bạn của  các vẫn đang ở trong tay ."

Nói xong, ông dẫn theo tay sai rời khỏi phòng.

Thẩm Thanh Âm đây chỉ là một màn kịch, nhưng cô phối hợp với ba .

với giọng nghẹn ngào: "Ông ? Anh đồng ý yêu cầu gì của ông ?"

Nói đến đây, nước mắt cô bắt đầu rơi xuống.

Nhìn thấy nước mắt của Thẩm Thanh Âm, Phong Quyết cảm thấy lòng đau như cắt, nhưng cũng thể gì trong tình huống .

, quyết định kể cho cô bộ sự việc.

Nghe những lời đó, Thẩm Thanh Âm cảm động vô cùng.

Cô cảm nhận rằng Phong Quyết vượt qua thử thách , và thực sự yêu thương cô.

"Sau khi em ngoài, hãy sống thật . Nếu gặp nào đối xử với em hơn , thì hãy quên ."

Loading...