Phong Thiếu Gia Theo Đuổi Vợ - Chương 39: Một Ngày Vui vẻ (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 04:33:55
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy nhắm chặt mắt, hai tay bám chặt thanh chắn an , chỉ khi thang máy lên cao mới dám mở mắt , khuôn mặt vốn hồng hào giờ chút tái nhợt.

"Mẹ sợ chơi mấy trò ? Phải chăng sai khi bắt chơi cùng ?"

Phong Thánh thầm nghĩ, tự trách .

Tốc độ lên xuống liên tục và tiếng hét chói tai bên tai cho Thẩm Thanh Âm nhất thời để ý đến bé bên cạnh.

khi ai đó chằm chằm, cô thể nhận .

đầu nhóc đang lộ vẻ băn khoăn và hiểu chuyện gì.

"Tiểu Thánh, con ?"

"Mẹ ơi, con cảm ơn ."

Phong Thánh suy nghĩ một lúc nhưng gì, chỉ nhẹ nhàng thốt lên lời cảm ơn đầu chỗ khác.

Thẩm Thanh Âm nhận chút khác biệt nào từ bé, vì ngay lúc đó, thang máy lao xuống nhanh, khiến cô sợ hãi nhắm chặt mắt và hai tay bám chặt thanh chắn, ngón tay bắt đầu trắng bệch.

Cuối cùng, hai ba lên xuống, trò chơi cũng kết thúc.

Khi xuống ghế, đôi chân của Thẩm Thanh Âm chút yếu, nhưng cô quan tâm đến bản mà ngay lập tức tháo dây an cho Phong Thánh.

Vì lo ngại trẻ nhỏ thể tự ý tháo dây an trong quá trình chơi ở độ cao, nên dây an cho ghế trẻ em đặt ở vị trí mà trẻ thể tự tháo .

"Tiểu Thánh, con thấy khỏe chỗ nào ?"

Thẩm Thanh Âm hỏi khi tháo dây an và bế Phong Thánh xuống ghế.

hỏi xem sợ , vì điều đó là cần thiết.

Ở độ cao đó, bé vẫn thể thoải mái trò chuyện với cô, với vẻ mặt phấn khích, xung quanh mà hề tỏ sợ hãi.

"Con , thôi ơi, chúng đến chỗ tiếp theo nào."

Phong Thánh lắc đầu, nắm tay và kéo .

Cậu bé thích tiếng lóc ồn ào xung quanh, nên khi xong, bé liền kéo chờ câu trả lời.

Khi họ , những đứa trẻ khác cũng ba đưa .

Với những đứa trẻ chơi nhiều thì hề sợ hãi, nhưng những đứa trẻ đầu chơi thì lóc dữ dội, khiến cho khung cảnh trở nên khá hỗn loạn.

Trong khi đó, Phong Thánh nắm tay , kéo đến trò chơi đu . A Đại cũng theo sát họ, mang đồ đạc giúp.

Lúc , khi Thẩm Thanh Âm đang đu , cô cảm thấy trời đất cuồng, đầu óc choáng váng, dường như cô sắp bất tỉnh.

Dù máy dừng, nhưng cô vẫn chìm trong trạng thái choáng váng của .

"Anh trai ơi, thể giúp em tháo dây an ?"

Phong Thánh bám thanh chắn mà gì, bé  cảm thấy thương và nhờ sự giúp đỡ của nhân viên đến chỗ họ.

Chàng trai mặc đồng phục màu xanh bước đến, tháo dây an cho bé và nhẹ nhàng bế xuống:

"Xong , bé."

Anh vuốt nhẹ đầu , giọng điệu dịu dàng.

Vốn dĩ Phong Thánh thích ai chạm , nhưng lúc bận tâm.

Cậu lập tức chạy đến mặt , kiễng chân tháo dây an cho cô và nắm tay cô:

"Mẹ ơi, bây giờ cảm thấy đỡ hơn ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-thieu-gia-theo-duoi-vo/chuong-39-mot-ngay-vui-ve-2.html.]

Cậu bé hỏi với giọng lo lắng, mắt rời khỏi khuôn mặt .

"Không , Tiểu Thánh, đỡ nhiều , cảm ơn con."

Thẩm Thanh Âm xoa xoa thái dương của để thấy thoải mái hơn, xuống thấy Phong Thánh đang lo lắng , cô mỉm dịu dàng và sang cảm ơn nhân viên bên cạnh.

Mới , cô chợt nhớ kỷ niệm của nhiều năm , khi đầu tiên đu lớn, cô lóc ngừng khi xuống, cuối cùng còn nôn mửa.

Ba cô luôn an ủi, còn Tiểu Nặc lúc đó còn quá nhỏ thể chơi cùng, thấy cô cũng chạy đến vỗ về.

Thời gian đó thật tuyệt vời.

"Đó là trách nhiệm của chúng , chỉ cần cô ."

Nhân viên lịch sự đáp , thấy vẻ mặt cô phần ngơ ngẩn, đây là đầu tiên gặp một cặp con lịch sự như .

"Cảm ơn , ơi, con em nhé, ơi."

Phong Thánh cũng ngọt ngào cảm ơn nhân viên, kéo rời .

Khi họ con đường cửa, Phong Thánh ngẩng đầu , những điều mà suy nghĩ lâu:

"Mẹ ơi, nếu cảm thấy thoải mái thì con thể tự chơi một mà."

Cậu những điều thích chỉ vì , luôn vui vẻ.

"Mẹ thật sự , chỉ là lâu chơi nên quen, một lát nữa sẽ thôi, con đừng lo lắng."

Thẩm Thanh Âm thấy ánh mắt lo lắng của bé, cùng với giọng điệu hiểu chuyện, lòng cô cảm thấy chua xót, vội vàng giải thích và an ủi.

"Được , thật sự , nào, chúng tiến đến mục tiêu tiếp theo."

Thẩm Thanh Âm trực tiếp cắt ngang lời bé, nắm tay tiến về phía .

Hôm nay cô dành thời gian để đưa bé đến chơi, thể bỏ giữa chừng.

cô vẫn đánh giá quá cao khả năng của , những trò chơi tiếp theo khiến cô thể thích ứng.

A Đại thấy liền lén lút nhắn tin cho ai đó.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trong một phòng họp rộng lớn tĩnh lặng, ngoài đàn ông đang báo cáo, đều im lặng, khí căng thẳng.

Do đó, khi một thông báo tin nhắn vang lên, tất cả đều thấy nhưng ai dám về phía âm thanh đó, và đang báo cáo cũng dám dừng .

Phong Quyết họ bằng ánh mắt sắc bén, bình thản cầm điện thoại bàn, xem tin nhắn, lông mày nhíu thành hình chữ "川".

Mọi trong phòng họp lập tức cảm thấy khí lạnh lẽo, trong lòng đều thầm kêu lên: "Xong , chuyện ."

"Các tiếp tục họp , Thư ký Thành, tập hợp tài liệu và đưa cho ."

Phong Quyết dậy, lạnh lùng một câu, cầm đồ đạc bàn, bước những bước dài rời khỏi phòng họp, thang máy riêng đến bãi đỗ xe, lái xe đến khu vui chơi.

Tốt lắm, lắm, hai tự ý lén lút đưa đến công viên giải trí, còn đứa nhóc đó dám phiền vợ của , thật sự là sống chết, vô tình đạp chân ga mạnh hơn.

Sau khi xuống khỏi tàu lượn siêu tốc, Thẩm Thanh Âm thể chịu đựng thêm nữa, mệt mỏi xuống ghế dài bằng gỗ bên cạnh bãi cỏ, Phong Thánh bên cạnh lo lắng cô.

"Tiểu Thánh, xuống nữa , con hãy để A Đại cùng con chơi nhé, ở đây nghỉ một chút."

Thẩm Thanh Âm uống một ngụm nước, về phía hoàng hôn đang lặn, xin bé bên cạnh, mới chơi vài trò mà cô chịu nổi, trong khi Phong Thánh chút vấn đề gì, thật sự là sức khỏe .

"Không ơi, con sẽ ở đây với , chúng đến chơi nhé."

Phong Thánh nhào lòng , giọng trong trẻo chút tự trách, bé quá vui mừng nên quên chăm sóc , chọn những trò chơi nhẹ nhàng hơn.

"Hay để chơi cùng con nhé, Phong Thánh."

Loading...