“Trường Bách?”
Phong Đình Thâm và Kỳ Dục Minh thấy đột ngột dậy thì đều sững sờ.
Thấy sắc mặt vẻ kỳ lạ, họ hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Hạ Trường Bách hồn, ánh mắt dừng Phong Đình Thâm và Lâm Vu, đó từ từ lắc đầu: “Không gì.”
Nói xong, xuống.
Tôn Lệ Dao: “Anh Trường Bách, em...”
Hạ Trường Bách như thấy, sang hỏi Đan Đan bằng giọng dịu dàng: “Đan Đan khát , uống nước nhé?”
Đan Đan: “Dạ.”
Đan Đan chạy , uống hai ngụm nước từ tay Hạ Trường Bách chạy về chuyện với Phong Cảnh Tâm.
Vừa nãy hai đứa trẻ đang về món đồ chơi nhỏ Phong Cảnh Tâm mang đến cho Đan Đan.
Uống nước xong, chỗ Phong Cảnh Tâm, Đan Đan cũng đưa một mô hình cho Phong Cảnh Tâm: “Cái tớ mua hôm Tết Dương lịch xem phim đấy, tặng .”
Phong Cảnh Tâm thích, vui vẻ nhận lấy: “Tết Dương lịch cũng xem phim ?”
“ , tớ và dì của tớ đưa tớ đấy.” Đan Đan vui vẻ : “Xem phim xong bọn tớ còn chơi game, dì tớ chơi game siêu giỏi luôn, tiếc là tớ và việc nên bọn tớ về sớm.”
“Hôm đó chú út tớ cũng đưa tớ xem phim nhưng chú vội chơi với bạn, xem phim xong là về luôn, tớ còn chẳng bán mô hình nữa.”
Bỏ lỡ cơ hội mua mô hình, Phong Cảnh Tâm thất vọng, Đan Đan khen dì chơi game giỏi, cô bé cũng kìm khoe: “Mẹ tớ chơi game cũng giỏi lắm.”
“Vậy tớ rủ dì tớ, rủ , chúng cùng chơi nhé.”
Đan Đan xong thì nhận Phong Đình Thâm đang .
Phong Cảnh Tâm cũng nhận : “Ba ơi, thế ạ?”
Phong Đình Thâm nhếch môi nhẹ: “Không gì, các con chuyện tiếp .”
“Vâng...”
Gọi món xong, Kỳ Dục Minh bỗng hỏi: “À đúng Trường Bách, việc hợp tác giữa công ty và Trường Mặc vẫn suôn sẻ chứ?”
Hạ Trường Bách: “Khá suôn sẻ.”
Kỳ Dục Minh nhướng mày, vẻ mặt đầy hứng thú: “Ồ? Không chuyện gì phát sinh ?”
Lâm Vu đang chăm chú sách, đến đây, động tác lật sách khựng .
Quen bao năm, Hạ Trường Bách đương nhiên hiểu “chuyện phát sinh” trong miệng Kỳ Dục Minh ám chỉ Dung Từ gây trò gì, gì .
Hạ Trường Bách nhận thấy Phong Đình Thâm cũng sang.
Có vẻ cũng quan tâm đến chủ đề .
Hạ Trường Bách cụp mắt xuống, : “Không .”
“Vậy mà á?” Kỳ Dục Minh khá ngạc nhiên.
Lâm Vu mím môi đó mới lật sang trang sách tiếp theo.
Phong Đình Thâm uống , xen .
Kỳ Dục Minh thấy chán, nhanh chóng chuyển chủ đề.
Khoảng hai tiếng , ăn xong, họ về.
Họ thì nhóm Dung Từ và Nam Trí Tri cũng xuống lầu rời .
Về đến nhà, Dung Từ bắt đầu nghiên cứu tài liệu Nam Trí Tri đưa.
Những tài liệu bao gồm quy hoạch mới nhất trong lĩnh vực AI của các nước thế giới - tức là nội dung trong tài liệu hiện vẫn đang ở giai đoạn ý tưởng, chắc nghiên cứu thành phẩm.
Dung Từ xem lâu.
Đến mức trời sáng lúc nào .
Mãi đến khi mặt trời lên cao, mợ Hà Minh Tuyết gõ nhẹ cửa phòng cô: “Tiểu Từ, dậy ăn sáng thôi con.”
Dung Từ đáp: “Vâng, con xuống ngay đây ạ.”
Cô đ.á.n.h răng, tắm rửa xong xuôi gọi điện cho Úc Mặc Huân.
Úc Mặc Huân xoa thái dương đau nhức, mắt nhắm mắt mở: “Anh ngay là em cũng ngủ mà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-140-sao-anh-ta-lai-xuat-hien-o-day-vao-sang-som-the-nay.html.]
“Em đang xuống ăn sáng, lát nữa chúng chuyện chút nhé?”
Úc Mặc Huân mắt cay xè, phịch ghế như cái xác hồn nhưng giọng điệu hào hứng: “Nói, nhất định !”
Cảm hứng dễ vụt tắt.
Đương nhiên rèn sắt khi còn nóng.
“Được.”
Ăn sáng xong, Dung Từ đang định gọi video call cho Úc Mặc Huân thì Bùi Tự Thần gọi đến.
“Vừa nãy nhận điện thoại của luật sư bên Phong Đình Thâm, sổ đỏ của ba căn biệt thự Phong Đình Thâm chia thêm cho cô xong , lát nữa qua lấy về, khi nào cô rảnh qua lấy? Nếu cô rảnh thì lát nữa chúng hẹn giờ mang qua cho cô.”
Dung Từ suýt quên chuyện .
Tâm trí cô giờ đặt ở đó.
Nghe Bùi Tự Thần , cô đáp: “Vậy phiền luật sư Bùi một chuyến nhé.”
Cúp điện thoại, cô và Úc Mặc Huân lập tức bắt tay việc chính.
Mãi đến trưa, khi não bộ hoạt động quá tải, đầu đau như búa bổ, họ mới tạm dừng.
Lần cuối Dung Từ đến thăm bà cụ Phong là Chủ nhật tuần .
Dung Từ và bà cụ Dung vốn định chiều nay thăm bà cụ Phong.
hôm nay Dung Từ thức trắng đêm việc, đến giờ vẫn ngủ.
Lúc ăn trưa, cô với bà cụ Dung hoãn lịch thăm sang buổi tối.
Bà cụ Dung thấy sắc mặt cô kém, cô thiếu ngủ nên đồng ý: “Được, ăn tối xong .”
Dung Từ lên giường ngủ bù, gần sáu giờ mới dậy.
Ăn tối xong, cô cùng bà cụ Dung đến bệnh viện.
Khi họ đến, Phong Đình Thâm ở đó.
Dung Từ và bà cụ Dung ở bệnh viện với bà cụ Phong gần hai tiếng, khi họ chuẩn về thì Phong Đình Thâm .
Phong Đình Thâm thấy họ cũng ngạc nhiên, dường như họ sẽ đến.
Thấy họ chuẩn về, khách sáo : “Cảm ơn hai đến thăm bà nội.”
Dung Từ và bà cụ Dung đều để ý đến .
Phong Đình Thâm ấn thang máy giúp họ, hỏi Dung Từ: “Nhận sổ đỏ ?”
“Chưa.”
Dung Từ và bà cụ Dung thang máy, với Phong Đình Thâm đang định tiễn: “Không cần tiễn , về .”
Phong Đình Thâm khựng cũng cố chấp.
Về việc tại cô nhận sổ đỏ, cũng hỏi tiếp.
Có vẻ hỏi chỉ để tìm cớ chuyện mà thôi.
Cửa thang máy đóng , bà cụ Dung mới hỏi: “Sổ đỏ gì thế?”
“Chúng cháu ly hôn, chia cho cháu một phần bất động sản.”
Bà cụ Dung : “Đã nó cho thì cháu cứ giữ lấy.”
“Vâng, cháu ạ.”
Khi họ về đến nhà, Bùi Tự Thần cũng tới, phiền nhiều, đưa đồ xong liền về ngay.
Dung Từ ôm sổ đỏ về phòng, nhét đại tủ tắm.
Hôm nay cô bận rộn cả ngày, thiếu ngủ trầm trọng, tắm xong chẳng mấy chốc ngủ .
Sáng hôm .
Dung Từ chạy bộ nhà, ăn sáng xong .
Đến tòa nhà văn phòng Trường Mặc, Dung Từ định rẽ hầm để xe thì thấy Hạ Trường Bách đang trong xe hạ cửa kính xuống bên cạnh.
Dung Từ cau mày.
Sao xuất hiện ở đây sáng sớm thế ?
Nếu cô nhớ nhầm thì hôm nay Trường Mặc và Hạ Trường Bách lịch hẹn bàn việc chi tiết.