Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 491
Cập nhật lúc: 2024-10-25 04:51:28
Lượt xem: 312
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều Quý Trường Tranh báo cáo huấn luyện, ở nhà, ở nhà chỉ hai bọn họ.
Khi Thẩm Mỹ Vân dẫn Miên Miên ngoài, Triệu Xuân Lan ở đó một lúc, đây là đầu tiên cô thấy Miên Miên.
Một cô bé dáng hình nho nhỏ, kẹp hai chiếc kẹp tóc nhỏ, mặc áo khoác kẻ sọc màu đỏ và một đôi giày da màu đỏ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn dịu dàng, đôi mắt to trong đen láy khiến cô bé trông giống như búp bê bức tranh vẽ ngày Tết.
quen với việc thấy con khỉ lột da của chính .
Toàn thấy con khỉ con nhà , đây là đầu tiên cô thấy một cô bé đáng yêu như .
Triệu Xuân Lan ngẩn một lúc: "Đây là Miên Miên ? Trông thật đáng yêu."
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Miên Miên chào dì Triệu ."
Miên Miên nhẹ nhàng gọi: "Xin chào dì Triệu, cháu là Miên Miên."
Cô bé mới tỉnh , giọng nhẹ nhàng mềm mại khiến trái tim Triệu Xuân Lan mềm nhũn: "Mẹ ơi, thật đáng yêu."
Ngay cả phương ngữ Đông Bắc đích thực cũng xuất hiện.
Miên Miên khen ngợi xong liền hổ trốn ở lưng Thẩm Mỹ Vân, thò đầu ngoài: "Cảm ơn dì Triệu."
Ôi, còn cảm ơn nữa.
Đây là điều mà con khỉ con nhà sẽ ?
Chỉ bằng một cái , Triệu Xuân Lan lòng cô bé Miên Miên, dù keo kiệt đến cũng sảng khoái một câu.
"Đi , dì Triệu sẽ dẫn cháu đến hợp tác xã cung ứng để mua kẹo."
Vừa nắm tay Miên Miên, Triệu Xuân Lan con gái, nếu cô cũng sẽ thích con gái của bạn chồng là Lâm Lan Lan đến .
Nói thẳng thì vẫn còn thiếu một cái gì đó hiếm .
Miên Miên mím môi : "Cám ơn dì Triệu, nhưng cần ạ, mua cho cháu là ."
Nghe , Triệu Xuân Lan khỏi với Thẩm Mỹ Vân: "Em dạy đứa nhỏ quá, chẳng trách—"
Khó trách cái gì?
Chẳng trách nhà họ Lâm đến cướp.
Thẩm Mỹ Vân hiểu ý, lắc đầu hiệu Triệu Xuân Lan những lời mặt con , Triệu Xuân Lan lập tức bịt miệng .
Thay đổi chủ đề.
"Em mang theo sổ lương thực thiết yếu ? Gia đình quân đội của chúng đến hợp tác xã cung ứng mua đồ. Dù mua gì cũng luôn tuân theo sổ lương thực thiết yếu."
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, lấy cuốn sổ lương thực thiết yếu cho Triệu Xuân Lan xem.
Triệu Xuân Lan xem, khỏi thở dài: "Tiểu đoàn trưởng Qúy của em thật là tâm, đây là một độc , sống trong ký túc xá, bọn họ sổ lương thực, mỗi ngày đều ăn ở căng tin. Chỉ gia đình mới thể tìm sĩ quan hậu cần lấy sổ lương thực để mua đồ cho cả nhà ".
"Chị thấy nhiều bà vợ quân nhân mới đến đều gì. Ngay cả của đàn ông trong nhà cũng hiểu. Cuối cùng, chính những chị dâu từng trải qua dẫn họ đến gặp sĩ quan hậu cần đóng dấu, thủ tục từng chút một nhận sổ lương thực."
Thật ngờ Thẩm Mỹ Vân một cuốn sổ lương thực ngay ngày đầu tiên họ chuyển đến.
Hơn nữa đó đóng dấu chính thức, đánh dấu trong gia đình và khẩu phần ăn hàng tháng.
Thẩm Mỹ Vân hiển nhiên tự chuyện , cô thì tất nhiên là Quý Trường Tranh.
Thẩm Mỹ Vân thật sự chuyện , cô xem xét một chút, phát hiện tất cả tài liệu giấy tờ cần thiết trong nhà đều Quý Trường Tranh cất ngăn kéo.
Lúc Triệu Xuân Lan gọi cô lấy sổ lương thực, cô theo bản năng đến ngăn kéo để tìm.
Cô thực sự tìm thấy nó.
Nghĩ tới đây, Thẩm Mỹ Vân khỏi mỉm : "Quý Trường Tranh cẩn thận, lo lắng em sẽ quen sống trong quân đội, tìm cách ."
Triệu Xuân Lan : "Đó là vì cẩn thận. Không buổi chiều đến văn phòng để xin nghỉ phép ? Cậu thậm chí còn đặc biệt đến nhà chị nhờ chị giúp em quen với nơi đóng quân ."
Nếu , mỗi khi cải trắng về cô đến hợp tác xã cung ứng và tiếp thị mà đến kêu Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân thật sự , cô sửng sốt, Triệu Xuân Lan còn cái gì hiểu.
Cô : "Thật sự là cái gì cũng cái trị của nó. Phải tiểu đoàn trưởng Qúy là một các chị yêu thích ở trong viện , giới thiệu đối tượng cho đến mười thì cũng đến tám , nhưng cuối cùng đều từ chối".
Kết quả thì .
Cậu tự tìm thấy một mà khiến lao tâm khổ tứ, nâng như nâng trứng ở trong lòng bàn tay, thật sự là cho mệt chết.
Tuy nhiên, từ góc độ của Triệu Xuân Lan, đây thực là đáng đời.
Là tiểu đoàn trưởng Qúy tự tìm.
Thẩm Mỹ Vân chuyện , cô mím môi : "Vậy là em nhặt món hời lớn."
"Cũng hẳn ."
Triệu Xuân Lan vỗ n.g.ự.c : "Em đấy thôi, ngày chúng tin kết hôn của tiểu đoàn trưởng Qúy, các chị dâu sống trong viện đều nghiến răng nghiến lợi, thắc mắc nữ đồng chí nào cướp mất . ."
"Đêm đó còn là đêm mà khiến nổi giận và buồn bã nhất." Sau đó, cô đổi chủ đề: " những đó khi thấy em chắc chắn sẽ còn tức giận nữa."
Không tranh nổi, thật sự tranh giành nổi, Thẩm Mỹ Vân như thế , ai thể cạnh tranh?
Chẳng trách Quý Trường Tranh khi thấy liền thể thoát .
Thẩm Mỹ Vân xong mỉm gì, trong lúc trò chuyện, cô đến hợp tác xã cung ứng.
Họ đến tính là sớm, một hàng dài xếp hàng ở hợp tác xã cung ứng, hơn nữa đều là nữ đồng chí.
Hiển nhiên trong quân đội, nam giới chủ thế giới bên ngoài, nữ giới chủ việc nội trợ.
mà-
Điều khiến Thẩm Mỹ Vân ngạc nhiên hơn nữa là khi đang xếp hàng, cô gặp bạn đời của là ... Quý Trường Tranh.
Không chứ?
Chiều nay Quý Trường Tranh báo cáo ?
Tại ở đây?
Quý Trường Tranh tựa hồ đợi ở đây một lúc, khi thấy Thẩm Mỹ Vân cùng Triệu Xuân Lan tới liền vẫy tay chào bọn họ.
"Bên ."
Anh đang xếp hàng và dán một mảnh giấy lên để tỏ ý chiếm hai chỗ .
Anh thực sự quá nổi bật giữa đám đông, như hạc giữa bầy gà khi bao vây xung quanh đều là nữ đồng chí, là nam đồng chí duy nhất nên khác biệt.
Cái vẫy tay khiến nhiều chị dâu về phía , Quý Trường Tranh dường như quen với những ánh mắt .
Anh sợ hãi, tưởng vợ thấy nên kêu lên: "Mỹ Vân, ở đây."
Sau khi hét lên, nhiều về phía Thẩm Mỹ Vân, Thẩm Mỹ Vân che mặt dắt Miên Miên.
Cô gì đó.
Quý Trường Tranh với khuôn mặt nổi trội như thể tranh giành chỗ và cải trắng với những chị gái ?
Nó thực sự là-
Cô nên gì, cũng may mà nghĩ đối phương cũng vì cuộc sống qua ngày nên cô cũng thể nhịn .
Nếu ngoài suy nghĩ trong lòng của Thẩm Mỹ Vân, chắc sẽ nghĩ cô chiếm hời còn khoe mẽ.
Trong quân đội nhiều đàn ông vợ, nhưng chỉ quá ba sẵn sàng mang sổ lương thực đến hợp tác xã cung ứng để lấy lương thực.
Và Quý Trường Tranh chắc chắn là một đại diện trong đó.
Thẩm Mỹ Vân dẫn Miên Miên, cùng với Triệu Xuân Lan đến đó.
Sau đó cô thấp giọng hỏi: "Sao ở đây?"
Quý Trường Tranh : "Anh yên tâm, nghĩ nghĩ thì dùng nửa ngày nghỉ phép luôn."
Dứt khoát đến đây xem tình hình.
Triệu Xuân Lan bên cạnh xong khỏi bật : "Dù cũng là tân hôn mới cưới, thật là mặn nồng thắm thiết."
Quý Trường Tranh hề hổ, thẳng thắn : "Chị dâu, năm đó chị và tham mưu trưởng cũng như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-491.html.]
Lần đến lượt Triệu Xuân Lan ngừng .
"Hừ, Quý Trường Tranh, dám trêu chọc chị."
Nhìn thấy ba cùng lúc nhập hàng, những xếp hàng phía đều vui.
Thẩm Mỹ Vân cho bọn họ xem sổ lương thực: "Hai gia đình vặn chiếm hai chỗ nên chen hàng"
Lúc những phía mới chịu bỏ cuộc.
Muốn lấy cải trắng từ hợp tác xã cung ứng trong quân đội dễ, ai cũng thể tự do lấy, may Quý Trường Tranh đến để chiếm giữ vị trí.
Xếp hàng mười phút thì đến lượt, ai đến thể để bán hàng chọn cải trắng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẻ cải trắng xuân từ bên ngoài chở về, mềm mềm, ngon miệng, các chị dâu lâu thấy rau lá xanh thì gần như cướp luôn .
Thẩm Mỹ Vân từng trải qua cuộc tranh giành tranh đoạt đồ ăn ở Bắc Kinh, cô lập tức phản ứng và đưa sổ lương thực cho đối phương: "Năm cân cải trắng."
Bên xem xét thì thấy khẩu phần đồ ăn trong sổ lương thực là lớn mỗi hai cân, trẻ con thì một cân.
Đây là thức ăn đủ cho hai ngày.
Sau khi nhân viên bán hàng xác nhận, thì nhanh chóng lấy hai cây cải trắng đặt lên cân để cân: "Vừa vặn là năm cân rưỡi, sẽ cho cô thêm nửa cân, nếu thì cắt xuống cho cô hoặc là cô bỏ thêm tiền mua?"
Thẩm Mỹ Vân: "Thêm tiền mua ."
"Được, thì một phân năm."
Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng đưa tiền, đối phương tìm tiền lẻ, Quý Trường Tranh cầm lấy cải trắng, dẫn Miên Miên sang một bên.
Cuối cùng cũng thể hít thở .
Dù xếp hàng mua cải trắng nhưng đông đến mức chịu nổi, ba tầng trong ba tầng ngoài.
Quý Trường Tranh Thẩm Mỹ Vân như thế, khỏi bật : "Em còn tới, em xem, suýt chút nữa còn tranh cải trắng."
Thẩm Mỹ Vân lau mồ hôi: "Không ngờ trong quân đội bán rau tranh đoạt như ."
"Chúng xem cái khác ."
Quý Trường Tranh xách năm cân cải trắng, nắm tay Miên Miên, Thẩm Mỹ Vân theo bọn họ, quên chào hỏi Triệu Xuân Lan.
"Chị dâu Xuân Lan, em nơi khác một chút."
Triệu Xuân Lan đang điên cuồng tranh đồ ăn, nên kịp phản ứng.
Thẩm Mỹ Vân cùng Quý Trường Tranh dạo, thấy một bán khoai tây, liền mua thêm ba cân khoai tây.
Gân xanh trán Quý Trường Tranh nổi lên: "Chúng đều ăn củ cải và khoai tây trong suốt mùa đông ở quân đội."
Thẩm Mỹ Vân: "Khoai tây em ngon, tin thì tối nay thử xem."
Lần Quý Trường Tranh còn chê nữa.
Cô mua khoai tây và cải trắng, mua một ít cá và thịt thì phát hiện những thứ ở hợp tác xã cung ứng, quả là một điều kỳ diệu.
Căn bản là bán.
Thẩm Mỹ Vân đầu , chút nghi hoặc: "Quân đội lớn như , ngay cả quầy bán thịt cũng ?"
Không thịt thì cũng cá, nhưng cũng cá.
Nghe , Quý Trường Tranh sâu xa: "Nếu , em cảm thấy sĩ quan hậu cần tại tốn công sức đoạt em về?"
"Chúng đóng quân trong trại hơn hai tháng và hề ăn một miếng thịt nào."
Đừng hỏi, hỏi thì chỉ bảo hạn ngạch dùng hết, nguồn cung thịt lợn nửa đầu năm còn, đợi đến Tết Đoan Ngọ.
Thẩm Mỹ Vân: "..."
"Cuộc sống còn bằng ở nhà chúng nữa".
Cậu của cô là một thợ săn và săn bắn, tuy săn hàng ngày nhưng thỉnh thoảng thể kiếm một ít thịt gà rừng và thịt thỏ, cũng một bữa ăn ngon.
Hơn nữa phía đại đội là địa phương , phía còn sông Bào Tử.
Mùa đông đào hố băng thể ăn cá, một mùa đông mà Thẩm Mỹ Vân bao giờ thèm cá, đến nỗi phần thịt bóng bóng, thỉnh thoảng thể lấy một ít để thỏa mãn cơn thèm,
khi đến quân đội thì .
Quý Trường Tranh Thẩm Hoài Sơn Trần Thu Hà, cô thịt nhưng tiện lấy .
Ít nhất Thẩm Mỹ Vân bây giờ tin tưởng Quý Trường Tranh.
Vì , việc ăn thịt trở thành một điều khó khăn.
Quý Trường Tranh lời Thẩm Mỹ Vân , trong lòng chút buồn bực, nhưng đó là sự thật, quân đội hiện tại thịt, sĩ quan hậu cần ưu sầu đến rụng cả tóc.
Thực tế, hy vọng ăn thịt của đều đặt Thẩm Mỹ Vân.
Quý Trường Tranh thở dài: "Anh sẽ dành thời gian đến thành phố Mặc Hà một ngày nào đó, sớm đến hợp tác xã cung ứng xem thể mua chút thịt ở đó ."
Anh cũng ngờ tới khi cưới vợ ăn thịt.
Thật là một chồng thất bại!
Thẩm Mỹ Vân: "Đừng - đừng vội. Khi chúng rời , chẳng em chuẩn thịt xông khói, cá muối và trứng cho chúng ? Trước cứ ăn ở nhà , chúng ."
May mắn cô chu đáo, giả vờ thịt xông khói là con mồi Trần Hà Đường bắt núi.
Cá muối là thứ đó bắt ở hố băng, khi bắt ăn hết nên để bên ngoài, khi lấy bắt mắt, thể tìm nguồn gốc.
Đến mức Trần Thu Hà nóng lòng chuyển tất cả những thứ cho Mỹ Vân.
Quý Trường Tranh xong càng buồn bực hơn.
Anh còn cần sự tiếp tế từ ba vợ, thật tệ.
Thẩm Mỹ Vân thấy vẻ mặt của , liền đang suy nghĩ gì liền an ủi: "Không của , là do hợp tác xã cung ứng đồ. Cho dù tiền và phiếu cũng mua ."
"Đi mua thứ khác , củi, gạo, dầu, muối, nước tương, giấm và . Ở nhà gì cả."
Cũng chỉ thể như , khi mua thứ gì đó, Quý Trường Tranh chịu chi, trực tiếp mua loại tiêu chuẩn cao nhất ở trong sổ lương thực.
Lên kế hoạch mua tất cả chúng cùng một lúc.
Sau khi rời khỏi hợp tác xã cung ứng, Quý Trường Tranh gần như đầy rẫy những nhu yếu phẩm hàng ngày, trong đó một túi bột Phú Cường, nửa túi gạo trắng hảo hạng và bột mì.
Những xếp hàng khỏi sang.
"Tiểu đoàn trưởng Quý, mua nhiều đồ như luôn ?"
Quý Trường Tranh: "Không còn cách nào khác, mới gia đình nhỏ, tất cả đều cần thiết."
Giọng điệu tuy bất đắc dĩ nhưng cũng giấu ý khoe khoang!
Anh! Qúy Trường Tranh! Lập gia đình!
Những thứ mua bây giờ đều là đồ dùng trong nhà nên cảm giác khác ?
Đó là nhà của và Thẩm Mỹ Vân, là nhà của Miên Miên.
Thẩm Mỹ Vân , khỏi ôm trán: "Quý Trường Tranh, xin hãy kiềm chế."
Quý Trường Tranh : "Anh lập gia đình tất nhiên cho tất cả đều ."
Triệu Xuân Lan xong liền tiến tới : "Mỹ Vân, em thông cảm với tâm tư thích khoe khoang của đàn ông mới cưới, khi chuyện mới mẻ qua thì sẽ thôi."
Thẩm Mỹ Vân mỉm xòe tay : "Đành thôi."
Đang chuyện thì con trai của Triệu Xuân Lan tới, chính là Chu Thanh Tùng mới từ bên ngoài về, dáng nhỏ nhắn thẳng tắp, thoạt chút cứng nhắc.
Lão cán bộ bây giờ tựa hồ tâm tình lắm, khuôn mặt ỉu xìu, ngay cả cây côn trong tay cũng hứng thú.
Điều khiến Triệu Xuân Lan thấy liền tức giận, đập tay đánh xuống "Sao ? Trông như ai đang thiếu tiền con , chút tinh thần nào?"
Chu Thanh Tùng quen với việc đánh, khi ngẩng đầu lên phát hiện xung quanh nhiều , bé cảm thấy chút hổ, mím môi, thấp giọng kêu lên.
"Mẹ-"
Đứa trẻ sinh , biểu cảm là cũng cần gì.
"Được , sẽ con ở bên ngoài nữa, để giữ chút thể diện cho con."
Câu khiến Chu Thanh Tùng càng hổ hơn, cúi đầu ngón chân.