Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 557

Cập nhật lúc: 2024-10-25 11:16:51
Lượt xem: 239

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Vệ Sinh cũng ngoại lệ, dù bé cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, thấy thèm thuồng.

"Con uống nước ngọt ?"

Mặc dù gọi là bố nhưng thái độ cũng còn tránh xa ngàn dặm giống như đó nữa.

Điều Lâm Chung Quốc thấy ở trong mắt, ừ một tiếng, mở cái tủ lạnh mới mua trong nhà mặt Lâm Vệ Sinh.

Ra hiệu cho bên trong tủ lạnh.

"Bố mua một giỏ nước ngọt, chừng ba mươi chai. Nếu con cảm thấy Miên Miên thích thì cũng thể lấy mấy chai đưa cho con bé."

Không thể , gừng càng già càng cay, lời , hai mắt Lâm Vệ Sinh sáng lên.

"Thật ?"

Lâm Chung Quốc đá bé một cái, mắng: "Bố với Lâm Lan Lan con gái ruột còn thể cho , nỡ cho con gái ruột của ?"

"Con thực sự con lén lút lấy đồ trong nhà đưa cho Miên Miên, bố ?"

Lời , Lâm Vệ Sinh lập tức sửng sốt, cắn chặt nắp chai nước ngọt, uống, ngây ngốc tại chỗ.

"Ông cũng ?"

Cậu bé trộm nhiều thứ trong nhà đưa cho Miên Miên, mặc dù Miên Miên nhưng trộm thì vẫn cứ trộm.

"Tất nhiên , con cho rằng trong nhà chuyện gì giấu bố ?"

"Vậy Lâm Lan Lan."

"Con bé cũng ."

Lâm Vệ Sinh rơi trầm mặc: "Điều thật công bằng, công bằng với em gái Miên Miên chút nào."

Lâm Chung Quốc đầy ý vị sâu xa: "Vệ Sinh, con vẫn còn nhỏ, chờ con trưởng thành sẽ thế giới vốn công bằng tuyệt đối."

Lời .

Lâm Vệ Sinh lập tức lên tiếng.

"Bố phản đối việc con lấy đồ trong nhà cho Miên Miên. Bố hỏi con ba chuyện?"

"Ông hỏi ."

Lần Lâm Vệ Sinh kháng cự chút nào. .

"Con tới nhà họ Quý ? Cùng tới nhà ăn dùng bữa? Còn ở chung một nhóm với trong quân đội?"

Thành thật mà , khi khác với , vẫn chút tin. Bởi vì trong bốn đứa bé ở nhà, ngu ngốc nhất chính là Lâm Vệ Sinh, từ lúc bắt đầu nếu từ góc độ đầu tư, Lâm Chung Quốc đầu tư Lâm Vệ Sinh ít nhất.

Nói cách khác, bao giờ hy vọng đứa con trai nhỏ của .

Lâm Vệ Sinh hiểu bố hỏi như ý gì, nhưng rốt cuộc bé vẫn gật đầu: " ."

Nghe câu trả lời, chỗ sâu nhất trong mắt Lâm Chung Quốc lập tức lóe lên một tia sáng, quá nhanh đến mức Lâm Vệ Sinh cho là nhầm.

Giây tiếp theo, chỉ thấy Lâm Chung Quốc hỏi: "Con cảm thấy Miên Miên ở nhà họ Quý thế nào?"

Lâm Vệ Sinh cho : "Rất , hơn so với ở nhà của chúng ."

Lời , Lâm Chung Quốc trầm mặc, thở dài: "Vậy thì ."

Thái độ của lập tức khiến Lâm Vệ Sinh sang: "Bố, con còn tưởng bố sẽ tức giận chứ?"

"Tại tức giận?"

"Biết Miên Miên đang sống ở nhà họ Quý, bố vui mừng hơn ai hết. Dù thì con bé cũng là con gái của bố."

Lời nếu Thẩm Mỹ Vân ở đây, sẽ thể ngay sơ hở trong đó, nhưng Lâm Vệ Sinh vẫn còn quá nhỏ.

Cậu bé , điều là bố vẫn coi Miên Miên là con gái , thế là đủ .

Điều cũng đủ để khiến Lâm Vệ Sinh bớt thù địch hơn với Lâm Chung Quốc.

Cậu bé uống nước ngọt, chậm rãi : "Dì Thẩm thích em , nhà họ Quý cũng yêu thương em , cảm giác giống gia đình chúng đối với Lâm Lan Lan."

Cậu bé cẩn thận suy nghĩ lựa lời : "Bọn họ coi Miên Miên như một trưởng thành tự lập, tôn trọng và bảo vệ em ."

Nghe điều ...

Lâm Chung Quốc sửng sốt trong giây lát, nhưng chỉ trong chốc lát, còn mềm lòng nữa, bộc lộ mục đích thực sự của .

"Vậy con cảm thấy mối quan hệ với nhà họ Quý thể hòa giải ?"

Lời , Lâm Vệ Sinh theo bản năng trở nên cảnh giác: "Bố, bố ý gì ?"

Lâm Chung Quốc bình tĩnh : "Tình hình hiện tại của nhà họ Lâm đang tràn ngập nguy hiểm. Nhà họ Chu vì giao hảo với nhà họ Quý, cho nên phản bội nhà họ Lâm. Việc kinh doanh của nhà họ Lâm trong quân đội lập tức ngăn cản từ phía."

Đây là một khía cạnh của bao giờ tiết lộ với các con .

"Nếu cứ tiếp tục như , nhà họ Lâm nhanh sẽ suy tàn." Ánh mắt chạm chai nước ngọt lạnh trong tay Lâm Vệ Sinh: "Trong nhà đến nước ngọt cũng uống nổi nữa."

Những lời khiến Lâm Vệ Sinh sửng sốt trong giây lát, bé vô thức siết chặt chai nước ngọt, lẩm bẩm: "Cho nên, bố, con thể ?"

Lâm Chung Quốc liền rằng chơi bài tình cảm tác dụng, thế là khổ sở : "Bố cần con mối quan hệ với nhà họ Quý, đối xử với Miên Miên, hàn gắn mối quan hệ giữa nhà họ Lâm và nhà họ Quý, như nhà họ Quý, nhà họ Chu và sở trưởng Tư bọn họ sẽ khó nhà họ Lâm chúng nữa."

"Nhà họ Lâm chúng sẽ suy sụp."

Giọng điệu của lưu loát, Lâm Vệ Sinh còn kịp trả lời, chủ động nhận : "Bố chuyện là đang khó con, nhưng bố thực sự cách nào khác."

Anh cúi đầu Lâm Chung Quốc: "Thằng ba, bố nhờ cả con, nhà họ Lâm dậy phụ thuộc con."

Một gánh nặng đột nhiên ập tới, khiến Lâm Vệ Sinh ngay lập tức bối rối.

"Bố, bố đừng..."

Cậu bé đỡ lấy đối phương, ngăn cản đối phương cúi đầu , Lâm Vệ Sinh là một thiếu niên nhiệt huyết, bé thích mềm thích cứng, mà Lâm Chung Quốc vặn điểm .

Anh nắm chặt bảy tấc Lâm Vệ Sinh.

"Con thể giúp bố ?"

Giọng điệu của Lâm Chung Quốc mang theo vẻ cầu xin: "Cuộc sống của bố dạo thực sự quá khó khăn."

Lâm Vệ Sinh rơi trầm mặc.

Anh gãi đầu khổ sở, giờ phút mặt thiếu niên mười ba tuổi vẻ bối rối: "Bố con lấy lòng Miên Miên ?"

bé đối xử với Miên Miên là trai đối xử với em gái.

Xưa nay xen lẫn bất cứ tranh giành lợi ích nào.

...

Lời của bố khiến bé lập tức nghi ngờ bản , liệu đối xử với Miên Miên như ?

Lâm Vệ Sinh .

Nhìn thấy con trai nhỏ nhận đả kích tương đối lớn, Lâm Chung Quốc cũng tiếp tục ép sát nữa mà : "Không cần vội vàng, hiện tại bố vẫn thể chống đỡ một thời gian, con thể từ từ suy nghĩ. Khi con suy nghĩ kỹ càng, cho bố một câu trả lời."

Vân Mộng Hạ Vũ

Lâm Vệ Sinh trầm giọng ừ một tiếng.

Sau khi Lâm Chung Quốc ngoài, cả nhà họ Lâm về phía , Lâm Chung Quốc lắc đầu : "Để thằng ba yên tĩnh một lát, ai quấy rầy thằng bé."

Cậu cả nhà họ Lâm gật đầu, lúc mới lui ngoài.

Trong phòng, Lâm Vệ Sinh từ từ trượt xuống mặt đất, một lời ngoài cánh cửa, giờ phút , sự ngây thơ và tâm tư chân thành của thiếu niên hiện thực đập vỡ tan tành.

Một bên là nhà họ Lâm nuôi dưỡng bé lớn lên, một bên là em gái mà bé yêu thương nhất

Lâm Vệ Sinh nhận cho dù chọn thế nào thì đều là sai lầm.

Đêm đó, Lâm Vệ Sinh trằn trọc suốt đêm ngủ , sáng hôm mắt quầng thâm.

Cậu bé gặp Lâm Chung Quốc.

"Bố."

Lâm Chung Quốc đang ăn sáng, tay cầm đũa dừng , giống như việc gì sang: "Con câu trả lời ? Thằng ba, bố thất vọng về con."

Một câu mang theo ám chỉ.

Khiến cho cảm giác tội của Lâm Vệ Sinh ngay lập tức lên đến đỉnh điểm.

"Bố, con xin , con thể đối xử với em gái Miên Miên như ."

Lời , Lâm Chung Quốc lập tức đặt đũa xuống bàn cạch một cái, bộ bàn ăn đều trở nên im lặng.

"Lâm Vệ Sinh, con nữa."

Lâm Vệ Sinh lớn tiếng : "Bố, con thể đối xử với Miên Miên như , thể, con thể!"

Cậu bé gào thét lớn tiếng, giống như trút hết tất cả sự khó chịu trong lòng ngoài.

"Con con với bố, bố thể lựa chọn xoá tên con khỏi nhà họ Lâm."

Lời .

Đại gia đình nhà họ Lâm đều sửng sốt.

Lâm Chung Quốc tức giận đến nuốt nổi cơm, ngàn vạn ngờ rằng ngày hôm qua xuống nước mà thằng ba vẫn cố chấp như .

Đồ cứng đầu!

Anh trực tiếp dậy, cầm lấy thắt lưng treo xà nhà, lóe sáng trong tay: "Mày một nữa!"

"Không thể !"

" thể !"

Một dây thắt lưng quất mạnh tới, cánh tay của Lâm Vệ Sinh lập tức xuất hiện một vết lằn đỏ.

Những còn trong nhà họ Lâm ngay lập tức hét lên.

Muốn bước tới để kéo , nhưng vô ích, Lâm Chung Quốc đẩy đang kéo , bước đến mặt Lâm Vệ Sinh, ép sát từng bước một.

"Vệ Sinh, mày câu trả lời tao ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-557.html.]

"Bố đang cho mày một cơ hội. Hãy trân trọng ."

Lâm Văn cắn răng chịu đau, cả khuôn mặt đều đỏ bừng: "Không , con ."

"Bố, cô là chị gái của , cô là chị gái ruột của ."

" thể điều đó."

Cậu bé khổ sở lắc đầu.

Lâm Chung Quốc những tức giận mà còn mỉm : "Con bé là em gái của mày, kêu mày lấy lòng con bé, mày chịu, mày nghĩ tới chúng tao là nhà của mày ?"

"Mày quan tâm sống c.h.ế.t của chúng tao ?"

Một thắt lưng hung ác quất xuống, phát tiếng đôm đốp.

Lâm Vệ Sinh quất mặt đất, cuộn tròn thành con tôm, ôm chặt bụng, đau đớn kêu rên: "Ông đánh c.h.ế.t , đánh c.h.ế.t ."

"Em gái là em gái, thể dùng để lấy lòng ."

Cho tới bây giờ bé đối xử với Miêu Miêu lấy lòng, lợi dụng.

Cho tới bây giờ đều !

*

Ở nhà họ Quý.

Miên Miên mở sách giáo khoa , xong bài tập tiếng Trung, đó chạy cửa : "

Nghe thấy lời , Thẩm Mỹ Vân đang phơi nấm thông liền theo hỏi: "Con hẹn với Vệ Sinh ?"

Lúc thu thập đống nấm tông , sở trưởng Tư và tham mưu Chu nhất trí quyết định để Thẩm Mỹ Vân giữ một túi, nhiều, chỉ chừng hai mươi ba mươi cân.

Xem như một lời cảm ơn.

Bây giờ những cây nấm thông sẽ ăn hết trong một thời gian ngắn, Thẩm Mỹ Vân định phơi khô tất cả, để dành đến mùa đông thể nấu canh tẩm bổ cơ thể .

hỏi câu , Miên Miên từ chỗ bàn tới, đôi bàn tay nhỏ nhắn chắp lưng: "Vâng, bọn con hẹn , tám giờ sáng thứ Bảy , Vệ Sinh sẽ đến nhà chúng bài tập."

Thẩm Mỹ Vân tranh thủ nâng cổ tay lên xem giờ: "Bây giờ chín giờ ."

Đã muộn một tiếng .

"Có khi nào thằng bé quên ?"

Miên Miên vô thức phủ nhận: "Không , cho dù Vệ Sinh đồng ý với con bất cứ chuyện gì, đều sẽ ."

Chuyện thật kỳ lạ.

Thẩm Mỹ Vân cũng nghĩ : "Hay là con tự xem ?"

Hai mắt Miên Miên sáng lên: "Có thể ạ?"

Cô bé vẫn luôn nghĩ sẽ cho lui tới với nhà họ Lâm.

"Đương nhiên."

Thẩm Mỹ Vân : "Nếu cho con tiếp xúc với nhà họ Lâm, thì tại còn để con chơi với Lâm Vệ Sinh?"

" mà con tìm Lâm Vệ Sinh, nhất nên rủ một bạn cùng."

Để cô bé một qua đo, cô rốt cuộc vẫn yên lòng, hơn nữa, nhà họ Lâm ở trong khu nhà mà sống ở bên ngoài đồn trú.

Từ nhà bọn họ đến khu nhà quân đội vẫn còn một cách. Trước cô từng đề phòng nhà họ Lâm tiếp xúc với Miên Miên, nhưng bây giờ cần.

Bởi vì cô kết hôn với Quý Trường Tranh.

Ba chữ "Quý Trường Tranh" giống như là Định Hải Thần Châm*, trấn áp nhà họ Lâm dám nhúc nhích chút nào.

*Định Hải Thần Châm: tên đầy đủ của gậy Như Ý của Tôn Ngộ Không

Có thể , chỉ cần nhà họ Lâm còn ở gần đồn trú một ngày, chỉ cần còn ăn với đồn trú, bọn họ sẽ ngu ngốc tranh giành Miên Miên với Thẩm Mỹ Vân.

Trong một đoạn thời gian dài, đối phương dám tìm tới cửa nhà Thẩm Mỹ Vân, từ chi tiết thể lên tất cả.

Miên Miên Thẩm Mỹ Vân xong, cô bé vô cùng vui mừng, lập tức đầu một đôi dép .

"Vậy ơi, con tìm Vệ Sinh."

Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: " nếu con thì cẩn thận với Lâm Lan Lan một chút."

Miên Miên ngẩng đầu lên : "Con , Lâm Lan Lan thích con, sẽ hãm hại con, nhưng con tìm cô , con tìm Vệ Sinh."

Cô bé nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Con gọi Nhị Nhạc cùng con."

Nhị Nhạc là một đứa trẻ thông minh, đầu óc xoay chuyển nhanh.

"Được, chú ý an nhé."

Thẩm Mỹ Vân dặn dò xong, đưa mắt Miên Miên rời khỏi nhà.

Miên Miên rời , bà nội Quý thu dọn giỏ, xếp đậu gọn gàng trong lúc mới : "Mỹ Vân, con thể yên tâm để con bé tìm nhà họ Lâm như ?"

Bọn họ đều về thế của Miên Miên. Thủ đoạn lúc của nhà họ Lâm bỉ ổi như thế nào, tự nhiên cũng lừa bà nội Kỷ.

Quý Trường Tranh cưới một vợ, mặc dù bọn họ ngăn cản nhưng bọn họ vẫn để âm thầm điều tra một phen.

Chỉ là những chuyện tiện với Thẩm Mỹ Vân, dù cũng sẽ tổn thương hòa khí.

Thẩm Mỹ Vân lượt lật bộ nấm thông lên, thời tiết tháng bảy nóng nực, chỉ mới phơi nắng một ngày, những cây nấm thông khô héo, co quắt với .

Sau khi xong công việc trong tay, lúc cô mới bể nước trong sân, vặn vòi nước rửa tay.

Một đôi bàn tay gầy gò trắng nõn lộ trong dòng nước chảy ào ào.

Cô mỉm , giọng bình tĩnh mà kiên định: "Mẹ, con cũng từng suy nghĩ, nên để Miên Miên và nhà họ Lâm cả đời qua với ."

" con phát hiện, dường như con thể nào ngăn cản chuyện . Miên Miên là đồ vật của con, con cũng cách nào can thiệp quyết định của con bé. Con bé cuộc sống và sự lựa chọn của , tất cả những gì con là buông tay, để con bé nỗ lực tiến về phía , khi con bé gặp khó khăn và thất bại, bất cứ lúc nào con bé đầu , con cũng sẽ ở phía con bé, chống đỡ cho con bé."

thể để Miên Miên tìm nhà họ Lâm là cô lòng tin đối với bản , lòng tin đối với Quý Trường Tranh.

Nếu như những điều đều đủ, cô sẽ dùng đến những thủ đoạn bất hợp pháp. Chỉ là nếu vạn bất đắc dĩ, cũng sẽ đến bước .

Sau khi lời Thẩm Mỹ Vân lời .

Bà nội Quý nhịn thở dài: "Sao con còn trẻ thể tầm xa trông rộng như , dạy dỗ con cái như ?"

Nếu vợ của thằng cả thể thông suốt bằng một nửa Mỹ Vân thì bà cảm giác thất bại trong việc giáo dục con cái như .

Minh Viễn cũng sẽ xa cách với vợ thằng cả như .

Tuy nhiên, bà nội Quý thể những lời , cũng sẽ .

Thẩm Mỹ Vân bà nội Quý khen ngợi, nhếch môi hổ : "Con giỏi giang giống như , con cũng là đầu tiên , cũng là đầu tiên nuôi con, mỗi ở chung với Miên Miên, ban đêm con thể ngủ cứ suy nghĩ chỗ nào chỗ nào thể sửa để nhất."

"Trong hai năm đầu tiên, cũng chính là lúc Miên Miên mới ba tuổi, tò mò về thế giới bên ngoài, con dạy cho con bé thứ..." Cô rơi hồi ức: "Lúc đó, con suy sụp, con cảm thấy thể một , thể dẫn đường cho con bé."

Cô mỉm , mang theo mấy phần thoải mái: "Sau con phát hiện , nếu con đối xử với con như một bạn, đối xử với nó như một cá thể độc lập, thả lỏng bản hơn một chút thì cuộc sống của con cũng sẽ dễ dàng hơn một chút."

Khi cô thả lỏng , bớt căng thẳng hơn, mối quan hệ của cô với Miên Miên trở nên hơn.

Bà nội Quý như điều suy nghĩ, tiếc lời khen ngợi cô: "Con thật sự là một ."

Thẩm Mỹ Vân hổ mỉm , lau tay sạch sẽ: "Đều là con từ từ học ."

Không ai sinh , cô chỉ thể để từ từ thiện.

Trên đời hảo, cô chỉ thể cố gắng hết sức .

*

Sau khi Miên Miên khỏi nhà, cô bé thẳng đến nhà họ Chu, lúc tham mưu Chu , ở nhà chỉ hai là Triệu Xuân Lan và Triệu Ngọc Lan.

Triệu Xuân Lan đang nhổ cỏ trong sân, Triệu Ngọc Lan đang nhổ đậu. Vào mùa hè , hầu như bàn ăn nhà nào cũng đều đậu, cà tím và ớt.

Đổi qua đổi đều những món ăn .

Nhà họ Triệu cũng ngoại lệ.

Triệu Xuân Lan xổm mặt đất, mồ hôi đầm đìa, phàn nàn với Triệu Ngọc Lan: "Em đám cỏ , ngày nào chị cũng nhổ , vứt sang một bên, chúng vẫn thể tiếp tục bén rễ trong đất sống sót."

"Cây ớt nếu tưới nước một ngày thì sẽ khô héo."

"Thật sự là càng hầu hạ càng quý giá."

Triệu Ngọc Lan mỉm , đang định gì đó thì thấy Miên Miên gõ cửa ở bên ngoài: "Dì Xuân Lan, Nhị Nhạc ở nhà ?"

Nghe tiếng gọi , Triệu Xuân Lan liền trả lời một tiếng: "Có ở nhà, Miên Miên, mau ."

Cửa sân vốn dĩ cao, chỉ một mét hai, lúc Miên Miên kiễng chân lên qua, từ vị trí của Triệu Xuân Lan chỉ thể thấy cái đầu đen nhỏ của cô bé thò .

Khỏi là dễ thương đến mức nào.

Miên Miên câu trả lời từ bên trong, cô bé đẩy cửa sân bước . Cô bé bước , Nhị Nhạc lao từ trong nhà như một viên đạn pháo.

"Chị Miên Miên, chị là em nhớ chị?"

"Chị liền đến tìm em ."

Miệng Nhị Nhạc cứ mở , bất cứ lúc nào cũng giống như bôi mật đường.

Triệu Xuân Lan ở bên cạnh nhịn kêu lên: "Thằng nhãi , cái miệng thật ngọt ngào, lớn lên nhất định sẽ thiếu vợ ."

Chỉ bằng cái miệng , sẽ dỗ dành con gái nhà đến đường nào đây?

Triệu Ngọc Lan bật một tiếng: "Chị ơi, chị suy nghĩ quá xa ."

"Sau em thì sẽ ." Triệu Xuân Lan trêu ghẹo, vứt cỏ sang một bên, đến trong vườn rau hái ba quả cà chua đỏ tươi, đó mang đến bên cạnh bể nước rửa sạch sẽ.

đưa quả lớn nhất cho Miên Miên.

"Nhìn cái mặt nhỏ nóng đến đổ đầy mồ hôi , nhanh ăn ."

Miên Miên nhận lấy, cắn một miếng nhỏ, nước cà chua lập tức trào đầu lưỡi, khiến cô bé nhịn mà nheo mắt .

"Cảm ơn dì Xuân Lan."

Nhị Nhạc cầm lấy, đang định lau lên quần áo, Triệu Xuân Lan đánh một cái: "Đi đưa cho trai con một quả.

Loading...