Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 563

Cập nhật lúc: 2024-10-25 11:19:27
Lượt xem: 252

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Lan Lan bước tới bước lui trong phòng ngừng, chú ý tiếng động bên ngoài cửa, lúc mới lập tức chạy đến.

"Ba , hai về ."

ở cửa cả Lâm gia, cô lập tức sửng sốt: "Anh cả, ? Ba ? Không hôm nay thả ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh cả Lâm gia gặp trở ngại, cảm thấy rằng mấy ngày qua gặp nhiều chuyện xui xẻo.

Phí công bệnh viện, mà tới nhà giam cũng ý nghĩa gì.

Anh cởi áo khoát , treo lên giá treo quần áo, xoa mi : "Ba bệnh viện ."

"Đi bệnh viện?"

Giọng của Lâm Lan Lan lập tức trở nên sắc nhọn: "Bọn họ về nhà mà bệnh viện gì chứ?"

Phản ứng của cô cực kỳ thái quá.

Lớn đến nỗi khiến cả Lâm gia chút bất ngờ.

Anh bước nhà rót một cốc nước, khi uống hết một ngụm nước lớn, lúc mới cảm thấy bản như sống .

"Đi bệnh viện thể nữa chứ? Đương nhiên là đón thằng ba về ."

Những giọt nước bọt ngoài gần như nhấn chìm gia đình .

Nếu vẫn đưa thằng ba trở về.

Gia đình bọn họ chẳng thể nào lăn lộn ở đây nữa.

Lại chẳng ngờ , vốn quan hệ nhất với thằng ba là Lâm Lan Lan, khi những lời sụp đổ ngã mặt đất: "Anh ba sẽ về ?"

giống như một tảng gỗ trôi biển gập ghềnh, chằm chằm cả Lâm gia: "Anh cả, chẳng , ba vĩnh viễn sẽ trở về ?"

Nghe lời của Lâm Lan Lan.

Anh cả Lâm gia thở dài, sờ nhẹ má Lâm Lan Lan: "Lan Lan, đó chỉ là lời lúc tức giận mà thôi, em đúng là một đứa bé mà, tin mấy lời lúc tức giận là thật chứ."

Khi họ tức giận, họ còn đánh , thậm chí rút d.a.o nữa kìa.

Những lời khi tức giận như , tất nhiên là thể tin .

Khi lời ...

Lâm Lan Lan bối rối , cô chút thất vọng : "Anh ba sẽ về ?"

thì thào nhắc câu đó.

" , ba của em về, em vui ?"

Mặc dù cả Lâm gia chào đón ba Lâm gia, nhưng dù vẫn là em chung một nhà.

Một bút thể hai chữ Lâm, tất nhiên là một nhà .

Lâm Lan Lan trả lời với nụ còn khó coi hơn là : "Vui, vui chứ."

Vui cái quái gì!

còn ước gì ba Lâm gia c.h.ế.t ở bên ngoài, vĩnh viễn trở mới kìa.

tại ba Lâm gia c.h.ế.t cơ chứ?

Nếu chết, những chuyện cô dối đều sẽ bại lộ ?

Nghĩ đến điều , Lâm Lan Lan càng trở nên lo lắng hơn.

Làm bây giờ?

bây giờ?

*

Bệnh viện thành phố Mạc Hà.

Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh, còn Triệu Xuân Lan tới , mà hôm nay, tham mưu Chu cũng theo bọn họ tới đây

Bốn bọn họ xuất hiện vì lý do nào khác, đều là vì sức khỏe của Lâm Vệ Sanh.

Xuất viện cần kiểm tra, sức khỏe của thằng bé thể khoẻ mạnh như , đều thể hiện trong khám hôm nay.

Đối với tham mưu Chu mà , cũng xem như xem thằng bé lớn lên.

Bọn họ đến, lập tức cùng Lâm Vệ Sanh tìm bác sĩ khám bệnh cho lúc .

"Hôm nay nhiều chung với thằng bé nhở, ai là cha của thằng bé ?"

Ông hỏi tham mưu Chu, đương nhiên ông nhận Quý Trường Tranh và Thẩm Mỹ Vân, hai bọn họ là cha của thằng bé.

Tham mưu Chu câu hỏi, lắc đầu: " ."

Vừa xong, bác sĩ lập tức kinh ngạc: "Mọi cha của thằng bé, hôm nay cha của thằng bé tới ?"

Sự im lặng lập tức lan tràn khắp nơi.

Lâm Vệ Sanh hổ cong ngón tay, cũng hiểu , cha bỏ mặc ?

"Chúng là cha của thằng bé."

Trong thời khắc cuối cùng, Lâm Chung Quốc đuổi kịp tới đây, trời nóng bức khiến đầu chảy đầu mồ hôi, nhưng cuối cùng cũng tới kịp."

Âm thanh phát , tất cả đều sang.

Bao gồm cả Lâm Vệ Sanh, ngờ Lâm Chung Quốc tới đây.

"Bác sĩ, xin nhiều, mấy ngày nay trong nhà xảy chuyện, cho nên mới tới đây chậm trễ."

Anh tới chuyện bản bắt đồn cảnh sát.

Vị bác sĩ : "Anh chính là cha của thằng bé ?" Cầm lấy cuộn phim chụp lúc của Lâm Vệ Sanh: "Anh xem đánh thằng bé thành nông nỗi thành chứ? Nếu đưa tới kịp lúc, e là thằng bé hộc hết m.á.u mà c.h.ế.t ."

Đối mặt với lời giáo dục của bác sĩ, Lâm Chung Quốc gật đầu cúi : "Khi nóng giận quá mức, sẽ thế nữa."

Lý Tú Cầm bên cạnh cũng cảm thấy tương tự, cô đau xót về phía Lâm Vệ Sanh: "Vệ Sanh còn đau con?"

Lâm Vệ Sanh mím môi, lên tiếng.

"Được , đóng viện phí , để chụp X-quang cho thằng bé, xem thằng bé phục hồi ."

"Vâng bác sĩ, phiền bác sĩ ."

Lâm Chung Quốc trả lời một cách tự nhiên.

Sau khi thanh toán , lúc tới thì thấy mấy Quý Trường Tranh ở đó.

Lâm Chung Quốc Quý Trường Tranh, Thẩm Mỹ Vân và vợ chồng tham mưu Chu.

Vẻ mặt phức tạp : "Lần phiền ."

Thằng bé vẫn đang chụp X-quang bên trong, cho nên vẫn ngoài.

Quý Trường Tranh nhướng mày gì, nhưng tham mưu Chu : "Chung Quốc, chúng cũng coi như lớn lên cùng , đừng trách chuyện khó ."

"Nếu thực sự thằng bé, lẽ nên bóp c.h.ế.t thằng bé khi thằng bé mới chào đời mới đúng, chứ đúng phớt lờ thằng bé đánh thằng bé thừa sống thiếu c.h.ế.t như bây giờ."

"Thằng bé mười ba tuổi , cũng còn nhỏ nữa, cứ xuống tay như thế, thằng bé chỉ hận mà thôi."

Lâm Chung Quốc những gì tham mưu Chu là đúng.

Anh gật đầu: " hiểu ."

"Lần trở về sẽ sửa đổi."

Lâm Vệ Sanh ngờ, khi bản chụp X-quang xong , thể câu của Lâm Chung Quốc.

Sắc mặt lập tức khá hơn đôi chút, nhưng vẫn chút nghi kị.

"Lần hại con, cha đánh con , Lâm Lan Lan truyền mấy lời giả dối."

Lâm Chung Quốc , nhưng mà Lâm Lan Lan cũng .

Nếu , cũng sẽ thành nông nỗi .

Lâm Chung Quốc ngờ thằng bé chuyện mặt nhiều như , lập tức ho khụ khụ vài tiếng: "Cha con , trở về cha sẽ xử phạt Lâm Lan Lan."

Lâm Vệ Sanh: "Cha đuổi con bé ? Dù con bé cũng Lâm gia chúng ."

Vừa dứt lời.

Lý Tú Cầm lập tức nhíu mày: " nuôi dưỡng con bé suốt năm năm trời, cũng coi con bé như con gái ruột thịt của ."

"Thằng ba, Lan Lan sai, con thể tha thứ cho con bé ?"

Vừa dứt lời, sắc mặt Lâm Vệ Sanh lập tức đối, nếu tới chuyện hai Lâm Chung Quốc bọn họ kịp thời tới đây .

Đã khiến vui mừng đôi chút, thì triệt để biến thành tức giận.

"Con bé nối dối, xém chút nữa lấy mất mạng của , còn con tha thứ cho con bé? Mẹ là con con bé ?"

"Nếu mấy Miên Miên, cô Thẩm và cô Triệu, còn thằng con trai nữa , ?"

Tất nhiên Lý Tú Cầm , nhưng lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt mà, cô thể đây?

Nhìn thấy cô sắp .

Triệu Xuân Lan trực tiếp tát mặt cô một cái tát thật lớn.

"Cô cái gì đấy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-563.html.]

Lý Tú Cầm che mặt hét lên, đau đớn khiến mắt cô trợn ngược như .

" cố ý đánh cô, cô lượng thứ tha thứ cho nha? Tú Cầm?"

Triệu Xuân Lan mềm mỏng .

Gương mặt của Lý Tú Cẩm lập tức trở nên ngượng ngùng như một bảng màu đảo lộn, thủ đoạn cô từng dùng với con trai bây giờ phản ứng ngược đối với chính .

"Sao cô gì hết ? Là tha thứ cho ? chỉ tát một cái nhẹ như lông vũ thôi mà, đến mức lấy mạng của cô, đúng ? Tú Cầm cô lương thiện như , chúng quen bao nhiêu năm trời, cô nhất định sẽ tha thứ cho mà, đúng ?"

Vừa xong, Lý Tú Cầm: "Cô!"

còn dứt câu, Lâm Chung Quốc đánh gãy: "Còn bẽ mặt tới bao giờ đây?"

Lý Tú Cầm khó chịu gần chết.

"Chung Quốc, là con khốn Triệu Xuân Lan đánh mà?"

"Không để thằng ba tha thứ cho Lan Lan ? Thằng ba xém chút nữa hại chết, còn tha thứ cho Lan Lan, bà mới tát một cái, tại thể tha thứ chứ?"

Lý Tú Cầm thể tin : "Sao giống chứ?"

"Sao giống ?"

Lâm Chung Quốc gần như mấy lời vô nghĩ với cô , lập tức nhanh tới chỗ Lâm Vệ Sanh : "Vệ Sanh, con theo cha về nhà , con yên tâm, nhất định sẽ đòi công bằng cho con."

Lâm Vệ Sanh một lát, gì.

Triệu Xuân Lan bổ thêm dao: "Vệ Sanh, chuyện đơn giản , nếu cha cháu lừa chúa, cháu cứ chạy tới tìm cô và cô Thẩm, chúng tới cửa đánh cháu giúp cháu, đó kêu cô tha thứ cho cháu, hơn nữa, chúng cũng sẽ đánh nhãi con tên Lâm Lan Lan gì đó nữa."

Chuyện sẽ khiến Lâm gia rối ren yên.

Sắc mặt Lý Tú Cầm tối sầm, đáng tiếc ai để ý tới cô .

Mà Lâm Chung Quốc ừ một tiếng: "Sau nếu , Lâm Vệ Sau thể tùy ý rời nhà trốn , ngăn cản."

Đây cũng coi như là một lời cam kết.

Nghe xong lời , cuối cùng sắc mặt Lâm Vệ Sanh cũng khó chịu như nữa.

"Con trở về với cha, xem cha xử phạt Lâm Lan Lan ."

"Tuy nhiên, khi trở về, con cha trả tiền thuốc men cho cô Thẩm, còn tiền ăn và tiền chăm sóc con những ngày nữa."

"Đưa một trăm đồng ."

Lý Tú Cầm một trăm đồng, mắt liền tối sầm .

Một bình thường mất bao lâu mới thể kiếm nhiều tiền thế chứ?

Thế nhưng Lâm Chung Quốc gì, lập tức lấy một trăm đồng, đưa cho Thẩm Mỹ Vân: "Cảm ơn cô chăm sóc thằng ba giúp nhà chúng ."

Thẩm Mỹ Vân nhướng mày, nhưng chút khách sáo, lập tức lấy tiền, đây là những gì cô xứng đáng nhận .

Sau khi nhận lấy, Thẩm Mỹ Vân thoáng qua Triệu Xuân Lan: "Sau khi về em với chị sẽ chia ."

Chuyện cứu , Triệu Xuân Lan cũng góp sức nhiều.

Triệu Xuân Lan để ý tới xua tay, hướng bọn họ rời .

"Em xem, Lâm Chung Quốc sẽ xử phạt Lâm Lan Lan thế nào?"

Thẩm Mỹ Vân lắc đầu.

Nhà họ Lâm.

Lúc Lâm Vệ Sanh theo Lâm Chung Quốc về nhà, trong nhà đều chờ sẵn.

Ba Anh cả Lâm gia, hai Lâm gia, Lâm Lan Lan thành một hàng sô pha.

Sau khi thấy động tĩnh, lập tức dậy nghênh đón.

"Ba , hai về ."

Lâm Trung Quốc bước , lời nào về phía Lâm Lan Lan: "Quỳ xuống."

Lâm Lan Lan chuyện đều phát giác .

Sắc mặt cô lập tức trắng bệch, trốn phía lưng Lý Tú Cầm: "Mẹ."

"Đừng mày, mày cũng cứu mày ."

"Tao hỏi mày, ba mày gặp chuyện may, là mày cố ý truyền tin giả tới ?"

Lâm Lan Lan trả lời câu thế nào đây?

cúi đầu, xem xét xung quanh, nhưng vẫn lời nào.

"Nói!"

Lâm Chung Quốc lạnh lùng quát lên một tiếng.

Anh cả Lâm gia chịu nổi nữa: "Ba, ba hung dữ với Lan Lan ? Cho dù là Lan Lan truyền tin giả, thì cũng do ba đánh thằng ba, Mọi đều nên trách ai cả, ?"

"Cũng , chẳng Lâm Vệ Sanh cũng ? Chuyện thể kết thúc ở đây ?"

Nên dừng ở đây thì hơn.

Lâm Vệ Sanh chằm chằm cả nhà một lát, thành thật mà , nếu bản em ruột thịt của đối phương, còn nghĩ mới là ngoài tới đây ở đó.

"Dừng ở đây cũng thôi, nhưng hãy để ba đánh một trận , đánh tới sinh tử rõ, lúc cần cứu mạn thì để Lâm Lan Lan truyền tin giả chuyện vẫn , nhưng thật đau đớn sắp c.h.ế.t tới nơi ."

Vừa dứt lời, sắc mặt cả Lâm gia lập tức cứng đờ: "Thằng ba, em đừng giỡn thế chứ."

"Là giỡn với em mà."

Lúc , cả Lâm gia lặng thin.

"Đuổi Lâm Lan Lan về nhà cha ruột của nó ."

Lâm Chung Quốc ngăn trò khôi hài , bởi vì Lâm Lan Lan, gia đình của chia năm xẻ bảy.

Vừa dứt lời, Lâm Lan Lan vô thức ngẩng đầu lên: "Không !"

"Con chỉ ba là hai thôi."

Cha ruột nghèo khổ như thế, cơm ăn còn chẳng đủ, cô trở về gì chứ?

Đáng tiếc Lâm Chung Quốc để ý tới lời của cô , hiểu rõ một chuyện, đó chính là đuổi Lâm Lan Lan .

Ba em Lâm gia bất hòa.

"Đưa !"

Một câu , tương lai của Lâm Lan Lan quyết định.

*

Không giống với sự nháo nhào của Lâm gia, tình hình Quý gia cực kỳ , bởi vì đó Lâm Vệ Sanh viện, bỏ sót kỳ thi cuối kỳ.

Nên lập tức bước kỳ nghĩ hè.

Sau khi Thẩm Mỹ Vân bố trí xong chuyện ở trang trại heo.

Thì nhanh chóng quyết định nhẫn bọn nhỏ về nhà đẻ một chuyến, thăm ba .

Thẩm Mỹ Vân ngờ khi cô đến chuyện cô sẽ dẫn bé con về nhà đẻ.

Mắt bà Quý lập tức sáng lên: "Mỹ Vân, thể dẫn chung về nhà đẻ của con ?"

, khi Mỹ Vân và Trường Tranh kết hôn, bọn họ là sui gia, vẫn tới cửa hỏi thăm nào.

Khi bọn họ ở Bắc Kinh, sui gia thì ở Mạc Hà, cơ hội. Bây giờ thì khéo chẳng ?

Chẳng cơ hội đến đấy ?

Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ giây lát: "Nếu ngại đường xá xa xôi xóc nảy, chung ."

"Không chê, chê."

Bà Quý quả quyết đồng ý: "Mẹ , còn lão già, ý ông thế nào?"

Ông Quý đang báo, theo bản năng , nhưng khi thấy ánh mắt đầy vẻ uy h.i.ế.p của bà Quý, lời của ông lập tức đổi: "Bạn già , đấy!"

Phải...

Đây chính là một đáp án mỹ.

"Cả nhà đều tới nhà bà ngoại, ba thì ạ?" Miên Miên tò mò hỏi.

, lúc ba , ba hết kỳ nghĩ phép . Lần Vệ Sanh bệnh, ba sử dụng hết ba ngày nghĩ phép .

Cái .

Câu hỏi của Miên Miên lập tức khiến sửng sốt.

Bà Quý quả quyết : "Thằng bé càng ."

"Thằng bé ở nhà giữ nhà."

Qúy Trường Tranh: "..."

Có lẽ trong mắt , là một con .

, là coi là con chứ.

*

Loading...