Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 599

Cập nhật lúc: 2024-10-26 04:44:44
Lượt xem: 235

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Mỹ Vân nhíu mày, khi hút một mì ăn liền trong miệng nhai nhóp nhép, nheo mắt với vẻ mặt hài lòng: "Lương của Chu tham mưu nhà chị còn đủ mua mì ăn liền ?"

Triệu Xuân Lan: "Mua chứ, nhưng cuộc sống tính toán chi li ?"

Với , cô còn dự định sinh thêm một đứa thứ ba nữa.

Chuyện gì cũng đều cần tới tiền.

Trương Phượng Lan ở bên cạnh cũng theo: " đó, lương của đàn ông cao, chúng cũng thể tuỳ tiện tiêu tiền ."

Nếu Thẩm Mỹ Vân tính cách của Trương Phượng Lan, giờ chuyện đều suy nghĩ, thì còn tưởng đối phương là nhằm cô nữa.

Thẩm Mỹ Vân ăn một ngụm nước mì, chỉ cảm thấy mùi vị ngon vô cùng.

Cô từ từ : " giống với chị dâu Phượng Lan, tiền mà đàn ông của kiếm , chính là để cho cố gắng tiêu, tiêu, cho khác tiêu thì , mắc mớ gì tiêu chứ?"

Chuyện ,

xong, đột nhiên những chị dâu quanh đó đều im lặng, đều về phía cô.

Thẩm Mỹ Vân lau miệng: "Đều gì chứ?"

"Chẳng lẽ sai ? Chúng đang cố gắng tiết kiệm dành dụm, mấy đàn ông sẽ lấy tiền lương của họ, ngoài mua thuốc lá, mời ăn cơm, trợ giúp cái , giúp đỡ cái , bảy cô gái tám bà dì, nhưng hễ chuyện gì, đều tới tìm chúng ."

"Vậy thì tại tiêu? tiết kiệm, để họ tiêu tiền cho khác ?"

"Đừng hòng."

lý.

Mặc dù, Trương Phượng Lan giờ tính tình thẳng thắn, nhanh mồm nhanh miệng, nhưng tìm lý do để phản bác .

suy nghĩ lâu, thế là ."Nếu như thì há chẳng sẽ trở thành ham ăn nhác ? Vậy thì chồng sẽ cần nữa thì đây?"

là vợ của tiểu đoàn trưởng Lý, cái vị trí của cô , nhiều chiếm chỗ.

Dường như Thẩm Mỹ Vân từng nghĩ tới vấn đề .

Dường như cô từng lo lắng chuyện Quý Trường Tranh cần cô nữa.

Sau một hồi suy ngẫm, Thẩm Mỹ Vân thăm dò hỏi: "Vậy thì sống một ? Hoặc là đổi một khác."

Những lời thốt , đều giật .

"Mỹ Vân, cô bớt mấy lời ."

Suy nghĩ đúng về mặt chính trị.

Thẩm Mỹ Vân bất lực: "Không là các chị lo lắng ? Bỏ bỏ , đổi chủ đề khác chuyện nữa."

Ngược thông minh, nếu như lọt tai những lời của Thẩm Mỹ Vân, thì sẽ bắt đầu suy ngẫm.

Người đàn ông của bọn họ ngoài kiếm tiền, bọn họ tiêu, thực sự là cho khác tiêu .

Phải học hỏi Thẩm Mỹ Vân.

Thẩm Mỹ Vân còn , đó cô trở thành nhân vật cầm đầu thu hút trào lưu.

Những chị dâu trong khu gia quyến, khi đánh một trận chiến tiêu tiền, tới trận chiến trang điểm, còn khiến cho nhiều đau đầu.

Đương nhiên, đây là việc mới .

Vào buổi tối, thời tiết trở lạnh , sáng sớm dựng lều , mền chiếu cũng chuẩn sẵn , là mền chiếu quân sự.

Hầu như mỗi một chiếc.

Các chiến sĩ đều đắp mền, ngủ đất, còn nơi các chị dâu ở sẽ tinh tế hơn chút.

lều, trải một lớp lá thông dày dặn và mềm mại, bên lớp lá thông trải thêm một lớp vải ni lông.

Buổi tối sẽ ngủ lên , mềm mại ấm áp.

Đừng mền đắp lên .

Đêm tới, tiếng côn trùng truyền tới từ trong rừng sâu tươi đó, bên ngoài thì mấy chiến sĩ trực ban đang đốt lửa, âm thanh tách tách.

Thẩm Mỹ Vân thấy tiếng động, ngủ , nên ném một vài quả thông trong đống lửa để đốt cháy.

"Em ngủ ?"

Quý Trường Tranh hạ thấp giọng.

Anh và Tiểu Hầu phụ trách trực ban, một coi doanh trại, một canh gác xung quanh doanh trại.

Đương nhiên là canh gác những con thú hoang hung dữ thể xuất hiện.

lúc về rót ấm nước nóng thì phát hiện Thẩm Mỹ Vân đang ở cạnh đống lửa, đốt quả thông ngây đống lửa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thẩm Mỹ Vân cũng bất ngờ, giờ mà Quý Trường Tranh còn trở về, cằm của cô đang kê đầu gối, từ từ gật đầu: "Không ngủ ."

Ngọn lửa cháy rừng rực, chiếu rọi gương mặt lóng lánh như ngọc của cô, gương mặt như tranh vẽ, vô cùng xinh .

Quý Trường Tranh xung quanh, trao đổi ánh mắt với Tiểu Hầu, Tiểu Hầu lập tức hiểu ngay, dậy ngoài tuần tra.

Còn Quý Trường Tranh thì tạm thời .

"Sao hả?"

Thẩm Mỹ Vân hạ thấp giọng: "Em đang nghĩ Miên Miên thế nào ?"

Người đều như , khi con cái, trong lòng luôn nhớ nhung, và trăn trở như .

Mỗi ngoài, lúc bận rộn thì còn , lúc nhàn rỗi đương nhiên sẽ nhớ tới con.

Quý Trường Tranh: "Miên Miên đang ở nhà họ Chu, con Triệu Ngọc Lan , đương nhiên sẽ chăm sóc cho cô bé."

Vẫn là như .

mà, vẫn nhịn mà nhung nhớ.

Quý Trường Tranh khất đống lửa, và thêm ba cây củi trong đó, đột nhiên hỏi: "Mỹ Vân, nếu ngoài việc nhiều ngày, em nhớ tới mức ngủ như ?"

Dưới ngọn lửa, Quý Trường Tranh nổi bật lên với lông mày sắc bén, đôi mắt như vì , mũi cao, một khí thế dũng hơn , mê hoặc lòng .

Đột nhiên Thẩm Mỹ Vân khựng .

giấu giếm đối phương: "Anh từng nghĩ tới, chuyện đó khác với chuyện nhớ Miên Miên ."

"Lúc em ăn thứ gì ngon, đầu tiên em nghĩ tới là , nếu cũng ở đó, thì thể ăn cùng , lúc ngoài chơi, thấy gì thú vị, cũng chơi cùng , nếu Quý Trường Tranh ở đó thì quá, đương nhiên, lúc gặp khó khăn, thì càng nhớ tới , em sẽ cảm thấy nếu Quý Trường Tranh mặt, thì thứ đều thể dễ dàng giải quyết ."

Nói tới đây, cô ngẩng đầu lên đối phương, ánh lửa lượn lờ, gương mặt như tranh của cô, giọng điệu nghiêm túc: "Lúc việc, thể nhớ , bởi vì một khi nghĩ tới , thì việc nữa."

"Chỉ gặp ."

"Chỉ ôm lấy ."

"Được ."

Mặt của Quý Trường tranh đỏ ửng lên, ánh mắt sáng quắc: "Anh ."

Anh bản sẽ ngại ngùng như : "Em thêm lát nữa thôi đó, tuần tra đây."

Vậy là luống cuống rời .

Ngay cả bóng lưng rời cũng vội vàng.

Thẩm Mỹ Vân thấy dáng vẻ đó của Quý Trường Tranh, nhịn mà mỉm : " là đáng yêu."

Rõ ràng chủ đề là do đối phương bắt đầu , nhưng đến khi tới, cũng kết thúc .

Trong lều.

Mấy Triệu Xuân Lan mấy lời , nhịn than thở: "Chẳng trách Quý Trường Tranh thích Mỹ Vân, thích tới mức sống c.h.ế.t ."

"Nghe những lời đó của Mỹ Vân , bình thường các cô sẽ với chồng của ?"

Trương Phượng Lan lắc đầu tiên: "Làm gì chứ? Đều là gọi là ơi, họ Lý , cha già , mau tới đây."

So sánh với cách gọi của Thẩm Mỹ Vân.

Trương Phượng Lan nhịn thở dài: "Làm dẻo miệng như Mỹ Vân chứ."

"Coi tiểu đoàn trưởng Quý dỗ tới mức tìm đường luôn kìa."

Thẩm Thu Mai mới tiếp một câu: "Cho nên, cuộc sống của Mỹ Vân mới sướng, lý."

Bảy tám chị dâu bọn họ ở đó cộng cũng dẻo miệng bằng một Mỹ Vân.

Sự gián đoạn , cho nỗi nhớ của Thẩm Mỹ Vân đối với Miên Miên với phần nào, cô đầu lều, mới , ánh lửa chiếu xuyên căn lều, lờ mờ thể thấy mấy đôi mắt sáng long lanh.

"Mỹ Vân, dạy cho chúng cách điều khiển chồng ?"

Thẩm Mỹ Vân: "?"

Thẩm Mỹ Vân phương pháp điều khiển chồng gì chứ, điều cô chính là theo lòng .

Cô coi trọng Quý Trường Tranh, nhưng quan trọng tới mức như , quan trọng bằng Miên Miên, cũng quan trọng bằng bản .

Chuyện , cô và Quý Trường Tranh đều rõ trong lòng.

Cũng chính vì như , Quý Trường Tranh mới lo sợ mất.

Từ một mức độ nào đó mà .

Mức độ Thẩm Mỹ Vân yêu bản , yêu Miên Miên, vượt xa tình yêu đối với Quý Trương Tranh.

Quý Trường Tranh , cũng vì như , mới phát triển quan hệ của hai tới bước đường như thế .

Trong cuộc hôn nhân về mặt tình cảm.

Thẩm Mỹ Vân luôn ở vị trí chủ đạo, còn Quý Trường Tranh luôn ở vị trí thế yếu.

Anh càng ở vị trí thế yếu, càng để tâm, đây là điều kiện tâm lý đạt .

Chỉ là, mấy lời cho Mỹ Vân, cũng thể với ngoài, càng thể đem phân tích mổ xẻ.

Cho nên,

Cô chỉ : "Đều là đóng cửa sống qua ngày."

"Nếu thật sự gì, lẽ là do Quý Trường Tranh quá trọng tình?"

Đương nhiên, sự trọng tình đó của Quý Trường Tranh là nhắm Thẩm Mỹ Vân.

Những lời , khiến Triệu Xuân Lan thở dài: "Mấy chuyện như kết hôn tìm chồng giống như trúng thưởng ."

"Mỹ Vân may mắn, bốc một quẻ , cho nên nửa đời đều thể thuận lợi, nhưng chúng thì..."

Thật , họ cũng thua kém gì, so với những tên đàn ông chịu kiếm tiền chỉ đánh con cái ở quê mà , cuộc sống của bọn họ hơn gấp mấy .

con mà, chính là tham lam, cứ đem so sánh cảm thấy bản thua kém.

Thẩm Mỹ Vân : "Mọi cũng may mắn đó thôi."

Đây là lời thật lòng.

Mấy năm nay thể gả cho quân nhân, chồng một công việc vẻ vang, chính là bản vợ của quân nhân, trong mắt khác cũng tôn kính .

Những lời của Thẩm Mỹ Vân, ngược giành ít lời ca ngợi của .

*

Buổi tối.

Bốn Miên Miên, Nhị Nhạc, và cả Chu Thanh Tùng, còn Triệu Ngọc Lan giường của nhà họ Chu.

Giường của nhà họ Chu lớn, từ đầu cho tới đầu của bức tường, chiếm một nửa của căn nhà .

Đây là lúc đó Triệu Xuân Lan kêu tham mưu Chu kiếm về , cố tình một cái giường lớn, chính là vì để cả nhà mấy đủ một chiếc giường mùa đông.

Cả nhà cùng một chiếc giường, một buổi tối thể tiết kiệm bao nhiêu củi lửa, củi lửa thể tiết kiệm trong suốt cả mùa đông ít nhất thể đặt ở trong một căn nhà.

Đây đều là tiền cả.

Cuộc sống đều tính toán tỉ mỉ, cả đời mới thể gom góp .

Đây , cái giường lớn đốt cháy , bốn họ giường, xếp thành một chữ.

Triệu Ngọc Lan ở giữa, bên trái là Miên Miên, bên là Nhị Nhạc, Chu Thanh Tùng ngoài cùng.

Lúc Triệu Ngọc Lan tưởng là sắp ngủ .

Đột nhiên Miên Miên lên tiếng: "Không của cháu ngủ ?"

Nhị Nhạc cũng ngủ, qua, trèo qua của Triệu Ngọc Lan, lấy cái gối qua, bên cạnh Miên Miên.

Kéo cái mền qua, hà một nóng, mới cảm thấy thoải mái.

"Chắc chắn ngủ , trời tối ngủ ."

"Vậy thì lúc nào của chị mới về chứ?"

Miên Miên ít khi cách xa Thẩm Mỹ Vân, đừng buổi tối như , ban ngày ham chơi còn cảm thấy.

đến buổi tối ngủ, chính là tìm .

Con cái đều như hết.

Nhị Nhạc tách và đếm ngón tay: "Phải ba ngày lẫn, hôm nay mới là ngày đầu tiên."

"Còn hai ngày nữa ?"

Cậu bé vẻ chắc chắn.

Miên Miên thở dài: "Buồn quá , chị , một ngày gặp như cách ba thu, chị gặp chị ba ngày, là cách ba thu ."

Vừa mới xong. Triệu Xuân Lan nhịn bật , qua và nhét góc mền cho hai đứa: "Các con gì gọi là một ngày gặp như cách ba thu ?"

Miên Miên nghiêng đầu, ánh trăng xuyên qua cửa gương chiếu giường, lờ mờ một chút ánh sáng.

Buổi tối và đêm khuya, trong lúc dường như xuất hiện sự đảo ngược.

Miên Miên : "Cháu chứ."

"Chính là chẳng hạn như , nếu dì Ngọc Lan gặp chú Ôn một ngày, đó chính là một ngày gặp như cách ba thu"

Còn , ví dụ thoả đáng.

Triệu Ngọc Lan thể nào phản bác.

Mặt của cô nóng rang, lẩm bẩm : "Sao cái gì cháu cũng dạy cháu hả?"

Miên Miên mới năm tuổi thôi.

Miên Miên bĩu môi : "Mẹ cháu , con gái sớm hiểu chuyện, sớm mở mang đầu óc, mới con trai lừa mất."

Một cô gái tầm rộng, sẽ thích những đứa trẻ ranh ở bên ngoài.

Chuyện ,

Triệu Ngọc Lan cảm thấy cũng hợp lý.

"Chị dâu Mỹ Vân, đúng là giỏi mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-599.html.]

Miên Miên thích khác khen ngợi , cô bé lập tức thấy hãnh diện: "Đó là đương nhiên , cháu là giỏi nhất đời ."

Chu Thanh Tùng vẫn luôn rơi trạng thái trầm mặc đột nhiên lên tiếng hỏi: "Vậy em mở mang đầu óc ?"

Chuyện ,

Cả phòng đột nhiên im lặng hết.

Miên Miên: "Vẫn ."

Trả lời một cách dứt khoát đương nhiên.

Điều cho Chu Thanh Tùng nhịn nghẹn ngào, qua tiếp tục ngủ.

Bỏ , gì mà mở mang đầu óc với một đứa bé năm tuổi chứ.

Đương nhiên Chu Thanh Tùng cũng quên, thật bản bé cũng mới là một bé tám tuổi.

Chỉ là bởi vì Chu Thanh Tùng sách nhiều, gặp nhiều chuyện, giờ luôn trưởng thành hơn những đứa trẻ khác mà thôi.

Tiểu Đậu Đinh Nhị Nhạc càng hiểu , bé thấy tò mò: "Mở mang đầu óc là cái gì chứ?"

Vừa hỏi chui trong mền của Miên Miên.

Bốn bọn họ, đắp bốn cái mền.

Miên Miên cho Nhị Nhạc chui : "Đây chính là mở mang đầu óc nè."

"Nam nữ đắp chung mền."

"Hì hì."

Triệu Ngọc Lan : " hai đứa các con cộng cũng mới tám tuổi."

Đều là trẻ con thôi, còn để ý gì nam nữ đắp chung mền chứ?

Dưới ánh trăng, gương mặt nhỏ của Miên Miên điêu khắc như ngọc, đường nét rõ ràng: "Từ nhỏ bồi dưỡng kiến thức phòng , chẳng lẽ đúng ?"

Không đúng

Đương nhiên .

Triệu Ngọc Lan phát hiện đứa trẻ Miên Miên , Thẩm Mỹ Vân dạy dỗ đôi lúc giống như mụ tra .

Rõ ràng là một đứa bé, nhưng chuyện vô cùng dày dặn kinh nghiệm.

đưa tay lên xoa đầu của Miên Miên: "Thật ai thể cưới Miên Miên nhà chúng đây?"

Miên Miên lắc đầu, đôi mắt to biến thành trăng lưỡi liềm: "Cháu cũng cảm thấy bản ưu tú, ai xứng với cháu."

Chu Thanh Tùng ở bên cạnh , khoé môi từ từ vểnh lên.

Cậu bé phát hiện Miên Miên và Lâm Lan Lan khác .

Lâm Lan Lan tự ti nhát gan bao giờ tự thừa nhận bản ưu tú.

Miên Miên khác .

Mà tất cả những chuyện đều là vì giữa hai họ, cách một Thẩm Mỹ Vân.

Dì Thẩm, thật sự giỏi như ?

Lần đầu tiên Chu Thanh Tùng tò mò về một như .

*

Một Thẩm Mỹ Vân đang tụi nhỏ nhớ tới, cũng đang nhớ tới tụi nhỏ.

"Không những đứa nhỏ đó của nhà chúng , thế nào nhỉ?"

"Em yên tâm, lớn chúng nhà, những đứa trẻ giống như ngựa hoang thoát dây cương, vô cùng vui mừng."

Khì khì.

Vừa xong, đều rơi trạng thái im lặng, từ từ cũng dần chìm giấc ngủ.

Hơn sáu giờ sáng của ngày hôm , trời lờ mờ sáng.

Mọi bắt đầu bận rộn cả , nhiệm vụ hôm nay quan trọng, đem đống quả thông , bộ chặt đứt.

Rồi chuyển .

Cho tới lúc mười một giờ trưa, ba ngàn cân quả thông.

Toàn bộ chuyển tới chân núi Thanh Sơn.

Hai chiếc xe tải đều chất đầy.

"Không , chứa nữa , đều xuống ."

Tài xế bước tới hồi báo: "Trên đó còn quả thông ?"

Đương nhiên còn.

Bọn họ chỉ mới một phần ba nữa.

Chặt quả thông dễ dàng, trèo lên cây cao mấy chục mét, nếu như cẩn thận sẽ rớt xuống ngay lập tức.

Rớt xuống gãy xương, đây cũng là nguyên nhân tại quả thông bán đắt như .

Quý Trường Tranh dẫn đầu, dẫn vác từng túi từng túi xuống núi, ừ một tiếng: "Còn hơn mười túi vẫn vác xuống."

"Bên phía rừng thông vẫn còn đang tiếp tục chặt."

Cũng chính là còn nhiều.

Tài xế đó khó xử: "Không thể chứa nữa , quá tải ."

Quả thông giống như hạt thông, hạt thông nhỏ chiếm vị trí, nhưng chỉ một vỏ quả thông thôi chiếm nhiều chỗ .

Đây cũng là điều dẫn đến, đừng thấy ba ngàn cân quả thông khi bóc hạt , một ngàn cân cũng coi như là lắm .

Quý Trường Tranh suy nghĩ một hồi: "Hay là như , các về quân đội một chuyến , đem hết hàng về, nhanh chóng đón chúng ."

Cũng chỉ đành như thôi.

Họ cũng quăng quả thông.

Nên cũng chỉ đành như thôi.

Tài xế gật đầu: "Vậy , bây giờ sẽ về, cố gắng sáng ngày mai sẽ tới ."

Quý Trường tranh ừ một tiếng: "Chú ý an ."

"Biết ."

Đợi khi Quý Trường Tranh lên, hiệu đừng vác mấy túi quả thông đó xuống tiếp nữa.

Sĩ quan hậu cần còn thấy kỳ lạ: "Sao hả?"

" kêu Hoàng Tùng và Tô Vệ Quốc về ."

Anh xong, đột nhiên sĩ quan hậu cần luống cuống lên.

"Hai tài xế họ về , quả thông còn của chúng ?"

Quý Trường Tranh ngước mắt lên, giọng điệu điềm đạm: "Ngày mai tới."

"Ồ."

"Không đúng, ngày mai tới?"

Giọng của sĩ quan hậu cần đưa lên cao: "Quý Trường Tranh, đưa quyết định lớn như , bàn bạc với ?"

Mặt của Quý Trường Tranh cũng tỏ vẻ nghi ngờ: "Lớn?"

"Lớn ở chứ? Xe tải chất đầy , về một chuyến tới đón , đây chuyện bình thường ?"

Bình thường ?

Sĩ quan hậu cần thấy dù bất cứ chuyện to tát gì, tới tay Quý Trường Tranh thì chuyện gì cũng là chuyện nhỏ.

Lúc , chỉ đành im lặng.

"Kêu tiếp tục hái quả thông, cẩn thận một chút."

"Buổi sáng lão Ngũ ngã một , lấy đó gương."

Quý Trường Tranh điềm đạm dặn dò xuống .

"Được."

Nhìn thấy đều bận rộn, riết thành thói quen .

Những lời khiến sĩ quan hậu cần cảm thấy bản xé chuyện nhỏ thành lớn?

Đương nhiên, hiểu .

Sau khi mấy Hoàng Tùng tài xế đó chở một lô hàng , đem bộ đổ trực tiếp kho của quân đội, đó nhanh chóng lái xe đó.

Thậm chí là buổi chiều trong ngày thể tới.

Còn đội ngũ thứ hai tới cùng với họ nữa, và thêm ba chiếc xe tải.

Trừ hai chiếc xe tải đáp ứng nhu cầu bức thiết, hầu như những chiếc trưng dụng cơ bản đều thể tới hết.

Đồng thời như , còn thêm nhân viên đội ngũ thu nhặt thứ hai.

Sự xuất hiện của nhân viên nhóm thứ hai , cũng thể giảm áp lực cho đội một ở mặt, suy cho cùng, quá nhiều , đúng là quá nhiều quà tặng từ thiên nhiên .

Bận rộn một tiếng đồng hồ, còn hái xong một quả thông, chỉ bao nhiêu.

Thẩm Mỹ Vân thì đông, cô mà cũng thấy mệt mỏi theo, liền qua một bên, đông tây.

Những ở hiện trường đều quen .

Trong lúc cô và Khi Ma Các và cả con sóc béo đó dạo, thành công tập kích ba ổ gà rừng bưng luôn cả ổ con nhỏ.

Bốn ổ con thỏ, sống c.h.ế.t đều chê bai.

Và tóm một con hươu vẫn luôn chơi cùng với họ, dường như con hươu đó mới mấy tháng, vẻ ngoài giống hươu , màu vàng nâu, đôi mắt to đen.

Chính là ánh mắt quá ngây thơ, ngốc nghếch.

Thẩm Mỹ Vân thấy nhịn mà thích nó, tới xoa đầu của chú hươu, chú hươu đó cũng ngoan ngoãn, nó cọ sát Thẩm Mỹ Vân.

Nó cọ sát như .

Khiến cho Thẩm Mỹ Vân mềm lòng, cô rõ, nếu cô đem con hươu về, nó chỉ một con đường.

Đó chính là trở thành thịt ở trong nồi.

mà, rõ ràng đây Thẩm Mỹ Vân còn nghĩ là chuyện tất nhiên, nhưng lúc đối mặt với ánh mắt ngây thơ của con hươu , cô nỡ tay.

Cô tháo dây cỏ trói ở chân của con hươu , vỗ m.ô.n.g của nó: "Mau chạy , chạy xa , đừng xuất hiện mặt khác."

Gà rừng và thỏ khai hoá, cô vẫn thể xuống tay .

cô thật sự thể xuống tay với con hươu non nớt, ngây thơ và linh khí đó.

Thấy bản đuổi , con hươu đó vui mừng, mà còn đầu đẩy Thẩm Mỹ Vân, trong ánh mắt ngây thơ trong trẻo đó dường như hoài nghi.

Sao cô chơi với chứ?

Ngược con sóc béo con ngươi đen thui của nó, con thỏ đang trói ở đất, qua con hươu, dường như đột nhiên hiểu điều gì.

Đột nhiên giật sợ hãi.

Nhảy lên của con hươu, huyên thuyên , con hươu đó chần chừ: "Không chứ chứ, trông cô vẻ mà?"

"Cô sẽ ăn thịt ?"

"Chắc ."

Thấy chú hươu vẫn chịu tin, con sóc béo nhảy lên đầu của nó và nhảy nhót: "Cút cút cút, mau cút ."

"Cút càng xa càng ."

Con hươu đau quá, hất chân chạy mất dáng.

Chỉ là.

Con hươu mới chạy, con sóc béo hiếm khi nhảy lên vai của Thẩm Mỹ Vân, đôi mắt long lanh của nó Thẩm Mỹ Vân với vẻ phòng .

Thẩm Mỹ Vân khổ sở : "Ta ăn thịt sóc."

"Cũng ăn thịt khỉ."

Cô mới xong, con sóc béo thở một thật dài, nhảy lên vai của Thẩm Mỹ Vân: "Vậy dẫn cô tìm thỏ, tìm gà rừng, tìm chim ngói."

chỉ cần ăn thịt nó là .

Mặc kệ Thẩm Mỹ Vân hãm hại ai."

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Sau khi thả con hươu đó , Thẩm Mỹ Vân sự giúp đỡ của con sóc béo và khỉ Ma Các, bắt hai con gà rừng và chim ngói.

Lúc mới dừng .

Chỉ là, lúc thấy khỉ Ma Các ăn quả màu đỏ ở bên đường, Thẩm Mỹ Vân thấy bất ngờ, hái một quả ăn thử, nó vị chua chua ngọt ngọt.

Dường như cô là quả gì?

Đây chính là ngũ vị tử, thích hợp dùng lúc mất ngủ, pha một ly uống.

Cái thứ cũng .

Hái hái hái.

Gặp cỏ Kim Cương mọc tảng đá, địa phương gọi là Ngao Ngao Khiếu, đây là đồ quý hiếm của đàn ông, ban đêm thể ngóc đầu trở đều dựa nó.

Thứ còn hơn thuốc nhiều?

Thuốc còn tác dụng phụ.

Cỏ Kim Cương mọc tự nhiên, sẽ tác dụng phụ, còn thể khiến đàn ông thể hiện khí phách hơn .

Không đàn ông nào là .

Đương nhiên, đôi lúc phụ nữ cũng .

Chẳng hạn như Thẩm Mỹ Vân.

Khì khì.

hái nó, định gửi cho ba của cô , bây giờ ba cô đang bác sĩ trong đại đội Tiến Lên, cũng coi như là bác sĩ tây y chuyển thành một nửa bác sĩ trung y.

Đối với bác sĩ mà nó, họ bao giờ chê dược liệu nhiều.

Cô điên cuồng nhổ cỏ Kim Cương, nhổ đầy hai túi, cột chặt miệng túi . Vừa đầu thì thấy khỉ Ma Các đang nhổ cỏ, Thẩm Mỹ Vân yên nó.

Không .

Loading...