Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 780
Cập nhật lúc: 2024-10-27 14:34:29
Lượt xem: 206
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quách Trung Minh , sắc mặt của ông đổi, dìu bà dậy: "Lúc , tạm thời đừng liên lạc với thằng bé ? Sự tồn tại của em sẽ mang đến cho thằng bé rắc rối lớn."
Có một ở tận Hương Giang, cái đồng nghĩa với chuyện Ôn Hướng Phác ở Đại lục sẽ liên lụy nặng nề.
Liễu Văn Bội hoảng hốt: "Em liên lạc với thằng bé, em chỉ bảo bé đưa thư mỗi ngày giúp em tìm hiểu tin tức ở Bắc Kinh thôi."
Bà thể gặp , thể ở bên , chỉ thể thông qua những tin tức báo để an ủi bản , vốn tưởng rằng cả đời sẽ còn bất kỳ tin tức nào về con trai nữa.
ngờ, bà thấy nó báo.
Ngoại hình của như , thừa hưởng những nét của cả ba lẫn , còn ưu tú như thế, ngay năm đầu tiên Đại lục khôi phục kỳ thi đại học giành ngôi vị thủ khoa.
Nghĩ đến đây, Liễu Văn Bội mở tờ báo , với Quách Trung Minh: "Trung Minh, xem đứa trẻ , giỏi giang bao."
Quách Trung Minh theo hướng bà chỉ, tờ báo, ngay lập tức thấy bức ảnh báo và mấy chữ 'thủ khoa thiên tài học bá.
Ngay cả ông cũng thừa nhận, đứa trẻ quả thực ưu tú.
Quách Trung Minh ôm Liễu Văn Bội trong lòng, trầm giọng : "Rất , cũng giống em."
Khuôn mặt của Ôn Hướng Phác giống Liễu Văn Bội hơn, thậm chí cả ngũ quan cũng , mang đến cảm giác vượt trội hơn cả .
Chỉ thể , quả hổ là con trai của Văn Bội.
Liễu Văn Bội là mỹ nhân hàng đầu, năm đó ông bất chấp sự phản đối của gia đình, đưa bà từ Đại lục về Hương Giang, bất chấp bà là gái chồng, phản kháng cả gia tộc, nhất quyết cưới bà cho bằng .
Không gì khác ngoài việc Liễu Văn Bội quá xinh , chỉ thể gói gọn trong bốn chữ 'sắc mờ lý trí'.
Mắt của Liễu Văn Bội đỏ hoe, dù là tuổi xế chiều, nhưng bà vẫn toát lên vẻ đáng thương khiến bảo vệ.
Làn da của bà trắng nõn, vài sợi tóc rơi xuống trán, đến nao lòng: "Trung Minh, em gặp thằng bé."
Năm đó, bà bỏ rơi Hướng Phác khi nó còn đỏ hỏn, đó luôn là điều khiến bà áy náy nhất.
Bao nhiêu năm qua, ngày nào bà cũng rửa mặt bằng nước mắt.
Quách Trung Minh bà , sắc mặt lộ rõ vẻ do dự: "Văn Bội, em gặp thằng bé, mà em cũng tình hình ở Đại lục, hễ ai liên quan đến Hương Giang đều kết cục , em gặp thằng bé cũng nhẫn nhịn."
"Dù cũng thể hại thằng bé ."
Liễu Văn Bội , bỗng nhiên bật nức nở: "Em nhịn nữa, em nhẫn nhịn mười tám năm , Trung Minh, em nhớ thằng bé lắm."
Năm đó chồng bà hi sinh, bà đột nhiên nhận tin dữ, thể chấp nhận, cả đời bà chỉ là một sợi dây tơ hồng, sống nhờ đàn ông, đột nhiên mất trụ cột, bà suýt chút nữa ngất .
Sau đó, Quách Trung Minh, theo đuổi bà đây, đến an ủi bà .
Qua vài , hai thế nào lên giường với , sự việc đến nước , bà đương nhiên còn mặt mũi nào ở nhà họ Ôn, càng còn mặt mũi nào con trai.
Thế là, bà theo sự sắp xếp của Quách Trung Minh, theo ông đến Hương Giang, một cái là mười tám năm liền.
Nhà họ Quách ở Hương Giang coi là gia tộc khá giả, tiền thế, bà theo Quách Trung Minh cũng sống trong nhung lụa nhiều năm, đúng lúc tránh tai họa ở Đại lục.
Chỉ là càng lớn tuổi, nghĩ những chuyện lúc trẻ bà càng thấy áy náy, càng nhớ nhung.
Bà vẫn luôn kìm nén nỗi nhớ con trai, cho đến khi tờ báo xuất hiện, cuối cùng bà cũng thấy đứa con trai mười tám năm từng gặp mặt.
Tất cả sự kìm nén trong nháy mắt tan thành mây khói.
Bà nhẫn nhịn nữa, bây giờ bà gặp Hướng Phác.
Quách Trung Minh khó xử, trong tình huống ông để Liễu Văn Bội mạo hiểm đến Đại lục.
đối mặt với lời cầu xin khẩn thiết của yêu, Quách Trung Minh rơi thế tiến thoái lưỡng nan.
"Mẹ, thế?"
Một cô gái ăn mặc xinh xắn bước , mười sáu mười bảy tuổi, trẻ trung xinh , nhưng dung mạo của cô giống Quách Trung Minh hơn, khuôn mặt chữ điền chính gốc, thanh tú xinh .
Cô bước .
Tiếng của Liễu Văn Bội lập tức im bặt, bà lau nước mắt, khẽ : "Kiều Kiều về ?"
Quách Minh Kiều gật đầu, rút khăn giấy bàn lau mặt cho Liễu Văn Bội, đó Quách Trung Minh với vẻ tức giận: "Ba, ba chọc giận ?"
Quách Minh Kiều là con gái Liễu Văn Bội sinh năm thứ hai khi bà gả cho Quách Trung Minh, cũng là đứa con duy nhất bà sinh trong nhiều năm qua kể từ khi về nhà họ Quách.
Sinh con gái Quách Trung Minh yêu thương, nhưng những khác trong nhà họ Quách vui, bọn họ thích con trai hơn để nối dõi tông đường.
Đối mặt với con gái, là con của yêu.
Quách Trung Minh đương nhiên dịu dàng, ông nới lỏng cà vạt, lắc đầu: "Ba nào chọc con giận, là con đến Đại lục tìm , tình hình ở Đại lục bây giờ thế nào con cũng đấy."
"Đương nhiên là ba con mạo hiểm đến Đại lục."
"Tìm ai thế ạ?" Quách Minh Kiều theo bản năng hỏi: "Nhà còn họ hàng ở Đại lục ?" Nói xong, cô thấy tờ báo tay , định giật lấy nhưng , cái khiến cô khó chịu, dù từ nhỏ đến lớn cô cũng là gì nấy ở chỗ .
"Mẹ, cho con xem ?"
Nghe , Liễu Văn Bội mới buông tay, Quách Minh Kiều lập tức cầm lấy tờ báo, khi thấy bức ảnh ở giữa tờ báo, mắt cô sáng lên, theo bản năng : "Người trai quá."
"Mẹ, tìm ?"
"Anh quan hệ gì với nhà ?"
Cô còn nhà họ hàng gì ở Đại lục? Năm đó Liễu Văn Bội ở bên Quách Trung Minh quang minh chính đại, huống hồ sáu tháng khi về nhà họ Quách, bà sinh Quách Minh Kiều. Cái càng gây xôn xao trong giới thượng lưu Hương Giang, dù chuyện mang thai khi kết hôn cũng là chuyện vẻ vang gì.
Hơn nữa, lúc đó bà vẫn còn trong thời gian để tang chồng mà qua với Quách Trung Minh, ngoài nhưng ba của Quách Trung Minh , nhưng vì sợ mất mặt nên giấu nhẹm chuyện .
Cho nên Quách Minh Kiều đương nhiên quá khứ của , nên khi cô hỏi, Liễu Văn Bội rõ ràng hoảng hốt, nhưng chỉ trong giây lát bà bình tĩnh trở .
Bà trai báo, lúc bà thậm chí thể thừa nhận phận của nó mặt con gái .
Bởi vì một khi thừa nhận Ôn Hướng Phác, bà sẽ thừa nhận quá khứ.
Liễu Văn Bội dằn vặt, bà , nhưng bà thể .
Quách Trung Minh bên cạnh sự đấu tranh nội tâm của bà , nhanh chóng giải vây cho bà : "Thân phận của hiện tại còn tiện , khi nào con , bà sẽ cho con ."
Quách Minh Kiều thấy lạ, nhưng thấy gật đầu, cô cũng hỏi thêm nữa, mà : "Vậy con lên lầu bài tập đây, giáo viên trường nữ sinh của con chắc chắn điên , mấy hôm nay giao nhiều bài tập quá."
Sau đó, cô như nhớ điều gì, tờ báo, giọng điệu đầy ngưỡng mộ: "Ước gì con cũng thi đậu thủ khoa."
Đáng tiếc, thành tích của cô ở lớp luôn ở mức trung bình, thậm chí còn lọt top 10.
Vừa xong câu , sắc mặt của Liễu Văn Bội và Quách Trung Minh đều đổi, nhưng hai cũng gì.
Sau khi Quách Minh Kiều .
Quách Trung Minh đột nhiên với Liễu Văn Bội: "Văn Bội, đừng nhắc đến đứa trẻ đó ở nhà nữa."
Nghe , sắc mặt của Liễu Văn Bội lập tức tái nhợt: "Trung Minh." Giọng bà run rẩy.
"Em hãy nghĩ đến Minh Kiều, em cho con bé sự thật năm đó ?" Dù chuyện qua nhiều năm, nhưng ông cũng thừa nhận, thời điểm năm đó bọn họ đến với thực sự mấy quang minh chính đại.
Ông lợi dụng việc Liễu Văn Bội đột ngột mất chồng, ở bên cạnh bà uống rượu giải sầu, bỏ thuốc rượu, chuyện ai .
Thậm chí, ngay cả Liễu Văn Bội cũng .
Dù qua nhiều năm như , ông cũng từng tiết lộ nửa lời ngoài, Quách Trung Minh hiểu rõ tính cách của Liễu Văn Bội hơn ai hết.
Năm đó bà và Ôn Lập Quốc đến với cũng là thật lòng yêu thương, Ôn Lập Quốc hi sinh, bà lên giường với ông .
Quách Trung Minh rõ, Liễu Văn Bội vì thích ông mới theo ông rời khỏi Đại lục đến Hương Giang, mà là vì bà còn mặt mũi nào gặp khác, còn mặt mũi nào đứa con thơ, càng còn mặt mũi nào đối mặt với những khác trong nhà họ Ôn, và cả Ôn Lập Quốc khuất.
Bà là trốn tránh, nghĩ rằng là xong chuyện, thậm chí khi đến Hương Giang, bà cũng nhiều tự sát, bà dằn vặt bản , nhưng đó vì vô tình mang thai.
Mới dẹp bỏ ý định tự sát, dồn hết tâm trí đứa con trong bụng.
Sau đó Quách Minh Kiều chào đời, Liễu Văn Bội duy trì huyết thống, bà bù đắp tất cả những thiếu thốn từ Ôn Hướng Phác lên con gái.
Có thể , Quách Minh Kiều chính là mạng sống của bà .
Đương nhiên Ôn Hướng Phác cũng , chỉ là trong nặng nhẹ, còn nặng nhẹ thế nào lẽ chỉ Liễu Văn Bội mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-780.html.]
Sau khi Quách Trung Minh rời , vẻ yếu đuối mặt Liễu Văn Bội dần biến mất, trong mắt bà vẫn còn vương nước mắt, nhưng ẩn chứa sự kiên định mà Quách Trung Minh từng thấy.
Không qua bao lâu, Liễu Văn Bội lau khô nước mắt, ánh mắt dần tập trung, giọng điệu kiên quyết: "Em Minh Kiều, em cũng Hướng Phác."
Bà bắt đầu bận rộn, bao nhiêu năm qua bà tích lũy ít của cải, dù là tiền bạc, nhà cửa, vàng bạc châu báu, hễ qua tay bà đều giữ .
Thậm chí ở những nơi mà Quách Trung Minh , bà còn ăn riêng, trong mắt Quách Trung Minh, bà chỉ chơi bời cùng với những phu nhân nhà giàu khác.
chỉ Liễu Văn Bội mới như , những năm qua bà tích lũy nhiều, còn những cửa hàng trướng bà là những con gà đẻ trứng vàng.
Nhà hàng nhỏ ở Tiêm Sa Chủy, mỗi ngày thể thu về gần một vạn tệ, cửa hàng quần áo luôn tấp nập khách.
Hơn nữa, bà chỉ một cửa hàng quần áo mà cửa hàng dành cho bình thường, cửa hàng dành cho các phu nhân nhà giàu, còn cửa hàng vàng bạc, ngọc bích mà giới yêu thích nhất, từ việc tự đeo chơi, đến việc cùng các phu nhân nhà giàu khác đầu tư ba tiệm vàng, hai tiệm ngọc.
Mà những thứ do bà dựa sắc của , mà là do cơ duyên trùng hợp, bà quen một vị đại sư xem bói, hiểu lọt mắt xanh của ông , ông bà thiên phú về phương diện .
Học chút kỹ xảo.
ngờ thiên phú của bà về phương diện mạnh, mỗi xem bói đều cực kỳ chính xác.
Những thứ tạo dựng cho bà một nền tảng vững chắc trong giới phu nhân nhà giàu, bà dùng tử vi đẩu và kỳ môn độn giáp để xem hôn nhân, con cái, đào hoa, sự nghiệp, bệnh tật, thậm chí xem chồng lúc nào ngoại tình, cách phòng tránh như thế nào.
Đây đều là những chuyện trong giới phụ nữ, đương nhiên truyền ngoài, dần dà Liễu Văn Bội trở thành quân sự của các phu nhân nhà giàu, bà giúp đỡ họ nhiều .
Bọn họ cũng sẵn lòng dẫn bà kiếm tiền.
Kiếm tiền từ tiền riêng của phụ nữ, trong các phu nhân nhà giàu ở Hương Giang ai mà chẳng chút sản nghiệp riêng.
Chỉ là, so với những khác, những cửa hàng của Liễu Văn Bội chỉ là ở quy mô nhỏ, nhưng quy mô nhỏ đối với tầng lớp bình dân đây của bà vẫn là một trời một vực.
Bao nhiêu năm qua, tài sản mà bà tích lũy thậm chí chỉ kém nhà họ Quách một chút, Liễu Văn Bội tin rằng, chỉ cần thêm chút thời gian thôi, tài sản trong tay bà thậm chí thể vượt qua nhà họ Quách.
Đáng tiếc, Quách Trung Minh vẫn luôn coi bà là một đóa hoa hồng chỉ dựa dẫm đàn ông như mười tám năm .
Nghĩ đến đây.
Liễu Văn Bội nhếch mép, đàn ông hình như đều như , khi yêu thì hận thể dâng cả mạng sống cho đối phương, khi chán thì sẽ tìm đủ lý do.
Ông rõ bà coi trọng Hướng Phác đến nhường nào, nhưng ông lấy Minh Kiều để cản đường bà .
Nghĩ đến Minh Kiều, Liễu Văn Bội càng thấy khó chịu hơn, bà sợ mất mặt con gái, bà sợ Minh Kiều chấp nhận Hướng Phác, hai em thù hằn .
Chuyện chẳng khác nào cứa tim bà .
Không , thể cứ chờ c.h.ế.t như .
Liễu Văn Bội quanh nhà, nhanh chóng đóng cửa gỗ màu đỏ , còn cố ý cài then ở bên trong. Sau khi xác nhận ai , bà mới đến ngăn kéo bàn trang điểm lấy đồ .
Đầu tiên là gieo quẻ cho , xem xong, là cát hung đan xen.
Bà im lặng một lúc, gieo thêm một quẻ, vẫn là cát hung đan xen, gieo liên tiếp ba quẻ đều cùng một kết quả.
Liễu Văn Bội lẩm bẩm: "Hướng Phác, con tha thứ cho ?"
"Hay là đến tìm con sẽ mang đến nguy hiểm cho con?"
Bà là cái cái , gieo quẻ chỉ thể cho bà một hướng đại khái. Cất dụng cụ , bà bàn trang điểm, trong gương, chìm trầm tư.
Không qua bao lâu, dường như bà nghĩ thông suốt nhiều điều.
Buổi chiều bà với Quách Trung Minh: "Em đánh mạt chược với phu nhân Lý đây." Phu nhân Lý là giàu nhất trong giới phu nhân nhà giàu của bọn họ.
Có thể , đám chị em trướng bà đều xoay quanh phu nhân Lý.
Vợ giúp mở rộng mối quan hệ, ông đương nhiên vui vẻ: "Vậy em mang nhiều tiền một chút, thua cho bà ."
Liễu Văn Bội gật đầu, nhưng khi khỏi nhà bà đến nhà họ Lý, mà chọn đến tiệm vàng bà đầu tư.
Vừa đến tìm quản lý: "Gọi lão Lý đây." Tiệm vàng mở với sự giúp đỡ của phu nhân Lý, nhà họ Lý mỏ vàng.
Liễu Văn Bội lấy hàng từ ông với giá rẻ hơn nhiều so với thị trường, còn phu nhân Lý sẵn sàng như là vì năm đó Liễu Văn Bội dùng kỳ môn độn giáp để xem cho bà , tính chồng bà bồ nhí bên ngoài, cô bồ nhí bình thường, định bụng mượn con cái để thăng tiến.
Đá phu nhân Lý khỏi cửa.
Nếu là những cô bồ nhí, bồ nhị bình thường, phu nhân Lý chẳng thèm để ý, nhưng đó chồng bà như ma xui quỷ khiến, nhất quyết đòi ly hôn.
Đến giai đoạn của bọn họ, hôn nhân chỉ là một hình thức hợp tác, ly hôn chẳng khác nào hai bên cùng thiệt hại.
Sau Liễu Văn Bội dùng kỳ môn độn giáp giúp bà giải quyết tai họa ngầm , quan hệ vợ chồng mới trở giai đoạn tôn trọng lẫn .
Anh quản em, em quản .
Kể từ đó, phu nhân Lý chủ động giao những mối ăn của nhà họ Lý cho Liễu Văn Bội, tất nhiên, những chuyện đều giấu kín với chồng của cả hai.
Liễu Văn Bội quản lý Lý, thẳng vấn đề: " đến Đại lục một chuyến, đến địa chỉ , điều tra xem hiện giờ thế nào."
Bà đẩy tờ báo .
Quản lý Lý rõ báo, chuyên nghiệp, thậm chí còn hỏi đối phương là ai, chỉ : "Hiện giờ Đại lục quản lý nghiêm ngặt, nếu qua đó thì chỉ cách vượt biên trái phép, còn đến Bắc Kinh là thủ đô, khó khăn chồng chất, đảm bảo thể tìm đối phương ngay trong một ."
Liễu Văn Bội suy nghĩ một chút: "Đánh lâu dài, cần vội." Bây giờ manh mối của , đương nhiên bà còn sợ nữa.
Mảnh đất kinh doanh mà bà gây dựng nên , một nửa là của Hướng Phác.
Nhà họ Ôn.
Ôn Hướng Phác ngờ mở cửa thấy nhiều như .
"Dì Thẩm?"
Cậu chút bất ngờ, Thẩm Mỹ Vân cửa, cô mặc áo khoác màu xanh đen, màu sắc tối càng tôn lên làn da trắng nõn, vì trời lạnh nên cô còn quàng một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ, chiếc khăn đỏ rực, lộ đôi mắt trong veo, dịu dàng, mở miệng mang theo ý , khiến mà thấy thiết.
"Đến chúc mừng cháu."
"Chọn ngày bằng gặp ngay, hôm nay luôn."
Thẩm Mỹ Vân giơ túi đồ tay lên: "Có phiền con ?"
Cô tính cách của Ôn Hướng Phác, nên mới 'tiên hạ thủ vi cường'. Đứa trẻ quản gia Lý nuôi dạy quá thật thà, thậm chí cách từ chối khác.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ôn Hướng Phác lắc đầu: "Sao thế ? Mọi đến con mừng còn kịp."
Bọn họ đến nhà chúc mừng, lo nghĩ cho , nếu còn từ chối thì đúng là điều.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy thì ."
"Bà Quý còn mời Lỗ Gia Ban đến, chỉ là bây giờ đầu bếp Lỗ thời gian đến một bữa tiệc gia đình ."
Gần đến Tết, Lỗ Gia Ban cực kỳ bận rộn, dù Trung Quốc chính là , vất vả cả năm, chẳng là để Tết ăn ngon một chút .
Ôn Hướng Phác bất ngờ: "Như phiền quá ạ?" Dù hiểu nhiều về thế giới bên ngoài, nhưng cũng Lỗ Gia Ban nổi tiếng đến mức nào, gần như là khó mời.
"Không , chỉ là vấn đề tiền nong thôi mà."
Trong lúc chuyện, Thẩm Mỹ Vân bước nhà, Miên Miên đang bài tập trong thư phòng, cô bé cứ cảm thấy như thấy giọng của , bèn chạy khỏi thư phòng, quả nhiên thấy Thẩm Mỹ Vân, mắt co bé sáng lên, giọng cũng trở nên trong trẻo hơn.
"Mẹ!"
Như chim én về tổ, cô bé lao đến.
Thẩm Mỹ Vân xoa mặt cô bé: "Học hành thế nào ?"
Miên Miên lè lưỡi: "Đầu óc choáng váng, ơi, toán cấp ba khó quá."
Cô bé cảm thấy cảm giác dễ dàng đây của biến mất, biến thành một phó bản khó nhằn.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy thì nghỉ ngơi một chút ." Cô quá khắt khe với việc học của Miên Miên, cũng bắt buộc cô bé học giỏi đến mức nào.
Cô chỉ cố gắng hết sức để tạo điều kiện nhất cho Miên Miên, còn cô bé thể học đến thì tùy thuộc khả năng của cô bé.
Miên Miên lắc đầu: "Không nghỉ , Anh Hướng Phác còn giảng cho con toán và vật lý kỳ hai lớp mười nữa."
"Vật lý cũng khó."