6.
 
Đến cả Hoàng thượng,  từng vì cái thai của Thẩm Quân Nhu mà hớn hở  thôi, giờ đây cũng dần nghiêng về phía Yến quý nhân.
 
Ta an ủi Thẩm Quân Nhu, lúc mang thai tránh nhất là u buồn giận dữ, bất kể  , việc đầu tiên vẫn là bảo vệ  đứa nhỏ, giữ gìn sức khỏe mới là then chốt. Ta  khuyên nhủ mãi, mới khiến nàng bình  trở .
 
 đáng tiếc, hôm  ở ngự hoa viên, hai  họ  tình cờ chạm mặt. Thẩm Quân Nhu lạnh lùng  đó, đợi Yến quý nhân —   phẩm cấp thấp hơn nàng — tiến lên hành lễ.  Yến quý nhân chỉ mỉm  kiêu ngạo, ngẩng đầu đầy thách thức.
 
“Chắc tỷ tỷ còn   tin?” Nàng  nhẹ, “Hoàng thượng  sắc phong   tần, giờ hai  ngang hàng,  cần hành lễ nữa, tỷ tỷ cũng chẳng cần cúi đầu với  .”
 
Yến quý nhân rũ mắt, nhẹ giọng : “Không   ngoại tộc của tỷ tỷ   Hoàng thượng chuẩn cho  cung thăm hỏi ?”
 
Với Thẩm Quân Nhu mà , đây chẳng khác nào một đòn giáng nặng nề. Mẫu  ruột nàng mất sớm, kế mẫu đánh chửi  ngớt, về   vì tội của gia tộc mà  đày  cung, lấy    hậu thuẫn?
 
Trớ trêu , từ lúc Yến quý nhân  thai, bên ngoại tộc nàng  liền nhân thế lực của Thái hậu mà liên tục  cung, tựa như đứa nhỏ trong bụng   sớm định sẵn sẽ là thái tử.
 
“Cùng là mang thai, tỷ tỷ trông  vẻ tiều tụy quá . Bổn cung sẽ nhờ Hoàng thượng quan tâm đến tỷ nhiều hơn một chút .”
 
Yến quý nhân bỏ  nhẹ nhàng, để  Thẩm Quân Nhu  đó,   run rẩy vì tức giận.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
 
Khi  vội vã chạy tới, nàng  bình tĩnh .  nàng   , chỉ lặng lẽ dõi mắt về hướng Yến quý nhân rời .
 
Những năm qua nàng  học  cách nhẫn nhịn, nên chỉ khẽ vuốt tấm khăn tay trong tay, nhàn nhạt : “Chúng  về thôi.”
 
Ta định  điều gì đó, nhưng rốt cuộc   thốt nên lời.
 
Một tháng , cái thai của Yến quý nhân mất.
 
Nghe  khi sảy thai, nàng  vô cùng thê thảm, đám ngự y  ai tìm  nguyên nhân, cuối cùng chỉ mơ hồ kết luận là do cơ thể yếu nhược,  thích hợp mang thai.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-hoa-tram-lac/chuong-6.html.]
   rõ — là Thẩm Quân Nhu  lén đổi đồ ăn thức uống của nàng .
Vi khuẩn Listeria.
 
Ta từng  với Thẩm Quân Nhu, hoa quả  cắt, dù bề ngoài trông sạch sẽ, bên trong vẫn  thể sinh sôi  nhiều vi khuẩn. Người bình thường ăn còn đau bụng, huống chi là phụ nữ mang thai.
 
Những kiến thức  dạy nàng để bảo vệ bản , cuối cùng  biến thành lưỡi d.a.o sắc bén để nàng hủy diệt một  phụ nữ khác.
 
Câu chất vấn , rốt cuộc cũng   ném thẳng   mặt nàng:
 
“Vì  ngươi   ? Ta  từng dạy ngươi như thế. Rốt cuộc trong đầu ngươi đang nghĩ cái gì?”
 
“Yến quý nhân đúng là khó đối phó thật, nhưng nàng  tội  đáng chết. Ngươi  hiểu, nàng —”
 
“Ta  hiểu cái gì?” Thẩm Quân Nhu tức tối cắt lời . Nàng lớn tiếng, đầy lý lẽ:
 
“Không  chính ngươi  , thế gian  vốn   thần phật  ? Ta đường đường là tần vị, cao hơn nàng  một bậc. Nàng  miệng thì    phong  tần,  ngang nhiên  quỳ  . Trên đời   đạo lý nào như  ?!”
 
Lần đầu tiên trong một cuộc đối thoại với nàng,  cảm thấy  buồn   bất lực: “Ngươi để tâm đến mấy chuyện đó đến thế ? Ngươi   từng , chỉ cần  phong  tần phi là  vui lắm  ?”
 
Ta gào lên, khản cả cổ họng: “Tần với phi, quý nhân với thường tại, rốt cuộc thì để  gì? Chúng  đều  giam trong cái lồng son ,  thể thoát , cả đời  phụ thuộc  một  đàn ông mà gương mặt còn chẳng  rõ — những ngày như thế, vì  còn  giẫm đạp lên  mà sống?!”
 
Thẩm Quân Nhu nổi giận đùng đùng. Nàng trừng mắt  : “Ngươi đang  cái gì ? Tưởng Như, nếu   , ngươi   ngày hôm nay ? Ngươi vốn chỉ là một tiểu cung nữ tầm thường trong Nội Vụ Phủ!”
 
“Ngươi còn dám  hài lòng? Ngươi còn  tư cách lên tiếng chỉ trích  ư?!”
 
“Ta tại   hài lòng?” Ta từng chữ từng chữ bật  khỏi miệng, như đang  với chính , “Ta  sống ở một nơi    đều bình đẳng,   quỳ lạy,   đập đầu,   chủ tử,   nô lệ — chỉ khi ở nơi đó,  mới  thể thực sự thấy vui.”
 
“Ta  sống ở nơi mà nam nữ bình đẳng,  kết hôn thì kết,   kết hôn thì  ai ép — chỉ khi đó  mới thực sự cảm thấy hạnh phúc!”
 
“Ở cái nơi quỷ quái ,   từng  một khắc nào thấy vui vẻ. Ta chỉ đang sống... đúng hơn là vật vờ sống sót mà thôi!”