Mãi đến khi  hồi kinh kế thừa tước vị,  mới trở thành phu nhân Quốc Công, nắm giữ việc nhà.
 
Quan hệ giữa chúng  mới thoát khỏi sự lúng túng, miễn cưỡng gọi là hòa thuận.
 
Người  , một ngày vợ chồng trăm ngày nghĩa.
 
Ta và Cố Triệu Ngang cứ mơ mơ hồ hồ mà sống với  cả đời.
 
Bảo là  tình cảm sâu nặng, thì e là .
 
Nếu  ,  dành cho  nhiều hơn cả là sự áy náy và kính trọng.
 
Cố Triệu Ngang là một quân tử đoan chính vô cùng.
 
Nhớ khi  hấp hối kiếp ,  vẫn nắm tay , khẽ :
 
“Cẩm Diệu, nàng  vất vả .
 
“Phủ Quốc Công  nàng, là phúc phận lớn nhất.”
 
Haiz, rõ ràng  mới là   kéo  vũng lầy âm mưu giữa  và  .
 
Cứu mạng , giữ gìn danh tiết cho , hy sinh luôn cả hôn sự của .
 
Vậy mà đến cuối cùng,  chính miệng   cảm ơn .
 
Thật khiến   c.h.ế.t cũng chẳng thể yên lòng.
 
 may …
 
Đời ... Cố Triệu Ngang  còn  cưới bất kỳ ai vì gánh trách nhiệm nữa .
 
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
3
 
Trong từ đường, Chu Cẩm Hinh quỳ rạp  đất,  đến nỗi suýt ngất .
 
“Là tỷ tỷ đẩy  xuống nước! Hinh nhi là   hại!”
 
“Phụ ,  nhất định  tin Hinh nhi!”
 
Phụ  cố nén giận, vẫn quát lớn:
 
“Còn dám  càn! Nếu  nhờ tỷ tỷ con kịp thời gọi nha  đến cứu, thể diện nhà họ Chu    con  mất sạch!”
 
“Giờ  còn dám vu oan cho tỷ tỷ của con!”
 
“Phạt con quỳ từ đường bảy ngày,  đó đến trang viện ngoại thành đóng cửa suy ngẫm ba tháng!”
 
Dứt lời, ông  thèm  lời van xin của nàng , giận dữ phất tay áo rời .
 
Ta theo  bước  trong, lặng lẽ  bóng dáng tiều tụy .
 
Chu Cẩm Hinh cảm nhận , liền nở nụ  lạnh.
 
“Tỷ tỷ  cần cố ý đến xem  chật vật .”
 
“Nếu   tỷ xen , Cố thế tử nhất định  cứu , cưới   thế tử phi!”
 
Ta chỉ thấy nàng vô phương cứu chữa, liền lạnh giọng :
 
“Cưỡng cầu một cuộc hôn nhân, chẳng   cho ai cả.”
 
“Chẳng  ở ?” – Chu Cẩm Hinh ngẩng đầu, ánh mắt mỉa mai quét qua  – “Gả cho Cố thế tử, chẳng những    thất tranh sủng, về  còn  phu nhân phủ Quốc Công, phong tước mệnh phụ, hưởng vinh hoa—”
 
Ta  đợi nàng  hết,  giáng cho nàng một cái tát thật mạnh.
 
Chẳng  ở  ư?
 
Chỗ nào cũng chẳng .
 
Ánh mắt khinh ghét  hề che giấu của các tiểu thư trong kinh.
 
Lời trêu chọc cợt nhả từ những công tử thế gia.
 
Sự khinh thường và thờ ơ của đám hạ nhân trong phủ.
 
Còn  ánh mắt Cố Triệu Ngang dành cho  trong suốt bao năm, chỉ cần thấp thoáng một tia u ám cũng khiến  lo sợ bất an,  còn chốn dung .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-nhan-cua-ta-chi-co-the-la-nang/chuong-2.html.]
Ký ức như ác mộng của , trong mắt nàng,  là thứ đáng để ngưỡng mộ ?
 
“Tham lam mưu toan,   liêm sỉ.”
 
“Với tâm địa như ngươi,  xứng với .”
 
Từ đường trang nghiêm tĩnh lặng, từng lời của  vang vọng rõ ràng trong  gian.
 
Sau khoảnh khắc im lặng, Chu Cẩm Hinh bỗng nổi điên, lao về phía  như kẻ mất trí.
 
 đôi chân nàng  quỳ đến tê dại, lập tức ngã khuỵu xuống nền, trông thật thảm hại.
 
Miệng nàng vẫn gào lên:
 
“Chu Cẩm Diệu! Dựa   mà ngươi  , còn  thì ?!”
 
“Đừng vội đắc ý! Được sống  một ,   tin   kém ngươi!”
 
“Ngươi tưởng Cố Triệu Ngang thật lòng thích ngươi ?!”
 
“Hắn là  kiêu ngạo lạnh lùng như , cưới ai chẳng giống ! Ngươi đừng tự đề cao bản !”
 
……
 
Nàng  mất kiểm soát, lời lẽ rối loạn  còn tỉnh táo.
 
Ta vờ như   thấy, nhẹ bước  khỏi từ đường, khép  cánh cửa, để tất cả tiếng la hét   nhốt  phía .
 
Chợt  nhớ , kiếp  Chu Cẩm Hinh vốn đem lòng say mê Cố Triệu Ngang.
 
Là nàng  – chính tay đẩy   vòng tay  trong mộng của .
 
Còn bản   lỡ lỡ làng làng đến gần ba mươi mới gả cho một cử nhân tầm thường.
 
Thảo nào... chấp niệm sâu nặng đến .
 
4
 
Vì chuyện của Chu Cẩm Hinh,  cũng cần tránh đầu sóng ngọn gió một thời gian.
 
Trong nhà liền tạm hoãn chuyện nghị  của .
 
  kịp yên   bao ngày,    tới phủ thăm hỏi,   mời  đến Vọng Xuyên Lâu xem thủy triều.
 
Mẫu  lập tức đồng ý  .
 
“Nhi tử thứ hai nhà họ Ninh –   tướng mạo,  tài học,  si mê con sâu sắc. Con nên suy nghĩ cho kỹ.”
 
Ta nghĩ hồi lâu mới nhớ   .
 
Ninh nhị lang – kiếp  là lựa chọn  một của mẫu  cho vị trí con rể, tính tình cũng hợp ý .
 
Nếu   Chu Cẩm Hinh bày mưu hãm hại,  lẽ  và ...
..............
“Đang nghĩ gì ?”
 
Một bàn tay lớn khẽ vẫy  mắt, kéo  khỏi dòng suy nghĩ.
 
Ta gượng , lúng túng tìm lời:
 
“Không ngờ   tầng cao nhất Vọng Xuyên Lâu,   thể  thấy phong cảnh  đến thế.”
 
Ninh nhị lang mỉm , “Muội là  đầu lên đây  ?”
 
Ta sững .
 
Gọi  là “” ư?
 
Chúng   thiết đến thế ?
 
Đang còn mải nghĩ,    tiếp:
 
“Cảnh tượng chỉ  mỗi năm một , ai ai cũng tranh  đặt nhã gian ,  cũng  tốn  ít công sức, chỉ mong  cùng  ngắm cảnh.”
 
Thấy lời   chút mập mờ,  liền vội chuyển hướng câu chuyện, chỉ tay xuống đám đông phía :
 
“Giải thưởng sắp công bố , mau  kìa.”
 
Lúc nãy   rảnh rỗi bèn mở cuộc bình chọn “ nhất mỹ nam kinh thành”.