Lý Hướng Vãn ôm đầy lòng lê đặt lên bàn  sách, mở to đôi mắt sáng lấp lánh, mong chờ  .
 
Chẳng hiểu , tâm trạng dường như lập tức bình  .
 
Nàng cầm một quả cắn một miếng, liên tục khen ngợi: "Chưa từng ăn quả lê nào ngon như !"
 
Ta cũng nhân tiện cầm một quả.
 
 cắn miếng đầu tiên, một vị chua chát đột nhiên tan chảy trong miệng, nàng thấy  cuối cùng  nhịn  vùi đầu  phá lên: "Ha ha ha,  lừa  một , đường đường Kỷ tướng quân  dễ  lừa  !"
 
Ta bất đắc dĩ đặt quả lê trong tay xuống, giả vờ bình tĩnh cầm lấy cuốn sách bên cạnh.
 
Nàng nghiêng đầu  , đôi mắt tinh ranh giống hệt một con cáo nhỏ.
 
--- Chương 6 ---
 
Sau   mới , phu nhân treo đèn lồng khắp phủ là vì nàng sợ tối.
 
Sau khi thành hôn, nàng cũng  bỏ nghề thợ mộc của ,  lúc  mới  công việc mộc nàng ,   là mấy món đồ chơi nhỏ, mà là  cung nỏ cho Quân Cơ Doanh.
 
Công việc ở Quân Cơ Doanh  hề dễ dàng, nàng thường  muộn mới trở về.
 
Nha  cũng từng bóng gió nhắc nhở ,  nàng   Phủ Tướng quân thì  nên tiếp tục lộ mặt  ngoài.
 
   mấy bận tâm.
 
Nàng  thể mãi mãi  những việc  thích,  cần vì bất kỳ ai mà  đổi.
 
Hôm đó nàng  muộn vẫn  về,   chút lo lắng, đợi ở cửa thư phòng hai canh giờ, mới thấy nàng ôm chặt túi nhỏ của , từ  hiên hành lang chạy lạch bạch tới.
 
Mãi đến khi  gọi nàng ,  thể căng thẳng của nàng mới thả lỏng, bay vút tới, nhào  lòng .
 
Ta chân cẳng bất tiện, chỉ  thể dùng cánh tay ôm lấy nàng.
 
Ta  cái đầu vùi  lòng , khẽ vỗ vỗ lưng nàng: "Nàng chạy cái gì?"
 
"Sao  còn  ngủ?" Nàng  trả lời câu hỏi của , mà là cứng nhắc chuyển hướng đề tài.
 
"Không ngủ ,  ngoài hít thở một chút."
 
"Vậy   cùng !"
 
Nàng nhanh mắt nhanh tay đẩy xe lăn của , liền  về phía sân viện của nàng.
 
Rốt cuộc là ai theo ai đây?
 
Ta  vạch trần nàng, mặc nàng đẩy   lung tung khắp nơi.
 
Thời tiết đầu hạ, hương hoa thoang thoảng bay trong  trung, trong đình viện yên tĩnh chỉ  hai chúng .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-nhan-cua-ta/chuong-4.html.]
Chúng  xuyên qua những ánh nến lấp lánh, bóng hình cùng ánh sáng  ngừng biến ảo, tựa như một giấc mộng huyễn hoặc.
 
"Hôm nay nàng thế nào?" Ta  lẽ  điên , thế mà  hỏi  lời ?
 
 nàng  thấy kỳ lạ, ngược  còn theo lời  mà mở lời: "Ôi, đừng nhắc nữa, hôm nay   khỏi cửa, bánh Phù Dung  thích nhất  bán hết , đến Quân Cơ Doanh  cùng bọn họ tranh cãi một trận, buổi tối về nhà còn   giữ ngựa kể chuyện ma..."
 
Nàng ở phía  luyên thuyên  dứt,  yên lặng lắng , hy vọng con đường    điểm cuối.
 
Bọn họ   sai,  chính là  ở cùng nàng nhiều hơn một chút.
 
Ta xác thực  động vọng niệm.
 
Con , quả thật là tham lam vô độ.
 
Ban đầu  chỉ   nàng từ xa, bây giờ     thể  chuyện cùng nàng.
 
Dù  hiện tại nàng là thê tử cưới hỏi đàng hoàng của , trong quãng thời gian hữu hạn ,   buông thả bản  một .
 
Sau đêm đó,  bắt đầu đợi nàng về nhà, từ cửa thư phòng đợi đến cửa phủ, đôi khi sẽ mang theo một chút bánh Phù Dung, đôi khi sẽ mang một chiếc áo dày.
 
Rồi chờ đợi bóng hình nàng chậm rãi xuất hiện ở cuối con phố dài.
 
Quá trình dài đằng đẵng và tẻ nhạt  khiến   cam tâm tình nguyện,  lẽ là bởi vì  đang đợi tràn đầy kỳ vọng.
 
  cũng ,  như   nhất đừng nên  kỳ vọng, nếu  sẽ còn đau khổ hơn cả rơi xuống địa ngục.
 
--- Chương 7 ---
 
Một ngày nọ  đợi  lâu, nàng đều  trở về, nhận thấy  điều  ,  lập tức phái ám vệ  tìm.
 
Kết quả ám vệ   nàng   đưa  cung.
 
Nghe  tin tức ,   m.á.u  lập tức đông .
 
Ta   còn gì cả, cũng chẳng tranh giành gì nữa,   vì  còn  tước đoạt chút hy vọng cuối cùng của ?
 
"Ngụy Tử Lâm   gì? Chuẩn  xe ngựa,    cung! Nhanh lên!" Ta điên cuồng  lệnh cho  bên cạnh.
 
Ám vệ thận trọng   một cái, ngừng  : "Bệ hạ   gì cả, chỉ là đang  cho phu nhân  chuyện tướng quân đánh trận  ."
 
"Chuyện gì?"
 
"Nói... ..." Hắn  lựa lời, ấp a ấp úng    .
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta  chỉ thấy khí chất bạo ngược quanh  sắp  áp chế  nữa.
 
Dù   cùng Ngụy Tử Lâm lớn lên,    rõ nhất cách rắc muối  vết thương của .
 
"Bệ hạ khen ngợi tướng quân  dũng, năm đó Cẩm Châu và Lê Thành đồng thời  tấn công, tướng quân vì đại nghĩa, bỏ  cha  của  ở cô thành tử chiến, cuối cùng giữ  Lê Thành, tâm tính như     thường  ."