Thấy  né  nước , Tạ mẫu càng tức giận hơn, mặt mày âm trầm độc ác: "Đồ  chổi nhà ngươi, ban đầu    đồng ý mối hôn sự , lão Tam cứ nhất quyết chọn ngươi! Giờ thì  , nếu Phan ca nhi  bề gì  sẽ  bỏ qua cho ngươi !"
 
"Mẫu ,    hiểu lầm gì ? Kim Bảo  mới về cửa, còn  gặp mặt Phan ca nhi,   thể  gì Phan ca nhi ?"
 
Tạ Thịnh vội vàng kéo  dậy che chở phía , như thể  hề   gì về chuyện náo động phòng đêm qua.
 
Ta kéo ống tay áo Tạ Thịnh, đáng thương tội nghiệp : "Tối hôm qua, đại chất tử dẫn một đám đông đàn ông đến hậu viện, dùng lời lẽ tục tĩu ..."
 
Ta  vẻ khó   lời.
 
"Ngươi  bậy!" Đại phu nhân vút một cái  bật dậy, mấy bước tiến lên chỉ thẳng  mũi , "Con tiện nhân nhỏ , Phan ca nhi nhà  chẳng qua chỉ là dẫn  đến náo động phòng, nào   gì ngươi, ngươi thì  ,  để hạ nhân  tay tàn nhẫn đánh  thương Phan ca nhi nhà , còn    thương... Xem  đánh c.h.ế.t ngươi!"
 
Đại phu nhân   định  tay,  Tạ Thịnh chắn .
 
"Náo động phòng? Vì    sự đồng ý của ?" Sắc mặt Tạ Thịnh lúc  cũng  .
 
"Chu Phan dẫn đám hồ bằng cẩu hữu của  nhân lúc    mặt, chạy đến hậu viện quấy rối nương tử của ,    ?"
 
Tạ mẫu thấy Tạ Thịnh  bà  đòi lẽ ,  mà   hề chột , đầy vẻ giận dữ: "Cái gì mà quấy rối khó  thế? Đã bảo là náo động phòng! Nhà nào cưới vợ mà  náo động phòng, chỉ  nương tử nhà ngươi là kiêu sa,  náo  ư? Lại còn đánh  thương  khác,  thấy nàng  đúng là giống hệt  nàng , y như một mụ đanh đá!"
 
Ánh mắt  lóe lên một tia lạnh lẽo, ngay  đó liền nở nụ : "Mẫu ,  đừng tức giận, chẳng qua là bọn vãn bối nô đùa quá chén nhất thời mất chừng mực. Con lập tức  xin  đại chất tử."
 
Quay    với Đại phu nhân: "Đại tẩu,  cũng bớt giận, con sẽ  mời đại phu giỏi nhất thiên hạ đến trị bệnh cho đại chất tử, bao đảm sẽ khiến  khỏe mạnh."
 
"Con dâu mới  hiểu quy củ, con xin    ở đây, kính mong   rộng lượng bao dung, đừng so đo với con thì  ạ."
 
Nói vài câu     mất mát gì, sắc mặt Tạ mẫu và Đại phu nhân rõ ràng  dịu , nhưng vẫn còn đen sầm.
 
Nhị phu nhân vẫn im lặng   gì từ đầu đến giờ,  đúng lúc tiến lên kéo tay : "Ôi dào, đều là  một nhà, gãy xương liền gân, nào  thù qua đêm. Chỉ là..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-nhan-thu-ba-cua-ta-tam-lang/chuong-6.html.]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 
Nói  bà  đổi giọng, mặt lộ vẻ khó xử: "Chúng  là  nhà dễ  chuyện, nhưng bạn bè của Phan ca nhi đều là những   mặt mũi, nàng đánh  thương  ,   chắc chắn sẽ  bỏ qua !"
 
Sắc mặt Tạ Thịnh khó coi đến cực điểm,  định lên tiếng lý lẽ, liền   kéo .
 
"Dù  cũng chỉ là bồi thường tiền, con đền là . Con tuổi còn trẻ  trải sự đời, Nhị tẩu,  xem cần đền bao nhiêu bạc thì ?"
 
Nhị phu nhân lộ vẻ đắc ý  Đại phu nhân, Đại phu nhân hiểu ý, lạnh lùng : "Tính theo đầu , mỗi  một ngàn lượng, ngươi cứ lấy tám ngàn lượng  , cũng  cần ngươi  mặt, ngươi đưa ngân phiếu cho Phan ca nhi, để    vài câu   với  , tạ . Hừ, ai bảo  là đại chất tử của ngươi chứ."
 
Chậc chậc chậc, cái vẻ tham ăn của bọn họ thật khó coi!
 
"Đáng lẽ  , đáng lẽ  , chỉ là con  mới gả đến, của hồi môn còn  kịp nhập kho, đợi con thu xếp  thỏa  sẽ tạ tội, Đại tẩu  thấy thế    ạ?"
 
Thấy  chịu nhận, vì tiền bạc, Đại phu nhân tuy tức giận , nhưng cũng  dây dưa quá nhiều.
 
Tạ mẫu từ đầu đến cuối đều  cho  sắc mặt , chỉ thúc giục  nhanh chóng lấy bạc  xin  Chu Phan, còn bảo  cứ để Chu Phan đánh mắng vài cái cho hả giận,  chuyện  sẽ qua.
6
 
Trên đường trở về, sắc mặt Tạ Thịnh   .
 
Là trách  mới  phủ  đắc tội với  nhà họ Tạ ư?
 
Trong lòng   lạnh một tiếng,  Dương Kim Bảo từ nhỏ đến lớn  gây chuyện cũng  sợ chuyện.
 
Suốt đường   lời nào.
 
Về đến phòng, Tạ Thịnh vẫn im lặng nãy giờ thở dài một tiếng, lấy chìa khóa mở ngăn kéo tủ, lấy  một xấp ngân phiếu, cùng với chìa khóa đưa cho .
 
"Của hồi môn của nàng thì đừng động đến, đây là quỹ đen của ,   đều do nàng quản lý, những ngân phiếu  nàng cứ cầm lấy dùng tạm khi cần."