Hồi ức – Giang Từ.
 
Sau khi mẫu   vì quá khổ mà qua đời,  và   ngày nào cũng   phụ  nghiện cờ b.ạ.c đánh chửi.
 
Ta từng nghĩ đời  cứ thế trôi qua cũng , chăm sóc  vài năm nữa, đợi    thì  cũng  theo.
 
Cho đến khi  gặp Thời Cẩm năm nàng mười hai tuổi.
 
Hôm đó là ngày Thời gia phát cháo. 
 
Ta lết cái  đầy vết thương vì  đánh,  xin một bát cháo cho .
 
Muội   vốn  sinh bệnh từ trong bụng mẫu ,   nhiễm phong hàn, chắc chẳng cầm cự  bao lâu nữa.
 
 đám  lấy cháo thấy  nhỏ tuổi, chen lấn xô đẩy, đẩy   phía  cùng. 
 
Chính nàng là  bưng cháo đến bên .
 
Nàng lớn tiếng quát họ:
 
“Nếu các   giữ trật tự thì đừng lấy nữa.”
 
Đó là  đầu tiên trong đời     về phía .
 
  buộc  lợi dụng lòng  của nàng, cố tình để lộ vết thương, giả vờ đáng thương mà :
 
“Tỷ tỷ ơi,   của  bệnh nặng lắm,    tiền chữa, xin tỷ cứu   với.”
 
Nàng  nghĩ ngợi gì, lập tức giao bát cháo cho  khác,  dẫn đại phu theo  về nhà.
 
Muội  lúc đó  sốt đến mơ hồ. 
 
Đại phu  nếu chậm thêm chút nữa thì e là  giữ  mạng.
 
Tính mạng    cứu.
 
   ngờ rằng, nàng đến nhà   tên phụ  cờ b.ạ.c thấy . 
 
Nhìn ánh mắt ông  sáng rực,   ông  đang tính toán điều gì.
 
Hôm đó,  đầu tiên khi  ông  đánh,  phản kháng.
 
Ta dốc hết sức kề d.a.o lên  ông :
 
“Nếu ông dám động đến nàng ,  nhất định g.i.ế.t ông.”
 
Ông  mặt tái mét, run rẩy :
 
“Thằng bất hiếu , mày  tạo phản hả? Nhà nó giàu thế, tao xin ít thì ? Còn con bé   mày cũng cần tiền chữa bệnh, chẳng  đôi bên cùng  lợi ?”
 
Ta lạnh mặt, quát lớn:
 
“Ông   đụng đến nàng . Tiền  sẽ kiếm cho ông.”
 
Ta  đầu liền bán   Nam Phong quán.
 
Mụ tú bà thấy  gầy gò, định ép  bán . 
 
Dụ   phòng một lão già béo mập, mặt mày d.â.m đ.ã.ng. 
 
Ta cầm lấy chén  bàn, siết chặt.
 
Khi lão nhào tới,  đập vỡ chén, kề mảnh sứ  cổ , khiến  sợ đến bỏ chạy.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-chuoc-ki-nu-ta-don-my-nam/6.html.]
Từ đó mụ tú bà  dám ép  nữa. 
 
Nhờ dung mạo, dù  bán  cũng   ít nam nữ tới tìm, tiền thưởng cũng kha khá.
 
Việc đầu tiên khi  tiền là  lập kế bắt tên phụ  cờ bạc, đưa ông   đại lao.
 
Về ,  từng nghĩ đến việc  tìm Thời Cẩm. 
 
 với  phận hiện tại,  lấy gì xứng với nàng?
 
Đêm nàng thành ,  một  uống đến say mèm, suýt nữa đập nát cả Nam Phong quán. 
 
Mụ tú bà sợ xảy  án mạng, liền đưa  khế ước bán , bảo  mau .
 
 nàng   gia đình,      ?
 
Ta cứ nghĩ đời  chẳng còn liên quan gì đến nàng nữa. 
 
Không ngờ  gặp nàng tại Nam Phong quán.
 
Ta  tính nếu nàng  chọn ,  cũng  nghĩ cách khiến nàng chọn .
 
 nàng  chọn  ngay từ đầu, khiến  mừng rỡ khôn xiết, chỉ tiếc rằng nàng  còn nhớ  nữa.
 
Nàng bảo  giúp nàng rời khỏi Thẩm Thanh,  đương nhiên sẵn lòng trăm .
 
Sở Uyển Du là loại gì, tâm địa thế nào,  rõ ràng hơn ai hết. 
 
Vốn dĩ  định  tay, nhưng ai bảo nàng  đắc tội với tỷ tỷ ? 
 
Thế thì đáng c.h.ế.t!
 
Cứ tưởng lấy tiền của Thẩm phủ là  thể cùng tình nhân bỏ trốn? 
 
Ta  sớm phục kích nửa đường. 
 
Muốn  chôn sống hả? 
 
Ta toại nguyện cho nàng !
 
Không ngờ xử lý xong nàng  thì Thẩm Thanh  xuất hiện.
 
May mà tỷ tỷ   lời ngon tiếng ngọt của  lừa. 
 
Ta cũng định dạy  một bài học, nhưng  kịp  tay thì  thể    chịu nổi nữa, thoi thóp chờ c.h.ế.t.
 
Vậy thì để  tiễn  đoạn cuối đường đời.
 
Ngày  khi thành ,  đích  đưa thiệp cưới đến phủ , tận mắt thấy  trút  thở cuối cùng.
 
Cuối cùng,  cũng đợi  đại hôn cùng tỷ tỷ.
 
Nàng  lớp khăn hỷ còn  hơn  tưởng tượng.
 
Cơ thể nàng còn thơm mềm hơn  tưởng.
 
Tỷ tỷ là   nhất  đời . 
 
Thẩm Thanh   trân trọng, là phúc mỏng.
 
Từ nay về , để  che chở cho tỷ tỷ một đời chu .
 
— Hết —