"Sao còn  thế?"
Ta ngước mắt  nam nhân đầy vẻ quan tâm, bộ dáng như thể trong lòng chỉ  .
Thật  hiểu, rõ ràng y  Dệt Gấm Các nhận  một đơn hàng lớn, là thường phục cho Kỳ Vương phi, một khi  thành,  hy vọng cả nhà sẽ dọn  thành,  mà y vẫn chọn trao cơ hội  cho Vương Nguyệt Lan.
Ta lau nước mắt, vờ như  để tâm: "Bị khói bếp  xào rau hun  mắt thôi."
Có lẽ   giọng điệu của   , Chu Tử Lương ôm   lòng.
"Minh Ca,   nàng đang giận , trách   đổi tác phẩm dự thi của nàng thành của Vương Nguyệt Lan.  nàng  là một quả phụ, còn mang theo đứa trẻ mới lớn mưu sinh, thật sự  dễ dàng, nàng thì khác, nàng còn  ."
Đáy lòng  khẽ  khẩy. Ta thật sự  y ? Chẳng  giờ đây y lúc nào cũng nghĩ đến Vương Nguyệt Lan ?
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Chu Tử Lương tiếp tục : "Ta  cân nhắc , nàng    thuận lợi dọn  thành , nàng vẫn sẽ trở  Dệt Gấm Các tiếp tục  Tú Nương, chẳng ảnh hưởng gì đến nàng cả."
"Cùng lắm chỉ chịu đựng ba tháng thôi, ba tháng  nàng cứ nhẫn nhịn một chút, đến chỗ Nhuộm Tơ của , hoặc là nàng cứ ở nhà nghỉ ngơi, chúng  cùng cố gắng, để nàng hoài thai một tiểu tử kháu khỉnh."
Ta đẩy y , ánh mắt lộ rõ cảm xúc: "Vậy  hỏi , nếu nàng   thể  thành,   sẽ chiếm lấy vị trí của  cả đời ?"
Chu Tử Lương ngây , dường như  từng nghĩ đến vấn đề . Tài thêu hoa của Vương Nguyệt Lan,  rõ hơn ai hết, chỉ  cho qua chuyện mà thôi.
Chu Tử Lương cho rằng để nàng  cầm đồ của  thêu,   vị trí của , là  thể  vững ?  là  mơ giữa ban ngày. Dù    lâu  sẽ  thể trở  Dệt Gấm Các.  vẫn  tránh khỏi cảm thấy lạnh lòng vì những việc Chu Tử Lương  .
Ta mất cả hứng ăn,   trở về phòng. Chu Tử Lương bưng món ăn đến  mặt .
"Dù  giận đến mấy cũng  thể  ăn."
Y áy náy bứt vạt áo: "Ta cũng là nóng vội thôi, nàng  nàng  từ nhỏ   nuông chiều lớn lên, những năm đầu cha  đều mất, gả cho    từ nhỏ cùng lớn lên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-cuc-pham/chuong-2.html.]
" ai ngờ    cũng là   đoản mệnh, để   con họ, mấy hôm    thấy nàng  ở chỗ giặt tơ, tay sưng vù cả lên, thật sự  thể  quản."
Trước khi gả cho Chu Tử Lương, y  kể về quá khứ với Vương Nguyệt Lan.
Y cùng Vương Nguyệt Lan và   cùng làng Trần Trình là những  lớn lên từ nhỏ  cùng .
Cả hai  đều theo đuổi Vương Nguyệt Lan.
Nàng   chọn Trần Trình,   vẻ ngoài tuấn tú.
Trần Trình là một kẻ miệng lưỡi trơn tru, còn giỏi ăn  hơn Chu Tử Lương,   lòng  ở xưởng tơ, tuổi còn trẻ  lên đến vị trí phó quản sự.
Gia đình   lo lắng về tiền bạc, Vương Nguyệt Lan liền ở nhà  tề gia nội trợ.
Một năm , Trần Trình  ngoài  ngựa hoảng sợ đá  lưng,  thương nặng, ốm liệt giường,  lâu  thì qua đời.
Trước khi c.h.ế.t đặc biệt dặn dò Chu Tử Lương chăm sóc  cho  con họ.
Vương Nguyệt Lan còn  con nhỏ  nuôi,  thể ở nhà   chờ chết, liền nhờ  tìm  việc giặt tơ.
Khi Chu Tử Lương  thấy Vương Nguyệt Lan trong tiết đông lạnh giá vẫn ngâm tay trong nước, con gái nhỏ cũng , lập tức đau lòng  thôi. Y liên  với Vương Nguyệt Lan,  cần  việc nữa. Mỗi tháng y sẽ mang bạc đến nuôi dưỡng  con họ.
Ta  Chu Tử Lương khi nhắc đến Vương Nguyệt Lan, ánh mắt đầy vẻ xót xa. Trong lòng thầm thấy may mắn, tình cảm đối với y   còn sâu đậm như xưa. Sẽ  còn vì trong lòng y điều quan trọng nhất    mà cảm thấy đau đớn!
Ta vẫn nhớ,  đầu tiên  thấy y nửa đêm lén lút lấy bạc  cất, rón rén  tìm Vương Nguyệt Lan. Cả đêm   ngủ,  bên cửa sổ  trăng mà lệ chảy suốt đêm.
Ta  khẩy một tiếng: "Ngày  dùng bạc  kiếm  giúp đỡ còn  đủ, giờ còn  cướp cả công việc của . Chu Tử Lương,  thật sự quá quan tâm đến  con họ,   còn tưởng  là phu quân của họ đấy!"
"Minh Ca,  nàng  năng khó  ?" Chu Tử Lương tỏ vẻ như    tổn thương.
Ta  càng lạnh lùng hơn: "Lời khó  hơn  còn   hết , Vương Nguyệt Lan là  khắc  khắc phu, ngày nào đó nếu    khắc chết, cũng đừng quên  khi c.h.ế.t dặn dò   , hãy chăm sóc  thật !"