Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:27:34
Lượt xem: 896

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng hít sâu vài , thúc giục : "Nhanh lên."

"Nóng vội."

Phải , Tạ Dật khi chuyện mật, đặc biệt kiên nhẫn. Lòng bàn tay nhẹ nhàng bao phủ lên, nhẹ nhàng khép , giống như cố ý trêu chọc nàng .

Thẩm Thư Dao bất mãn khẽ hừ một tiếng, châm chọc : "Tối nay ăn no ? Yếu ớt thế."

Người nam nhân khẽ , lập tức dùng sức, kết quả nàng hài lòng, "Thô lỗ quá."

Tạ Dật dừng , "Mang thai càng ngày càng khó hầu hạ."

Nàng gì, thoải mái nhắm mắt , bên tai là giọng của .

"Như ?"

Qua một lúc, Tạ Dật hỏi: "Có sữa ?"

Thẩm Thư Dao đánh , "Không , đồ xa."

"Thật ?"

Tạ Dật nuốt nước bọt, rõ ràng tin, giọng khàn khàn : "Để nếm thử."

Thử xem thì .

Thẩm Thư Dao sinh con đúng đầu hè, ban ngày nhiệt độ cao, nóng, buổi tối thì thoải mái, nhiệt độ thích hợp. Cơn đau bụng bắt đầu từ sáng sớm, Vương thị và Lâm thị vội vàng chạy đến, cửa sổ đóng kín, đẩy những liên quan ngoài.

Tạ Dật cũng chặn ở ngoài cửa, Lâm thị phòng sinh đẻ m.á.u tanh, nơi nam nhân nên ở, liền một bước cũng cho . Tạ Dật chỉ đành chờ ở bên ngoài, bên tai là tiếng kêu đau đớn của nàng, từng cơn từng cơn, mà ruột gan rối bời, lo lắng như lửa đốt.

Cửa phòng đóng mở, nha bưng chậu nước , bận rộn. Tạ Dật thỉnh thoảng thò đầu , lập tức chắn , cái gì cũng thấy. Lâm thị tâm tư của , như , liền ngoài an ủi vài câu, xong vài , dường như đang chê .

Tạ Dật để ý, chỉ chăm chú Thẩm Thư Dao, lòng rối bời, thấp thỏm bất an.

Mãi đến giữa trưa, đứa trẻ mới chào đời. Là một bé gái xinh xắn, đến lúc , Tạ Dật mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong phòng thoang thoảng mùi m.á.u tanh, mãi một lúc lâu mới tan hết.

Thẩm Thư Dao sinh con xong liền ngủ , đến nửa đêm mới tỉnh. Nàng theo bản năng sờ bụng, bằng phẳng hơn, giống như lúc mang thai. Nàng nhất thời nhớ sinh con, tưởng xảy chuyện gì, vội vàng bò dậy, động đậy một chút, hạ đau nhói, ngã xuống.

Tri Vi thấy động tĩnh, chạy nhanh tới, "Thiếu phu nhân cuối cùng cũng tỉnh , đói ?"

Vừa sinh con xong, sắc mặt tái nhợt, môi cũng chút máu, thế nào cũng là dáng vẻ yếu ớt. Thẩm Thư Dao vội hỏi: "Con ?"

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Sao thấy con nàng thế?

"Tiểu thư ở chỗ nhũ mẫu."

Tri Vi , nàng liền nhớ , con sinh . Nàng yên tâm, thở phào nhẹ nhõm, đảo mắt, thấy Tạ Dật , Tri Vi đến chỗ nhũ mẫu, đợi con b.ú xong sẽ chạy về ngay.

Nàng ừ một tiếng, ăn chút gì đó, xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-122.html.]

Mùa hè, cửa sổ đóng kín mít, một chút gió lùa , chút ngột ngạt. Thẩm Thư Dao về phía cửa sổ, với Tri Vi: "Mở cửa sổ cho thoáng khí."

"Không , phu nhân dặn, khi sinh mà gặp gió sẽ đau đầu, thiếu phu nhân nhịn một chút."

Thôi , nàng bất đắc dĩ thở dài, vì sức khỏe của bản , tiên cứ nhịn qua một tháng .

Một lát , Tạ Dật bế con trở về, tư thế bế con thành thạo, thậm chí chút vụng về. Thân hình cao lớn cứng đờ, bước cũng cứng nhắc, mà buồn .

Thẩm Thư Dao bước , đến bên giường, : "Chàng ? Trên con gai ?"

Dáng vẻ như lâm đại địch, khi đặt con xuống mới thở phào nhẹ nhõm.

Trán lấm tấm mồ hôi, Tạ Dật ngẩng đầu lau mồ hôi, : "Con bé quá nhỏ, sợ rơi con."

Thẩm Thư Dao đầu, đầu tiên thấy con, nhỏ xíu, da nhăn nheo đỏ hỏn, . Nàng nhíu mày chê bai, "Xấu quá, giống nhỉ."

Xấu thì giống , chắc chắn giống , mẫu lúc nhỏ nàng xinh xắn đáng yêu, ai cũng thích.

Tạ Dật nàng, đem chút tâm tư đó của nàng thu đáy mắt, "Còn nhỏ quá, giống ai. Mẫu , trong những đứa trẻ mới sinh, con bé coi như là xinh xắn ."

"Thật ?"

Lời an ủi của , Thẩm Thư Dao tin là thật, tâm trạng uể oải lập tức tan biến, tâm tình lên nhiều. Nàng cứ chằm chằm con, lâu lâu, càng càng thích, chạm khuôn mặt nhỏ nhắn, nhưng đứa nhỏ quá mỏng manh, nàng sợ con đau.

nàng rụt tay , nghĩ đợi con lớn hơn một chút bế.

Tạ Dật quan sát hồi lâu, đột nhiên một câu: "Có sữa ?"

"Tạ Dật, đồ vô sỉ xa nhà ." Vừa sinh con xong nghĩ đến chuyện đó.

"Nghĩ gì ." Tạ Dật bất đắc dĩ, dở dở , "Cho con bú."

Thẩm Thư Dao ngượng ngùng, gượng gạo, bởi vì Tạ Dật ít chuyện xa, cho nên hỏi, nàng liền nghĩ đến , tự dưng chê .

Nàng mặt , tự dùng tay thử một chút, : "Hơi căng, nhưng ."

Tạ Dật ho khan vài tiếng, che giấu sự lúng túng, "Không , lẽ ngày mai sẽ ."

Mới sinh con một ngày, bây giờ sữa cũng bình thường.

Đêm khuya, Tạ Dật bận rộn cả ngày cũng mệt mỏi, liền cởi áo, chuẩn nghỉ ngơi. Thẩm Thư Dao động tác của , ấp úng : "Chàng sang phòng khách ngủ ?"

"Vì ?" Y phục cởi một nửa, Tạ Dật khó hiểu nàng.

Thẩm Thư Dao ấp a ấp úng, thật cho , nhưng nghĩ đến lời mẫu , thể đẩy ngoài.

"Dù cũng sang phòng khách ngủ ."

"Không thì ."

Tạ Dật học cách vô , vẫn là học từ nàng.

Người nam nhân nhanh chóng lên giường, để hai con ngủ phía trong, ngủ phía ngoài, ban đêm rót nước tiện hơn.

Loading...