Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:27:38
Lượt xem: 858

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng nheo mắt dựa , cả toát lên vẻ lười biếng, nhàn nhã tùy ý, thư thái vô cùng.

Vừa mới thoải mái một lúc, Tri Vi từ Lan Viên vội vàng chạy đến, : "Đại nhân về, đang tìm ạ."

"Tìm gì?"

Tạ Dật cả ngày bận rộn đến mức chân chạm đất, về phủ thì nên nghỉ ngơi cho , nàng cũng nghỉ ngơi một chút.

Thẩm Thư Dao hề nhúc nhích, vẫn lười biếng những bông hoa đung đưa, khóe miệng nhếch lên, tâm trạng . Tiếp đó, Tri Vi : "Người về thôi, lát nữa đại nhân đến tìm đấy."

Nàng khó khăn lắm mới ngoài thư giãn, ghét nhất câu .

"Ta sợ chắc?"

Tri Vi im lặng, là sợ đại nhân, nhưng ăn trái cây ướp lạnh, sẽ lạnh. Đại nhân mà thấy, e là sẽ...

Tri Vi nghĩ thầm như , thể nhắc nhở nàng: "Vừa mới hết tháng cữ, đại phu dặn, đừng tham lạnh."

Thẩm Thư Dao cuối cùng cũng động đậy, phản ứng chậm chạp, cuối cùng cũng hiểu , ý của Tri Vi là, đồ lạnh ăn thì cứ ăn, đừng để Tạ Dật thấy, nếu thấy, chắc chắn sẽ càm ràm vài câu.

Nàng liền dậy, phân phó mang trái cây bàn . Nha phía đáp lời, bàn dọn dẹp sạch sẽ, thì thấy Tạ Dật từ xa tới.

Thẩm Thư Dao thở dài, xách váy lên, giả vờ hỏi: "Chàng tìm ?"

Tạ Dật lướt qua bàn đá, đó thu hồi ánh mắt, mặt nàng, "Bên ngoài nóng, coi chừng say nắng."

"Được, về thôi."

Tay tự nhiên khoác lên cánh tay , liếc mắt về phía , âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đi một nửa đường, Thẩm Thư Dao nhớ đến hôm qua nhận mời của Trần Thục Nghi, bèn : "Thục Nghi mời đến ngoại ô tránh nóng, ?"

Mùa hè quá nóng, vẫn là núi mát mẻ, thời gian nàng ở cữ, thể ngoài, bây giờ thể .

Tạ Dật nhớ đến cưỡi ngựa gặp tai nạn, lúc nghĩ vẫn còn sợ hãi, tim đập nhanh hơn.

Im lặng một lát : "Qua một thời gian nữa hãy , thể nàng khỏe hẳn."

Thẩm Thư Dao ngoài, Tạ Dật , lập tức buông cánh tay , vui.

Cúi đầu về phía , "Thân thể khỏe , hơn nữa chúng cưỡi ngựa."

Tạ Dật thở dài, nhượng bộ một bước, "Chăm thêm nửa tháng nữa."

Nửa tháng sẽ cho nàng .

Thẩm Thư Dao suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.

Buổi tối con ở chỗ nhũ mẫu, Thẩm Thư Dao tự chăm sóc con ban đêm, liền bế con đến. Trước khi trời tối, thứ đều bình thường, con bé ê a, đáng yêu đến mức hôn nó mãi.

Sau khi trời tối thì , cứ mãi. Thẩm Thư Dao bế dỗ dành lâu, Tạ Dật cũng dỗ dành lâu, vẫn thể dứt tiếng .

Hai bất lực, nghĩ ban ngày hai dỗ dành, con bé một lúc sẽ nín , ban đêm thì thế ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-124.html.]

Lần đầu phụ mẫu, hai kinh nghiệm, đứa con ngừng, nhất thời luống cuống tay chân. Hai , cùng thở dài.

Tri Vi bế con , : "Ban đêm nó nhận ạ."

Thẩm Thư Dao hiểu, kinh ngạc : "Nhỏ như nhận ?"

"Nó sẽ giọng ạ."

Giọng quen thuộc, thì sẽ dữ dội.

Không còn cách nào khác, con bé đưa về chỗ nhũ mẫu.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Thẩm Thư Dao thẳng giường, lên trần nhà ngẩn , trong lòng khó chịu. Ban đầu con bé b.ú sữa của nàng, bây giờ cần nàng, nghĩ thấy buồn.

Nàng đầu, mím môi Tạ Dật, nam nhân đường nét khuôn mặt rõ ràng, sắc bén lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, bộ đường nét khuôn mặt tuấn tú, lúc nhắm mắt , cả toát lên vẻ lười biếng, càng thêm quyến rũ.

Thẩm Thư Dao mê mẩn một lúc lâu, môi đỏ khẽ mở: "Con gái cần chúng , buồn ?"

Tạ Dật lật , xung quanh lập tức trở nên chật chội, nàng lùi một chút, giữ một cách nhất định để .

"Con còn nhỏ như , hiểu gì chứ? Lớn hơn một chút sẽ như nữa, đừng vội."

Việc con gái cần bọn họ khiến nản lòng, nhưng Tạ Dật cũng để tâm, dù con bé cũng mới hơn một tháng, cái gì cũng hiểu, chỉ ăn uống.

" vội."

Nàng thở dài thành tiếng, " nó là do đau đớn lâu mới sinh ."

Cánh tay nam nhân vươn tới, ôm chặt nàng lòng, lồng n.g.ự.c nóng bỏng, áp sát một lúc liền toát mồ hôi, khơi dậy một ngọn lửa khác.

Môi mỏng hôn lên trán hai cái, giọng trầm thấp, "Ta , nàng vất vả ."

Thẩm Thư Dao gì, đảo mắt liên tục, cuối cùng dừng lồng n.g.ự.c nam nhân. Mùa hè nóng bức, lồng n.g.ự.c nóng bỏng, hình nam nhân cường tráng khỏe mạnh, cơ bắp săn chắc, cử động một chút gân xanh nổi lên, cực kỳ mạnh mẽ và bùng nổ. Rất gợi cảm.

Nàng chằm chằm, vô thức nuốt nước bọt, khẽ: "Tạ Dật, ..."

Nàng ngẩng mặt lên, đôi mắt sáng long lanh, đáy mắt chứa đầy dục vọng, Tạ Dật một cái liền hiểu.

Ánh mắt cầu hoan, Tạ Dật thật sự chịu nổi, giơ tay che mắt nàng , đè thấp giọng : "Không ."

"Đã hết tháng cữ , thể mà, hỏi đại phu ."

Tạ Dật lắc đầu , "Ta cũng hỏi , nhất là hai tháng ."

"Sao đại phu khác thế?" Nàng hất tay , nũng nịu : "Vậy thì ."

Lâu gần gũi, nàng đột nhiên .

Thẩm Thư Dao cọ tới cọ lui, vặn vẹo yên, như con rắn nhỏ, một khắc cũng chịu yên phận. Tạ Dật lùi đầu , vỗ nhẹ m.ô.n.g nàng, "Ngoan ngoãn chút, ngủ ."

"Không ngủ, thì ngủ."

Lòng bàn tay ấn eo nàng, hỏi: "Thật sự ?"

"Muốn." Nàng gật đầu lia lịa, "Nhanh lên nào."

Tạ Dật đáp ứng nàng, nhưng là bằng một cách khác.

Loading...