Thẩm Thư Dao thích dáng vẻ Tạ Dật quỳ gối váy nàng, ngoài việc thỏa mãn về tâm lý và thể xác. Quan trọng hơn là, nàng thích vẻ mặt say đắm của Tạ Dật, vị Tạ đại nhân ngày thường lạnh lùng nho nhã, dùng đôi môi mỏng ấm áp của mà... giống như lúc .
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, căng cứng, nhắm mắt hưởng thụ.
Phải , lưỡi của linh hoạt, cũng mạnh mẽ, nàng cả mềm nhũn, còn chút sức lực nào.
"Cốc cốc cốc."
Có gõ cửa, Thẩm Thư Dao mở mắt , thể run lên, đó vai thả lỏng, hồi tưởng dư vị.
Bên ngoài : "Tiểu thư đói , b.ú sữa ạ."
Thẩm Thư Dao thở hổn hển, khỏi oán trách, "Con bé thật phá hỏng bầu khí."
Vừa mới , bây giờ b.ú sữa.
"Chàng bế đây." Nàng động đậy.
Tạ Dật dậy, môi mỏng ướt át, má ửng đỏ, giữa mày vẫn còn vương vấn vẻ dục vọng, vẻ mặt thỏa mãn.
Thẩm Thư Dao , chỉ chỉ mũi , "Lau mũi hãy mở cửa."
Sống mũi cao thẳng chất lỏng trong suốt, phản chiếu ánh sáng, dễ thấy.
Tạ Dật , lấy khăn lau sạch sẽ, "Sao sinh con xong nhiệt tình hơn thế?"
Không đợi nàng lên tiếng, xong liền bế con gái .
Lúc con gái sáu tháng tuổi, trắng trẻo mũm mĩm, lông mày giống nàng, môi giống Tạ Dật, mỏng. Trông xinh xắn đáng yêu, ai thấy cũng hôn hai cái.
Lâm thị đặc biệt thích con bé, mỗi ngày đều bế chơi nửa ngày, đến khi trời tối mới cho đưa về. Chủ yếu là vì con bé ban đêm nhận , chịu ngủ ở chỗ khác, nhất định để Thẩm Thư Dao dỗ dành mới chịu ngủ.
Nghĩ đến lúc ban đầu, ban đêm con bé cần nàng và Tạ Dật, lớn dần lên, mới dựa dẫm bọn họ, bây giờ mỗi đêm đều là Thẩm Thư Dao tự chăm sóc.
Từ khi chăm con ban đêm, Thẩm Thư Dao mới , trẻ con khó nuôi đến mức nào, đói thì , ị đái cũng , khó chịu cũng , chịu ngủ cũng , tóm Thẩm Thư Dao hành hạ đến mức mất hết kiên nhẫn.
Có lúc nàng nghĩ giao con cho nhũ mẫu chăm sóc ban đêm cũng , bản thể thoải mái hơn một chút.
Vì , khi Lâm thị chăm con ban ngày, Thẩm Thư Dao hai lời liền đồng ý, nếu con bé chịu ngủ ở chỗ Lâm thị, nàng cũng ý kiến. Vì thế, Tạ Dật chê nàng, nàng bây giờ là thoải mái thì , còn vẻ căng thẳng và quan tâm như lúc mới .
, chăm con mệt mỏi như , thể thoải mái thì cứ thoải mái thôi. Chỉ là Lâm thị cho con bé ngủ ở chỗ bà ban đêm, tiếc là con bé chịu, cứ đòi tìm . Thẩm Thư Dao đành tự chăm sóc ban đêm.
Ăn sáng xong, ma ma bên cạnh Lâm thị liền đến, híp mắt bế con bé đến chỗ Lâm thị, Thẩm Thư Dao theo, dặn dò nhỏ nhẹ vài câu, để con bé .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-125.html.]
Con bé , cả Lan Viên dường như yên tĩnh , đặc biệt quen.
Mùa đông lạnh, Thẩm Thư Dao liền ở trong phòng sách, lười ngoài. Buổi trưa, Trần Thục Nghi phái đưa mời đến, hỏi nàng săn mùa đông ?
Các quan quý tộc ở kinh thành, lúc rảnh rỗi thường săn bắn, mùa đông cũng , thỉnh thoảng còn hồ băng câu cá, cũng thú vị.
Trước đây Thẩm Thư Dao thường cùng Thẩm Văn Vũ, khi xuất giá thì từng , Tạ Dật thích cưỡi ngựa câu cá, chỉ thích thơ ca tao nhã, trông thì nghiêm túc chính trực, nhưng gì thú vị.
Lần mùa hè, Trần Thục Nghi mời nàng tránh nóng, Tạ Dật cho nàng ngoài, thể nàng khỏe, bây giờ con lớn, ban ngày cũng chăm sóc, nàng liền ngoài dạo chơi.
Vì , ngay khi Tạ Dật về, Thẩm Thư Dao liền đề cập đến chuyện .
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
"Thế nào? Chàng ?"
Nàng chỉ hỏi thôi, nếu Tạ Dật , nàng sẽ rủ Thẩm Văn Vũ, để bảo vệ .
Người nam nhân vẻ mặt bình tĩnh, cúi đầu suy nghĩ một lát, ngẩng đầu nàng "Nàng ?"
"Ừm ừm." Nàng gật đầu lia lịa, : "Lâu ngoài giải khuây, mong chờ."
Tạ Dật nghĩ ngợi, đồng ý, "Được, gần đây vụ án nào, cùng nàng."
Khóe miệng nở nụ cứng đờ trong giây lát, đó trở bình thường, "Ồ, , ."
Tạ Dật nhướng mày, cảm thấy giọng điệu của nàng miễn cưỡng, dường như cùng.
Khóe miệng nhếch lên, : "Không ?"
Thẩm Thư Dao thật: "Không , chỉ là sợ sẽ quản , cái , cái cho phép, chẳng mất hứng ."
Nàng nhỏ giọng với Tạ Dật: "Tần Dương cũng , chắc chắn yên tâm về Thục Nghi, nhưng sẽ hạn chế Thục Nghi chơi đùa."
Tạ Dật thì khác, đặc biệt thích quản nàng. nàng cũng thích, nếu ngày Tạ Dật quản nàng nữa, thì chứng tỏ Tạ Dật quan tâm đến nàng nữa.
Thẩm Thư Dao mím môi, vẻ mặt e lệ, "Chúng mang theo lều trại, thể ở trong lều một đêm. Chàng thấy thế nào?"
Ánh mắt long lanh, đáy mắt sáng ngời phản chiếu vẻ mặt của , và cả tâm tư nhỏ bé của nàng. Tạ Dật liếc mắt một cái liền thấu, véo cằm nàng, ngón tay cái xoa xoa vài cái, gật đầu đồng ý.
"Được."
Nơi hoang dã, xung quanh là núi rừng, tiếng chim hót côn trùng kêu vang bên tai, còn bọn họ thì ở trong lều, nghĩ thôi cũng thấy kích thích.
Tạ Dật trong lòng mong chờ, nhưng mặt hề biểu lộ, Thẩm Thư Dao nhất thời đoán suy nghĩ của . Dù thì cũng , thể ngoài chơi là .
Hiện tại Tạ Dật đồng ý, tiếp theo là sắp xếp cho con, hoặc là để Lâm thị chăm sóc một đêm, hoặc là để ở Lan Viên, Tri Vi và nhũ mẫu.