Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:27:46
Lượt xem: 873

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Dật khẩy, bảo , , nàng ngủ nữa ?

Ánh mắt sắc bén của nam nhân nàng, thấu nội tâm của nàng cả ngày, : "Thôi , động nàng, mau qua đây."

Tạ Dật dậy rời , bước chậm, ánh mắt ngừng liếc về phía , xem nàng theo kịp . Đêm khuya sương xuống, xung quanh yên tĩnh, rừng cây đen kịt toát vẻ âm u đáng sợ, nàng sợ hãi. Nghĩ một lát, liền bước theo Tạ Dật.

Lần đầu tiên trong lều, Thẩm Thư Dao tò mò, mở to mắt một lúc lâu.

Trong tầm mơ hồ, nàng chạm ánh mắt của Tạ Dật, ngượng ngùng dời .

"Ta cho , bên ngoài ."

Nàng chui trong chăn, giọng ồm ồm, sự nũng nịu. Tạ Dật từ phía ôm lấy nàng, giọng khàn khàn ẩn chứa sự nhẫn nhịn.

"Quay đây."

"Không ."

Thẩm Thư Dao nhận thấy tay an phận, hổ chui sang một bên, nhưng Tạ Dật mạnh mẽ, tay khỏe, nhanh liền khống chế nàng .

Giọng trầm thấp của nam nhân xuyên qua lồng n.g.ự.c truyền đến, "Được, dùng tư thế ."

"Chàng..."

Âm thanh sột soạt vang lên, nhỏ, dường như đang cố ý kìm nén. Tiếng rên rỉ đứt quãng vang lên suốt nửa đêm, cuối cùng cũng dừng nửa đêm về sáng.

Ngày hôm thức dậy, Thẩm Thư Dao thấy ánh mắt ái của Trần Thục Nghi, hổ tìm một cái lỗ để chui xuống, mặt đỏ bừng. Ngược Tạ Dật, như chuyện gì xảy , cả thoải mái.

Thẩm Thư Dao vội vàng tìm cớ về phủ, Trần Thục Nghi rủ xem trượt băng nàng cũng , hổ gặp ai, hãy .

Về đến Lan Viên, Thẩm Thư Dao mắng nam nhân một trận, vẫn hả giận, bắt Tạ Dật dọn chăn, ngủ ở thư phòng hai ngày.

Tạ Dật thấy nàng tức giận cũng bực, thong thả uống , : "Qua cầu rút ván, cất tiếng ngừng là nàng đấy."

Thẩm Thư Dao càng tức giận hơn, nếu bậy, nàng mất kiểm soát.

"Đừng nữa."

Lười tranh luận, dù chuyện một . Thẩm Thư Dao hừ một tiếng, đó bế con gái chơi.

Con lớn nhanh, trong nháy mắt bò, ê a phụ mẫu , chớp đôi mắt tròn xoe, ngây thơ và tò mò, đến tan chảy cả trái tim.

Đến lúc con gái tròn một tuổi, thể những câu đơn giản, chỉ là rõ ràng. Tạ Dật vì con gái gọi "phụ " , thể là tốn công tốn sức, chỉ cần ở nhà, liền dỗ dành con gái chơi.

Cứ gọi "phụ " mãi, nhất định dạy con gái .

Cuối cùng, dạy hơn nửa tháng, câu đầu tiên con gái là: "Mẫu , mẫu ơi."

Nụ vui vẻ của Tạ Dật cứng đờ khóe miệng, đó khổ. Ngược Thẩm Thư Dao vui mừng khôn xiết, ôm con gái hôn lấy hôn để.

"Bé ngoan thật đáng yêu, uổng công mẫu yêu con."

"Ha ha ha."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-128.html.]

Con gái hôn đến khanh khách, tiếng trong trẻo, dễ chịu.

Thẩm Thư Dao Tạ Dật, đó lắc bàn tay nhỏ của con gái gần, : "Gọi phụ , nếu phụ sẽ giận đấy."

"Mẫu , sữa, đói."

Hai , bất đắc dĩ, đứa nhỏ chỉ nhớ đến ăn.

Thẩm Thư Dao giao con gái cho nhũ mẫu, chơi với con gái một lúc lâu nàng cũng mệt . Con gái , Thẩm Thư Dao liền trêu chọc : "Chàng ngày nào cũng dạy con ở lưng , xem là vẫn gọi mẫu ."

Tạ Dật cụp mắt xuống, nhẹ: "Không còn cách nào, chỉ thể hy vọng đứa tiếp theo."

Đứa tiếp theo, chẳng là con thứ hai .

Bây giờ con gái mới một tuổi, Thẩm Thư Dao tạm thời sinh, vì : "Chưa vội."

"Không vội, đợi con lớn chút nữa."

Tạ Dật vẫn còn nhớ nôn đến mức dậy nổi, lúc nhớ trong lòng cũng thấy kinh hãi, nhưng , đứa thứ hai sẽ như , dễ nuôi hơn. Nếu nàng hai đứa, thì sinh hai đứa .

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Nàng cũng nghĩ như , nghĩ con gái lớn hơn chút nữa sinh thêm một đứa, như nàng sẽ xoay sở .

Ba năm , ba ăn cơm cùng .

Một bát móng giò hầm bưng lên, mùi thơm xộc mũi, sắc mặt Tạ Dật đổi, nhăn mày che miệng, buồn nôn.

Tay Thẩm Thư Dao đưa giữa chừng, thấy liền rụt , đầy vẻ khó hiểu. Hai , từ từ cúi đầu, bụng nàng, giao tiếp lời, dường như hiểu điều gì đó.

Tạ Dật , "Vẫn là thoát ."

Thẩm Thư Dao sờ mặt con gái, ánh mắt càng thêm trìu mến, tràn đầy nụ hạnh phúc.

"Con sắp tỷ tỷ ."

Gia đình bốn , bình an vui vẻ.

[Tác giả lời ]

Truyện đến đây là kết thúc, tiếp theo là một phiên ngoại song song, Tiểu quả phụ với Thư sinh.

Trời tờ mờ sáng, chim trong sân hót líu lo, ngừng nghỉ, phiền giấc mộng .

Tiểu viện nhà tranh vách đất, đơn giản sạch sẽ, trong sân trồng một cây lê, góc tường chất củi khô, liềm và giỏ rau. Nơi nhỏ bé, đồ đạc đầy đủ.

Không lâu , từ trong nhà bước một nữ nhân mặc áo vải thô, dáng thướt tha, hai mươi tuổi, nét quyến rũ của nữ nhân, nét thanh xuân của thiếu nữ, trong bức tường xám xịt, đặc biệt nổi bật.

Thẩm Thư Dao chỉnh búi tóc, liền bưng chậu bờ sông giặt y phục. Lúc trời còn tờ mờ sáng, nhưng ở quê dậy sớm, con đường nhỏ hẹp, gặp ít quen.

Nàng mỉm chào hỏi, đầu thu nụ , nàng là quả phụ, lưng ít nàng, với một , Thẩm Thư Dao giữ vẻ hòa nhã bề ngoài, còn những thứ khác, thôi .

Bưng chậu đến bờ sông, tiếng chày đập y phục vang lên liên tục, nhịp nhàng. Thấy nàng đến, mấy ngẩng đầu nàng , đó cúi đầu tiếp tục giặt y phục.

Loading...