Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-04-01 12:16:14
Lượt xem: 389

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Dật thở nhẹ, chóp mũi ngửi thấy mùi khí trong lành của núi rừng, xen lẫn mùi hương ngọt ngào thoang thoảng, mùi hương của nữ tử, đầu tiên ngửi thấy, từ đó mê mẩn.

Thẩm Thư Dao hề dục vọng của đang sục sôi, chỉ cảm thấy cơ bắp của nam nhân từ căng cứng chuyển sang thả lỏng, bước chân từ nặng nề chuyển sang nhẹ nhàng, bầu khí ngượng ngùng cuối cùng cũng biến mất.

Nàng cũng thả lỏng tự nhiên hơn, gan hơn, mở miệng hỏi: “Tạ tú tài, bằng tuổi , thành ? Không bà mối nào đến cửa ?”

Tạ Dật nghiêng đầu liếc nàng một cái, : "Chưa công danh, tạm thời nghĩ đến chuyện nam nữ."

Ồ, thì , quả nhiên chí hướng cao xa. Ngày nhất định sẽ thành công.

"Vậy cô nương nào để ý ?"

Tạ Dật do dự, một lúc lâu gì.

Nàng cắn môi, ý thức hỏi một câu nên hỏi.

"Xin , chỉ hỏi bâng quơ thôi, đừng để trong lòng."

"Không, cô nương nào để ý."

Không cô nương nào, chỉ nữ nhân nhỏ bé phong tình vạn chủng.

Lần Thẩm Thư Dao nữa, sợ sai, chỉ khẽ đáp một tiếng im lặng. Mắt chằm chằm xuống chân núi, thấy sắp đến nơi, vội vàng : “Đợi lát nữa đến chân núi thì thả xuống, tự về .”

"Chân thể ?" Chàng hỏi.

Không , lúc còn đau, bây giờ đau đến mức mất hết cảm giác, chỉ còn tê dại.

"Đi ."

Tạ Dật nàng đang dối, cũng nỗi khổ tâm của nàng. Chàng an ủi: “Hôm nay chợ, trong thôn lúc mấy , nếu nàng sợ thấy, chúng sẽ từ phía , bằng cửa .”

"Sao nhà cửa ?"

Sắc mặt nam nhân đổi, nhanh phản ứng , "Nhiều nhà trong làng đều cửa ."

Ồ, cũng đúng.

Thẩm Thư Dao nghĩ nhiều, đến chân núi liền thò đầu , từ xa, quả thật thấy ai. Nàng vẫn yên tâm, vẫn để Tạ Dật dọc theo đám cỏ dại phía về nhà.

Nàng lo lắng sợ hãi, liên tục ngó , cứ như bọn họ đang lén lút vụng trộm, nghĩ đến đây, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, càng thêm xinh .

Điều khiến Thẩm Thư Dao mừng là đường gặp một ai, nàng yên tâm.

"Ta đến ."

Đến nhà, Thẩm Thư Dao hiệu cho thả xuống, đừng cõng nữa, Tạ Dật cõng nàng suốt một đường, trán lấm tấm mồ hôi, chắc là mệt lắm .

Tạ Dật đầu tiên sân nhà nàng, bắt đầu quan sát xung quanh, ấn tượng đầu tiên là sạch sẽ gọn gàng, một sân nhỏ ấm áp.

Tạ Dật buông nàng xuống, ngược hỏi: "Ở phòng nào?"

Thẩm Thư Dao cắn môi, thật sự hổ, bèn chỉ chính sảnh, "Đặt ở chính sảnh ."

Nàng Tạ Dật phòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-135.html.]

Tạ Dật cũng nhiều, trong nhà liền đặt nàng xuống, tiện tay đặt cái giỏ góc, rót nước cho nàng, ân cần chu đáo.

Nàng cúi đầu lời cảm ơn: "Cảm ơn."

Tạ Dật quanh, thấy nhà nàng chỉ còn một nàng, liền quan tâm hỏi: "Để mời đại phu đến khám cho nàng nhé."

"Không cần, cần."

Nàng xua tay, một là sợ tốn tiền, hai là sợ hiểu lầm quan hệ của họ.

Thẩm Thư Dao khó xử : "Có thể phiền sang nhà hàng xóm tìm Vương thẩm ? Nhà thẩm rượu thuốc, xoa bóp một chút là ."

" mà chân của nàng..."

"Hôm nay cảm ơn ." Giọng nàng nhỏ, mang theo chút áy náy, "Nhân lúc ai, mau ."

Tạ Dật thở dài, còn cách nào khác, đối với cho dù cũng , nhưng nàng thì , cho nên Tạ Dật hiểu nỗi khó xử của nàng.

"Hôm khác đến thăm nàng."

Dặn dò hai câu, Tạ Dật lặng lẽ rời . Người , Thẩm Thư Dao liền cởi giày xem vết thương, mắt cá chân sưng đỏ một mảng, sưng to, e là mười ngày nửa tháng mới khỏi.

Haiz, trong thời gian dưỡng thương, thể ngoài việc . May mà nàng siêng năng, trong nhà tích trữ kha khá đồ ăn, chắc là đủ dùng một thời gian.

Một lát , Vương thẩm đẩy cửa bước , tay cầm rượu thuốc, cửa liền : “Sao trẹo chân thế ?”

Là Tạ Dật cho Vương thẩm , thế nào.

"Đi đào rau dại, cẩn thận ngã."

Vương thẩm đổ rượu thuốc , xoa nóng trong lòng bàn tay, xoa bóp cho nàng, : “May mà Tạ tú tài ngang qua, nếu con ngoài ruộng qua đêm.”

Lúc Thẩm Thư Dao mới Tạ Dật như , sách đầu óc quả nhiên nhanh nhạy.

" , hôm nay may nhờ ."

Tay Vương thẩm khỏe, nàng đau đến nhíu mày, chỉ đám rau dại ở góc nhà : “Đào nhiều rau dại lắm, lát nữa thẩm mang một ít về ăn nhé.”

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Rau dại mà Tạ Dật đào mang về, đều đưa hết cho nàng. Người , rốt cuộc là ý gì?

dan díu với nàng ? nàng tái giá.

Vương thẩm , "Haiz, đừng vì đào rau dại mà thương nữa, mấy ngày nay cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, thiếu gì thì với , sẽ bảo Vương thúc con lên trấn mua."

Trong lòng nàng ấm áp, cảm giác khác quan tâm thật , "Nhà con thiếu gì , đủ cho con ăn ."

Xoa bóp qua hai , cả căn phòng nồng nặc mùi rượu thuốc, cay mũi.

Vương thẩm dừng tay, chân nàng cử động, trắng trẻo nõn nà, hề giống nông. Vương thẩm hai , trêu chọc: “Uống cùng một loại nước, chỉ con là trắng nhất, cũng sẽ tiện nghi cho ai.”

"Thẩm cứ trêu con."

Vương thẩm đậy nắp chai , sân rửa tay, , "Thôi , ngày mai đến thăm con, chiều nay còn ruộng."

Trước khi về, Vương thẩm còn giúp nàng cho gà vịt ăn, sợ nàng bất tiện.

Loading...