Nàng suy nghĩ một chút, hỏi nàng: "Ngươi thật sự gả cho ?"
Trần Thục Nghi im lặng một lúc, nhất định gả cho Tạ Tuấn, chỉ một câu là ý với .
Thẩm Thư Dao cắn miếng bánh hoa hồng, thăm dò : "Hay là ngươi lời Trần thúc thúc , dù cũng là chuyện hôn nhân đại sự, hai bên phụ mẫu đồng ý, hôn sự cũng thành ."
" Tạ Tuấn , sẽ thuyết phục phụ mẫu, bảo chờ. Ta nên quyết định thế nào."
Thẩm Thư Dao tổn thương nàng, nhưng vài lời . Nàng l.i.ế.m môi, : "Thời gian tươi của nữ tử mấy năm, ngươi định chờ đến khi nào? Chờ thêm vài năm, tuổi tác lớn , sẽ khó tìm . Tạ Tuấn thì khác, dù qua năm năm nữa, vẫn dễ dàng tìm khác."
Lời chút nặng nề, nhưng cũng thể .
"Ngươi từng nghĩ tới, hai hợp ? Biết Tạ Tuấn như vẻ bề ngoài, nếu là nhu nhược nhát gan thì ?"
Tạ Tuấn còn sẽ thuyết phục phụ mẫu, chỉ bằng , hừ, chừng tìm ca ca giúp đỡ.
Nói xong, Trần Thục Nghi chớp chớp mắt nàng, môi mấp máy vài cái, thế mà một câu cũng .
Thẩm Thư Dao tự lời nặng nề, bèn cúi đầu uống , Trần Thục Nghi. Bầu khí im lặng quá ngột ngạt, nàng nhịn , ngẩng đầu Trần Thục Nghi: "Đừng quá tin tưởng nam nhân."
"Phu quân ngươi, Tạ đại nhân cũng đáng tin ?"
"..."
…
Trở về Tạ phủ là một canh giờ , lúc mưa phùn lất phất, vài bước cũng đến nỗi ướt giày tất. Tuệ Hoa thu dù, Thẩm Thư Dao cúi vỗ vỗ vạt áo.
Người còn cửa, Tri Vi vội vàng bước tới, nhỏ giọng : "Đại nhân về, hỏi ."
Thẩm Thư Dao bĩu môi, chẳng hề để ý, "Hỏi thì hỏi thôi."
Ra ngoài dạo một chút thì , đây Tạ Dật còn cùng Phó Ứng Thừa ngoài uống rượu buổi tối, nàng một câu cũng . Vậy mà cũng cho phép nàng.
Vẻ mặt Tri Vi đúng, : "Đại nhân tiên dạo một vòng ở hậu viện, đó mới về tiền viện, của chúng , hình như gặp Hiểu Hiểu."
Xoảng một tiếng, thứ gì đó vỡ tan.
Đôi môi đỏ mọng run lên hai cái, lập tức nhăn mặt, đôi mắt ủy khuất cay cay, trông thật đáng thương.
Chàng về gặp Hiểu Hiểu, lắm, Tạ Dật quả nhiên nữ nhân hậu viện câu mất hồn .
Người mới về xoay ngoài, đáng tiếc xoay , Tạ Dật từ thư phòng , liếc mắt một cái liền thấy nàng.
Thẩm Thư Dao dừng bước, coi như thấy , thẳng về phòng ngủ.
"Thẩm Thư Dao."
Tạ Dật cả đêm về, đại khái ở bên ngoài cũng nghỉ ngơi , cằm mọc râu xanh, ánh mắt cũng lộ vẻ mệt mỏi. Thẩm Thư Dao khi phòng liếc mắt một cái liền phát hiện , nàng lười đáp lời, phân phó Tuệ Hoa chuẩn nước, nàng tắm rửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-35.html.]
Đi ngoài một chuyến, vạt áo dính nước, dính khó chịu.
Tạ Dật chằm chằm nàng, thấy Thẩm Thư Dao để ý tới , khỏi sa sầm mặt mày.
"Thẩm Thư Dao."
"Ừm, ?"
Câu hỏi, Tạ Dật nhất thời nên gì? Cũng thể , một đêm gặp, nàng quan tâm ?
Tạ Dật hỏi miệng, bèn nhàn nhạt đáp hai chữ: "Không việc gì."
"Ồ."
Thái độ của nàng lạnh nhạt, từng sự xa cách như , đây nàng đối với Tạ Dật là nhiệt tình, quan tâm, thỉnh thoảng còn mang vẻ mặt lấy lòng, nhưng bây giờ…
Tạ Dật quen với sự đổi của nàng, nhưng bất lực, trong lòng bức bối, trút giận , sắc mặt liền khó coi hơn vài phần. Thẩm Thư Dao lên tiếng, bèn đầu , bắt đầu chuyện vu vơ.
"Chàng bận xong ?"
"Ừm." Không , bởi vì câu hỏi bâng quơ của nàng, tâm trạng Tạ Dật bỗng nhiên hơn ít, cảm xúc bức bối tiêu tan ít.
"Hôm nay ?"
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Thẩm Thư Dao trong, chuẩn tắm rửa y phục, đáp: "Đi gặp Trần Thục Nghi."
Chuyện của Trần Thục Nghi và Tạ Tuấn, Tạ phủ ai , hai coi như là trai tài gái sắc, nhưng Lâm thị ưng võ tướng, vẫn luôn chịu, hiện tại đang dây dưa. Tạ Dật là đại ca, nhưng cũng tiện nhúng tay chuyện hôn sự của Tạ Tuấn.
"Nói gì ?" Tạ Dật hỏi thêm một câu.
Không gian chật hẹp, vấn vương nước và mùi hương đặc trưng của nữ nhi, mơ màng ái .
Thẩm Thư Dao trả lời, ngẩng đầu , : "Thiếp tắm rửa y phục."
Đi theo nàng đây, chẳng lẽ xem nàng y phục ?
Người nam nhân sửng sốt, thần sắc tự nhiên sờ sờ mũi, "Ta ngoài chờ nàng."
Vành tai Tạ Dật đỏ lên, Thẩm Thư Dao rõ ràng, đợi , nhịn khẽ vài tiếng. Tạ đại nhân luôn bình tĩnh tự chủ cũng lúc lúng túng, thật hiếm thấy.
Bên ngoài mưa phùn lất phất, trong phòng vang lên tiếng nước, khuấy động trái tim đang bình lặng của Tạ Dật.
Một lát , Thẩm Thư Dao tắm xong , tóc ướt sũng nước, nàng lấy khăn khô lau tóc, đảo mắt xung quanh, thấy Tạ Dật , hỏi Tuệ Hoa mới , thư phòng.
Thẩm Thư Dao giường, thần sắc nhàn nhạt, nghĩ đến lời Tri Vi , Tạ Dật khi trở về gặp Hiểu Hiểu, bọn họ gì với ?
Nàng , bèn gọi Tri Vi , hỏi nàng : "Tạ Dật tìm Hiểu Hiểu gì ?"
Tri Vi lắc đầu, "Lời riêng tư, ai thấy, chỉ Lưu ma ma từ xa thấy hai bóng ."