Thẩm Thư Dao đang rửa mặt, cầm khăn lau, chuẩn ăn sáng. Quay đầu , phát hiện Vương thị đang nàng, cửa như , cứ mãi, chút kỳ lạ.
"Mẫu , cứ con gì?"
Vương thị : "Con còn hòa ly nữa ?"
Nàng trợn trắng mắt, trong lòng mắng Thẩm Văn Vũ một trận, ngay là , nếu mẫu tìm nàng gì.
"Xem tình hình ."
Thái độ rõ ràng, vẫn khả năng hòa ly. Vương thị hoảng hốt, con gái hòa ly, thứ nhất Tạ Dật gia thế , chức vị cao, tiền đồ vô lượng, thứ hai, hòa ly đối với danh tiếng của Thẩm Thư Dao , tìm như Tạ Dật nữa, e là thể.
Vương thị sống hơn nửa đời , tất nhiên là vì con cái, bà hy vọng Thẩm Thư Dao giữ chặt rể Tạ Dật .
Bà chằm chằm con gái , khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt trong veo sáng ngời, giống như ánh mắt của nai con, đặc biệt xinh . Vóc dáng , đường cong rõ ràng, mê .
Vương thị nghĩ, ngoại trừ Tạ Dật, bà nghĩ ai thể xứng với con gái .
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Nghĩ đến đây, Vương thị nhỏ giọng hỏi: "Có chỗ nào thoải mái ?"
"Không ."
Vừa dứt lời, Thẩm Thư Dao liền dừng , nhớ tới việc nôn mửa lúc sáng, bèn đổi lời: "Lúc dậy thì bụng khó chịu, nôn, nhưng bây giờ thì ."
"Muốn nôn? Còn gì nữa ?"
"Hết ."
Nàng uống nửa bát cháo, bụng cũng gần no , liền đặt bát xuống, hỏi: "Thuốc bổ hôm qua cho con uống là gì ? Uống , nếu hôm nay vẫn khó chịu, con khám đại phu ."
"Không ."
Vương thị vội vàng phủ nhận: "Bài thuốc bí truyền tìm trong dân gian, hiệu nghiệm."
"Bài thuốc bí truyền gì?"
Vương thị mím môi chột , lỡ miệng , bà Thẩm Thư Dao chớp mắt, bất đắc dĩ thật: "Chính là bài thuốc sinh con, nhiều dùng bài thuốc , đều mang thai."
Thẩm Thư Dao xong liền trợn trắng mắt: "Mẫu , đừng tin những chuyện căn cứ đó, đều là lừa , con uống nữa."
"Được , uống nữa uống nữa."
Mới thành một năm thôi, chuyện con cái nhanh như , hơn nữa hiện tại nàng đang mâu thuẫn với Tạ Dật, con vẫn là chuyện .
Thẩm Thư Dao đầu Vương thị, thăm dò : "Người con dùng việc mang thai, để lành với Tạ Dật ?"
Nàng úp sấp bàn, bộ dạng vô cùng lười biếng: "Đừng uổng công vô ích."
Trong phòng buồn chán, Thẩm Thư Dao sợ lát nữa Tạ Dật đến tìm nàng, liền kéo Vương thị rời , đến viện của bà. Đi lâu , Tạ Dật quả nhiên đến, thấy ở trong viện, liền đến nha môn , chiều tối đến.
Sắp đến tháng mười , chiều tối se lạnh, gió mang theo thở của tháng mười thổi đến, ngửi thấy thật dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-60.html.]
Thẩm Thư Dao xuống ăn cơm, còn ăn miếng nào, Tạ Dật liền đến, một bộ cẩm bào màu xanh đậm, càng thêm trầm nội liễm. Đôi mắt lạnh lùng như băng giá khi cửa liền thu liễm , trong nháy mắt là một vẻ mặt dịu dàng.
Thẩm Thư Dao tưởng nhầm, đợi đến khi xuống bên cạnh, mới hồn .
Chất vấn : "Sao vẫn về?"
Buổi chiều Tạ phủ phái đến một chuyến, hỏi Tạ Dật và nàng khi nào về phủ, nàng gặp , ném cái rắc rối cho Tạ Dật. Nàng tưởng Tạ Dật về , ngờ vẫn còn ở đây.
"Cùng nàng về."
Nàng trốn tránh cả buổi chiều, lúc là trốn thoát , nàng cần ăn cơm ngủ nghỉ, Tạ Dật luôn thể bắt nàng.
Thẩm Thư Dao bất đắc dĩ, mặc nhận ở , phí lời tranh cãi nữa.
Nàng khẩu vị lắm, ăn nửa bát liền bỏ , nheo mắt , thấy buồn ngủ. Không rửa mặt liền ngã xuống giường, Tạ Dật một cái, im lặng , vội vàng phân phó A Tứ lấy nước, nhân lúc Thẩm Thư Dao ngủ say, ở phòng nàng.
Tri Vi mấy ngăn cản, bọn họ cầu còn đại nhân và phu nhân lành, bọn họ nha , chủ tử hòa thuận đối với bọn họ là chuyện .
Người nam nhân động tác nhanh nhẹn, cởi cúc áo trong, khi ngang qua bàn sách liếc mắt , thấy bàn bày một tờ giấy, liền dừng động tác tay, tò mò cầm lên xem.
Trên giấy chỉ một chữ, Hòa, chữ Hòa trong Hòa ly. Nàng mà thật sự thư hòa ly.
Tạ Dật tức giận vò thành một cục, ném .
…
Nửa đêm, Thẩm Thư Dao nhíu mày trở liên tục, trán đổ mồ hôi, ướt cả tóc mai.
Miệng ú ớ, giống như đang gặp ác mộng, giống như , nữa. Bất an hồi lâu, Tạ Dật nàng cho tỉnh giấc, gọi một tiếng: "Thẩm Thư Dao, nàng ?"
Thẩm Thư Dao tỉnh dậy, sắc môi trắng bệch, thấy Tạ Dật mắt, kinh ngạc : "Sao còn ở đây?"
"Ta cùng phòng với nàng." Nói sờ trán nàng, sốt, chỉ là mồ hôi.
"Nàng gặp ác mộng ? Sao nhiều mồ hôi thế ."
Nàng còn tâm trí để so đo chuyện của Tạ Dật, liền ừ một tiếng, "Trong mơ đầu đau, cho nên tỉnh dậy."
Người nam nhân thở nhẹ, ôm nàng lòng, áp sát thể mềm mại : "Ta ở đây thì nàng gặp ác mộng, thì đừng tách nữa."
Ý đồ của nam nhân quá rõ ràng, Thẩm Thư Dao liếc mắt một cái thấu, khịt mũi một tiếng, ngẩng đầu thấy chiếc cằm cứng cáp, : "Chàng là thiên sư mà, còn trừ tà nữa ."
Tạ Dật khẽ , chỉ đang tìm một cái cớ để ở , cái cớ quá vụng về.
Hai yên lặng dựa , lắng nhịp tim của , cho đến tận sáng sớm.
Tạ Dật triều sớm, Thẩm Thư Dao cũng dậy sớm, tối qua trong mơ đầu đau, ai ngờ sáng nay đầu càng đau hơn, đau từng cơn, đau đến tim run lên.
...
Hehe định up 10 chương như dự định thui, nhưng up qua chương chiến tranh lạnh cho đỡ đau tim nà.
Từ mai là chị nhà mất trí, lúc mất trí nhớ chị nhà đáng yêu lắm luôn, nhà bất lực chiều cũng yêu, cute lắm. Hẹn gặp các nàng iu ngày mai nha.