"Chàng nghiêng ."
"Mong đối diện với nàng ."
"Không ."
Nàng phủ nhận, giải thích : "Ta sợ ma, nghiêng thể che cho , sẽ thấy ."
Hóa là để chắn ma.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
"Trước thấy nàng nhát gan như ."
Nàng khẽ , bĩu môi, "Chỉ thể là thấy chỉ là bề ngoài, sâu nội tâm của ."
Tạ Dật xoay , câu chặn họng, bởi vì quả thực như .
, bây giờ hiểu cũng muộn.
Người nam nhân đặt tay lên eo nàng, quan sát phản ứng của nàng, thấy nàng từ chối liền nhẹ nhàng xoa nắn. Mấy ngày mất trí nhớ, dám chạm nàng, sợ nàng phản cảm từ chối, nhưng vẻ mặt của nàng, dường như tiếp nhận nhanh, hề bài xích sự gần gũi của , trong lòng Tạ Dật vui mừng.
"Cái đó, Lý công tử, Tần công tử, còn Vương tú tài bọn họ, khi xuất giá nàng gặp mấy ?"
"Rất nhiều."
Nàng nghĩ nghĩ, thành thật trả lời, "Danh tiếng Thẩm gia tiểu thư lắm, nhà cao cửa rộng đều , chỉ thể gả thấp, cho nên mới xem mắt nhiều nhà như . Chàng từng xem mắt ?"
Tạ Dật lạnh giọng : "Không ."
Phụ mẫu từng đề cập đến, nhưng từng xem mắt.
Thẩm Thư Dao kinh ngạc ồ lên một tiếng, tin lắm, nghĩ đến gia thế nhà , chắc chắn xem mắt nhiều, một cũng từng gặp, mắt cao hơn đỉnh đầu.
"Sau đừng gặp bọn họ nữa."
Giọng điệu của chút ghen tuông, giọng điệu lạnh lùng, là giọng điệu mà nàng quen thuộc.
Thẩm Thư Dao liếc một cái, : "Chàng sẽ để ý chuyện khi xuất giá chứ, đều qua , đừng để ý. Nếu là , sẽ để ý."
Tạ Dật nhịn , "Tâm tư của nàng đúng là rộng rãi."
"Bây giờ mới ."
Tạ Dật càng vui vẻ, đột nhiên cảm thấy nàng khi mất trí nhớ đặc biệt đáng yêu, thẳng thắn chân thành.
Tâm tư nam nhân nàng , miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Bọn họ gả cho thể cáo mệnh phu nhân, cái mạng ."
Tạ Dật thầm trả lời trong lòng, , sẽ .
Tỉnh dậy một nén nhang, Tạ Dật buồn ngủ, tinh thần nàng vẫn , hề mệt mỏi.
"Ngày mai hồi phủ, ngủ sớm một chút."
"Ta về lúc trưa."
"Vì ?" Người nam nhân mở mắt .
"Ta dậy nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-63.html.]
…
Bọn họ hồi phủ buổi trưa, Thẩm Thư Dao quên đường, Tạ Dật đặc biệt dẫn nàng dạo mấy vòng. Lại lo lắng cho thể của nàng, bèn đến chỗ Lâm thị một chuyến, miễn lễ nghi rườm rà đó. Lâm thị bất đắc dĩ đồng ý, thái độ Tạ Dật kiên quyết, Thẩm Thư Dao đang mang thai, vài chuyện nhớ rõ, bà lý do gì để phản bác.
Vừa Lan Viên, xung quanh đều xa lạ, nhưng trong sự xa lạ đó dường như từng thấy ở đó, nhanh liền thích ứng. Có lẽ là thể thích nghi, cho nên cảm giác khó chịu.
Thẩm Thư Dao thỉnh thoảng hỏi Tri Vi và Tuệ Hoa, về chuyện khi nàng xuất giá, mấy nha , chuyện ấp úng, sợ sai. Mấy , nàng cũng lười hỏi.
Dù hiện tại cũng nhàn rỗi, việc gì , thoải mái vô cùng.
Tạ Dật sớm về khuya, lúc về trời sắp tối, sáng nay nàng một câu bận rộn như ? Tạ Dật đáp, nếu nỗ lực, sợ nàng cáo mệnh phu nhân.
Thẩm Thư Dao đỏ mặt, tim đập thình thịch, trong lòng vui mừng hổ.
Hôm nay Tạ Dật về trễ hơn, nàng giường mới về.
Nàng sấp bên giường , cảm thấy động tác thần thái của vô cùng quen thuộc, nhưng nhớ , bèn cứ chằm chằm. Ánh mắt nóng rực, đến mức Tạ Dật tự nhiên.
"Mang thai đừng sấp."
"Không , còn nhỏ mà."
Ánh mắt nam nhân đảo một vòng, thấy bên giường đặt một đĩa điểm tâm, nhíu mày : "Nàng ăn đồ giường ?"
"Không ."
Người nam nhân bước nhanh đến, xem xét kỹ lưỡng, "Tật dối sửa ."
Ý là, đây nàng cũng thường xuyên dối . Thẩm Thư Dao bĩu môi, nàng quả thực tật .
"Lúc ăn, là bên cạnh giường ăn."
Tạ Dật nàng một cái, tin, thấu nàng .
Người nam nhân mặt cảm xúc, ngón tay bận rộn cởi cúc áo, thỉnh thoảng liếc nàng, ánh mắt khó đoán.
Thẩm Thư Dao chính là quen bộ dạng lạnh lùng của , bèn cứng mặt : "Chàng lắm tật , tính tình kém như , khó chung sống. Quan hệ của chúng đây thế nào? Có thường xuyên cãi , ai thắng ?"
Tạ Dật bội phục đầu óc của nàng, chẳng nên hỏi cãi ? Cãi vì chuyện gì? Sao hỏi ai thắng?
Nàng thắng, nắm quyền trong nhà.
Tạ Dật dở dở , kiên nhẫn trả lời: "Chúng cãi ."
Duy nhất một , chính là khi mất trí nhớ, chiến tranh lạnh đó. Hiện tại hối hận .
Thẩm Thư Dao bán tín bán nghi, ánh mắt đảo qua đảo .
"Vậy quan hệ của chúng như thế nào?"
"Phu thê ân ái, cầm sắt hoà minh."
Nàng nhíu mày, đến ? Nàng đàn .
"Ân ái đến mức nào?"
Nàng nhất quyết hỏi đến cùng, Tạ Dật cũng kiên nhẫn, do dự một lát mở miệng: "Chung chăn chung gối, quấn quýt si mê."
Thẩm Thư Dao , khuôn mặt liền đỏ bừng, nóng ran, nàng mím môi, ánh mắt e thẹn.