Quá sốt ruột, Thẩm Thư Dao liền quên mất sách trong lòng, ôm mấy quyển sách hoảng hốt chạy về, đến cửa phòng ngủ, Tạ Dật liền mở cửa .
Hai mắt , Tạ Dật đầu tiên là nàng, đó về phía tới, "Có chuyện gì?"
Thẩm Thư Dao ôm chặt sách, cũng về phía tới, " đúng, mau ."
Người hầu vội vàng hai câu, liền Lâm thị ở trong viện của Thu di nương ầm ĩ, cãi , đưa Thu di nương đến trang viên ở quê. Thu di nương lóc om sòm, Tạ Quần cũng phiền, đợi trời sáng bàn bạc , cãi với Lâm thị vài câu. Hiện tại đợi Tạ Dật đến chủ trì đại cục.
Tạ Dật mà đầu óc mơ hồ, còn hỏi thêm vài câu, hầu vội vàng chạy , đến đó xem , đừng để náo loạn đến mức khó coi.
Thẩm Thư Dao bên cạnh hồi lâu, trong lòng suy đoán, chẳng lẽ liên quan đến những lời nàng với Lâm thị mấy hôm . Chẳng lẽ Thu di nương ở lưng Lâm thị giở trò quỷ, Lâm thị bắt quả tang, cho nên mới náo nhiệt tối nay.
Ừm, thể. Nàng cụp mắt xuống gật gật đầu, chìm đắm trong suy nghĩ của .
Tạ Dật trở về phòng y phục, hai bước đầu nàng, bước chân dừng , nhớ mới hỏi nàng: "Vừa nàng ? Tỉnh dậy thấy nàng."
Hơn nữa đến truyền lời, nàng là từ bên ngoài trở về, nửa đêm ngủ, y phục xộc xệch, là sợ lạnh, ngoài gì?
Ánh mắt dò xét của nam nhân dừng nàng, cuối cùng rơi quyển sách trong lòng nàng, ánh mắt đổi, vẻ mặt ngượng ngùng lan tràn trong đáy mắt. Chàng sờ mũi, đầu trong, nàng nữa.
"Ta đến thư phòng một chuyến, xem tìm gì ?"
Nàng híp mắt giơ sách lên, hướng về phía , vô cùng đắc ý. Vẻ mặt ngượng ngùng của nam nhân nàng nhận , nhưng Thẩm Thư Dao trêu chọc, dáng vẻ nghiêm túc của chướng mắt, chỉ khẩn trương lảng tránh, thật thú vị.
Thẩm Thư Dao đuổi theo , "Chàng xem , xem ."
Đồ giấu trong thư phòng Thẩm Thư Dao tìm , Tạ Dật thể ngượng ngùng đây?
"Ta y phục xem bên xảy chuyện gì, nàng ngủ ."
Chậc, cố ý chuyển chủ đề, sợ nàng chế nhạo.
Tạ Dật đang mặc y phục, cánh tay dài vòng lưng, thắt đai lưng , trường bào ôm sát , hình cao lớn vạm vỡ, cơ bắp ẩn lớp áo theo động tác mà nhấp nhô, lực.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Ánh mắt nàng dán chặt lưng nam nhân, từ xuống , mấy , ánh mắt thưởng thức che giấu . Thẩm Thư Dao nuốt nước bọt, một bước tiến lên, chắn mặt nam nhân, giơ sách lên, : "Lén lút xem cái , phát hiện ."
Tạ Dật liếc mắt , bình tĩnh , vẻ mặt lạnh nhạt như thường ngày, chẳng qua là tranh xuân cung thôi, gì hổ, huống chi phu nhân của xem còn nhiều hơn , e là chỉ năm sáu quyển.
Nghĩ , Tạ Dật mặt đổi sắc, hỏi: "Cho nên nàng đến thư phòng là để tìm cái ?"
"Ai bảo lén lút gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-73.html.]
Nàng là vấn đề, quả nhiên là .
Tạ Dật gật đầu, cần phủ nhận, "Chỉ xem qua vài ."
Thẩm Thư Dao bĩu môi, chỉ vài thôi, nàng mới tin. Nàng ôm sách, ngẩng đầu lên, : "Lần chúng cùng xem nhé."
Nếu là đây, Tạ Dật nhất định sẽ lạnh mặt nàng loạn, đó dạy dỗ nàng một trận. Thẩm Thư Dao nghĩ xong lời phản bác , ngờ Tạ Dật mắt nàng, trầm giọng ừ một tiếng.
Thẩm Thư Dao kinh ngạc trợn to mắt, hưng phấn xoay một vòng, đó đặt sách xuống, vội vàng chỉnh trang y phục.
"Chàng đợi , cũng xem."
Tóc kịp chải, liền tùy tiện xử lý một chút, mặc áo khoác ngoài .
"Nàng đừng , chắc là chuyện nhỏ."
Thẩm Thư Dao lắc đầu, chắc là chuyện nhỏ, nàng dám khẳng định, là chuyện lớn.
"Những lời với mẫu hôm đó, bà lọt tai, cho nên bây giờ Thu di nương thật sự đang giở trò quỷ, mẫu phát hiện ."
"Ta đoán ." Nói xong bổ sung một câu.
Người nam nhân nhíu mày, hỏi: "Nàng gì với mẫu ?"
"Không gì, chỉ là một chuyện trong hậu trạch, thất sẽ tính kế chủ mẫu các kiểu. Còn … di nương sinh con, gia sản sẽ chia ít một chút."
Nói xong, Tạ Dật im lặng hồi lâu, xoa trán, bất đắc dĩ, dường như đang trách nàng, tại những lời .
Thẩm Thư Dao chịu thua đối diện với ánh mắt của , kiêu ngạo : "Sao , thêm ? Chàng , , nếu thêm , phân chia gia sản chẳng sẽ ít , khó nuôi lắm, cái gì cũng là loại đắt nhất nhất, con của cũng ."
Nàng dừng một chút, hỏi : "Chàng xem?"
Lời thật sự ngang ngược, gia tộc lớn con cháu quan trọng bao, con cái tất nhiên là càng nhiều càng , con cháu đầy đàn, gia tộc hưng thịnh.
Tạ Dật véo mặt nàng, vẻ mặt gì đổi, "Nàng đúng. Lời đừng ngoài."
"Ừm, ."
Trước khi khỏi cửa, nam nhân nâng cằm nàng lên, hôn nàng một hồi lâu, đặc biệt vô sỉ mút mát, kéo sợi chỉ hổ, hôn đến khi nàng mặt đỏ thở hổn hển mới buông nàng .
Môi mềm mại, ngọt ngào, non nớt, nhịn mới lạ.