Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-03-26 12:38:25
Lượt xem: 1,159

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng cúi đầu trầm tư, Trần Thục Nghi cần lừa nàng, như , nàng thật sự với Trần Thục Nghi những lời , nhưng quên mất.

Tạ Dật ?

Hai đến chuồng ngựa, Trần Thục Nghi dắt ngựa đến: "Ta dạo vài vòng , ngươi cẩn thận một chút."

"Ồ, ngươi ."

Con ngựa nhấc chân lên, và ngựa chạy xa trong nháy mắt.

Thẩm Thư Dao mặt ủ mày chau, tại chỗ một lúc, đó chọn một con ngựa hiền lành.

Dắt ngựa dọc theo mép trường đua, vốn định ngoài giải khuây, bây giờ thì , tâm trạng càng tệ hơn. Ngựa thì giải khuây .

Cúi đầu đường, nhận đuổi theo phía , mãi đến khi bóng bao phủ lên , nàng mới ngẩng đầu lên .

Ánh sáng che khuất gần hết, mắt nàng mở to, chói.

"Ủ rũ cúi đầu, gì với Trần cô nương ?"

Môi đỏ mọng khẽ động, cắn môi , : "Không gì cả, chỉ là, chỉ là chuyện nữ nhi với thôi. Không liên quan đến ."

Ánh mắt nàng chớp chớp, rõ ràng là tự nhiên. Tạ Dật tinh mắt, liếc mắt một cái là nhận ngay.

"Hai lưng ?"

"Không , thật đa nghi, đáng ghét."

Lúc giận dỗi cũng nũng.

Tạ Dật nhướng mày : "Nói cũng ."

Thẩm Thư Dao hừ một tiếng, bước nhanh về phía , hai bước trở : "Chàng đến dắt ."

Ngoại ô gió lớn, lạnh thấu xương, luồn trong áo, nổi cả da gà.

Thẩm Thư Dao siết chặt áo, đưa tay vén tóc mai tai, lộ khuôn mặt trắng nõn mịn màng. Bị gió thổi mạnh, sắc hồng má phai , càng thêm trắng bệch vài phần.

Nàng nhích gần Tạ Dật hơn một chút, nam nhân toát ấm, dựa liền cảm thấy ấm áp, chắn gió, còn cảm giác an . Hai dọc theo mép trường đua nửa vòng, im lặng hồi lâu, như đang suy tư điều gì đó.

Bên Trần Thục Nghi chạy vài vòng, phi ngựa về phía bọn họ, mang theo một trận gió lạnh và bụi đất.

Tạ Dật liếc mắt , hỏi nàng: "Lạnh ? Còn nữa ?"

Môi Thẩm Thư Dao còn đỏ mọng nữa, nhạt một chút, hồng hồng. Mọng nước, cắn môi trả lời : "Đi chứ, đến khu rừng bên dạo."

Trong lòng nàng đang nghĩ đến lời Trần Thục Nghi , nào tâm trạng dắt ngựa, chỉ tìm một chỗ yên tĩnh để một lát. Khu rừng bên cảnh sắc tệ, yên tĩnh, thích hợp để một lúc.

Tạ Dật theo ánh mắt nàng, gật đầu : "Ừ."

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Hai về phía khu rừng, buộc dây gốc cây bên cạnh, ngựa cúi đầu ăn cỏ, bọn họ sườn đồi nhỏ cách đó xa. Bên là lá khô, sẽ bẩn y phục.

Thẩm Thư Dao chống hai tay , ngửa , bao quát gần hết trường đua thở dài, thấy Trần Thục Nghi đổi sang một con ngựa khó bảo, nghĩ đến điều gì, thở dài một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-77.html.]

"Thở dài cái gì thế?"

Không gì với Trần Thục Nghi, từ lúc nãy tâm trạng , hình như đang giấu chuyện gì đó. Sao chịu cho .

Tạ Dật càng thêm tò mò, đầu chằm chằm nàng, hỏi: "Nói cho ."

Thẩm Thư Dao mở môi, hồi lâu gì, cuối cùng bất lực : "Thôi , ."

Nhỡ Tạ Dật những chuyện đó của nàng, để ý thì ? Dù thì công tử xem mắt và công tử từng thích, ý nghĩa là khác . Haizz, phiền lòng.

Thẩm Thư Dao nghĩ mãi , thể thích khác chứ, đó ưu tú bằng Tạ Dật ? Có vóc dáng bằng Tạ Dật ? Chắc là , chắc là lúc mắt mù .

Ừ, chắc là . Nàng tự gật đầu, thấy ánh mắt nghi hoặc của Tạ Dật.

"Gật đầu cái gì?"

"Không ."

Phủ nhận quá nhanh, ngược giống như chuyện.

Thẩm Thư Dao thẳng dậy, vỗ vỗ tay: "Tạ Dật, từng thích cô nương nào khác ?"

Tạ Dật nhíu mày, theo bản năng về phía trường đua ngựa, : "Nghe ai bậy bạ ?"

"Không , chỉ là hỏi thôi."

Sự việc tất nguyên nhân, Tạ Dật tin nàng vô duyên vô cớ hỏi câu : "Không ."

Nào tâm trí nghĩ đến chuyện nam nữ, mỗi ngày ở nha môn đủ bận .

Thẩm Thư Dao thở phào nhẹ nhõm, tuyệt đối tin : "Ồ, thì ."

Cho dù nàng nhớ từng thích, thì chắc cũng sẽ thích nữa, vì khác đều bằng Tạ Dật.

"Chàng đừng nghĩ nhiều, chỉ hỏi thôi." Khóe mắt nhếch lên, ánh mắt chút dè dặt: "Ta chắc cũng từng thích ai khác."

Nói xong quan sát sắc mặt của Tạ Dật, nam nhân vẻ mặt như thường, đôi mắt đen láy động đậy, đá mắt cảm xúc gì, hề gợn sóng.

Chẳng rõ vì cớ gì, nàng tự dưng căng thẳng, sợ Tạ Dật , sợ . Tâm tư mâu thuẫn chồng chất, tựa như dây tơ rối rắm quấn quanh lòng nàng.

Chốc lát, nam nhân nghiêng đầu, khẽ nhếch môi, chậm rãi : “Trước nàng từng với , là .”

Vậy thì .

Đoán chừng chuyện cũng lâu lắm , Trần Thục Nghi chỉ qua loa, chẳng rõ thực hư. Thôi , chuyện căn cứ, hà cớ gì bận tâm?

Những cảm xúc hỗn độn phút chốc tiêu tan, tâm tình Thẩm Thư Dao cũng thoải mái hơn nhiều. Nàng đàn tuấn mã chạy tung vó nơi bãi cỏ, trong lòng hứng khởi, cũng xuống chạy một vòng, đáng tiếc, thể cho phép.

Nàng nhẹ nhàng dựa sát , mềm mại tựa như xương. Y phục mỏng manh chạm , ấm từ cơ thể lan truyền, khiến cả hai đều cảm thấy ấm áp.

“Chàng nghĩ tên cho hài tử ?”

Nhắc đến chuyện , Tạ Dật quả thực từng cân nhắc. Một phần vì công vụ bận rộn, phần khác cũng bởi nàng mang thai quá đỗi bất ngờ, khiến trở tay kịp, nhất thời quên mất.

Loading...