Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-03-26 12:38:29
Lượt xem: 1,084

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Thục Nghi liếc bọn họ một cái, khoác vai nàng , trò chuyện, tâm trạng .

Quay đầu , bỗng nhiên thấy phía váy Thẩm Thư Dao đỏ một mảng, Trần Thục Nghi kinh hô, "Dao Dao, phía ngươi ?"

"Hửm, cái gì?"

Nàng xoay , còn kịp thấy, Tạ Dật bên cạnh biến sắc, hỏi nàng: "Nàng khó chịu chỗ nào ?"

"Không mà, ?"

Thẩm Thư Dao lắc đầu, kéo váy liều mạng , đó liền thấy, vị trí m.ô.n.g đỏ một mảng, nàng sờ , dính dính, hình như là máu.

"Đây, đây là… máu." Nàng hoảng hốt.

Tạ Dật bế nàng lên, lo lắng ngoài, "Ra m.á.u ."

Sau đó hỏi nàng một câu, bụng đau ?

Thẩm Thư Dao vẫn lắc đầu, đau.

Trần Thục Nghi theo phía , vẻ mặt đầy lo lắng, "Trước tiên tìm đại phu, đợi đại phu chẩn đoán hãy ."

, bụng đau, nhưng máu, bọn họ đại phu, xem bệnh, chỉ thể tìm đại phu.

Thẩm Thư Dao dựa lòng , ngẩng mắt liền thấy gương mặt lo lắng của nam nhân, nàng lo lắng hỏi một câu: "Liệu chuyện gì ?"

Tạ Dật trầm mặt, bước chân nhanh thoăn thoắt, do dự một lát trả lời: "Sẽ ."

Nàng lên tiếng, thấy nhịp tim kịch liệt của nam nhân, trong lòng cũng chắc chắn.

Về phủ thì kịp, Tạ Dật bế nàng lên xe ngựa, thẳng tiến đến y quán trong thành. Trần Thục Nghi theo, xem thể giúp .

Trên đường , nam nhân mím chặt hàm lời nào, kìm nén cảm xúc. Đến y quán, vội vàng bế trong.

Thẩm Thư Dao lo lắng sợ hãi, đầu tiên gặp chuyện, nhất thời , liền ngoan ngoãn .

Giường gỗ trong y quán cứng, đau lưng, chăn đệm đủ thơm tho, mùi khó chịu.

Thẩm Thư Dao cử động một chút, đổi tư thế thoải mái hơn, nhưng thấy gương mặt lo lắng của mặt, nàng bỗng nhiên dám động nữa, cứ ngoan ngoãn đó, chờ đại phu bắt mạch xong.

Đại phu vuốt râu nàng một cái, liếc Tạ Dật một cái, mặt chút biểu cảm, tiếp tục bắt mạch.

Có lẽ là thời gian bắt mạch quá lâu, sự kiên nhẫn của Tạ Dật cạn, liền vội vàng hỏi một câu: "Thế nào?"

Đại phu thu tay , trầm ngâm một lát, : "Phu nhân, thai."

"Cái gì?"

"Đại phu, ông nhầm chứ."

Hai kinh ngạc , đó cùng về phía đại phu, vẻ mặt thể tin nổi. Sao ? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-79.html.]

Người nam nhân khi kinh ngạc thì trấn tĩnh , giọng lạnh lùng hỏi: "Vậy m.á.u y phục là ?"

Đại phu vẻ mặt lúng túng, : "Phu nhân đến tháng."

Nói xong lời , chỉ một đại phu lúng túng, Thẩm Thư Dao ôm hai chân cúi đầu, thậm chí dám mắt Tạ Dật.

Nàng nghĩ đại phu nhầm , nhưng vị đại phu là danh y nổi tiếng trong thành, thể nào ngay cả việc bắt mạch đơn giản như hỷ mạch cũng chẩn đoán sai, hơn nữa, nếu thai mà máu, cơ thể phản ứng chứ, nàng chẳng phản ứng gì, cho nên, nàng thai .

Thẩm Thư Dao buồn, cũng thất vọng, nàng luôn mong chờ đứa bé, đang nghĩ xem nên đặt tên gì cho con, thậm chí cả việc chăm sóc con như thế nào cũng nghĩ đến, kết quả bây giờ thai. Nàng khó chấp nhận, chuyện.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Trong phòng im lặng một lúc, khí tràn ngập cảm giác ngột ngạt, khó thở.

Tạ Dật vẻ mặt khó tả nổi thất vọng, nắm chặt tay, mím chặt hàm cố gắng chịu đựng, một lúc , giọng lạnh lùng cất lên, phân phó hạ nhân tìm thêm hai đại phu nữa đến. Chàng vẫn tin, ôm lấy một tia hy vọng cuối cùng, mong rằng đại phu nhầm.

Hạ nhân dám chậm trễ, vội vàng đến các y quán khác tìm thêm hai vị đại phu, xem bệnh cho nàng, kết quả đều giống , thai, là đến tháng.

Tạ Dật nhắm mắt , thở dài một thật sâu, bên cạnh nắm lấy tay nàng. Hai , trong mắt đều toát lên vẻ thất vọng và bất lực.

"Về nhà ."

Trần Thục Nghi về phủ, bọn họ cũng về Lan Viên, suốt dọc đường lời nào, sự im lặng từng .

Thẩm Thư Dao len lén , Tạ Dật sắc mặt lạnh lùng, cau mày, cả đầy vẻ giận dữ. Nàng mấp máy môi, cảm thấy nên gì đó.

"Tạ Dật." Cổ họng nàng khô khốc, giọng cũng khàn , "Ta chuyện gì xảy ? Ta ."

Bây giờ , chút ngụy biện, nhưng nàng thật sự rõ. Nàng thậm chí còn tại đột nhiên mất trí nhớ.

Tạ Dật ừ một tiếng, cảm xúc hề d.a.o động, chỉ bảo nàng nghỉ ngơi cho , tâm trạng khó đoán.

Thẩm Thư Dao y phục sạch sẽ, giường nghỉ ngơi, ấm áp dễ chịu, lúc bụng ẩn ẩn cảm giác đau tức, là cảm giác khi đến tháng đây.

Nàng chằm chằm Tạ Dật, : "Chàng thất vọng ?"

Người nam nhân nàng, lông mày giãn , trông vẻ ôn hòa hơn lúc nãy, "Phải."

Biết ngay là như . Bản nàng cũng khó chịu, chắc hẳn Tạ Dật cũng giống như nàng, Thẩm Thư Dao lời an ủi nào, liền cắn môi im lặng, đó dời mắt chỗ khác.

Người nam nhân dùng ngón tay vuốt ve mái tóc, dừng má, "Đừng nghĩ nhiều, nên sẽ ."

Tuy thất vọng, nhưng trách nàng. Người nhầm lẫn là đại phu, nàng, nàng cũng khó chịu.

"Nàng ngủ , ngoài một lát."

"Đi thế?" Thẩm Thư Dao lo lắng hỏi.

Tạ Dật cúi đầu, gỡ tay đang nắm lấy tay áo , "Đi nha môn một chuyến."

nàng rụt tay trong chăn, những ngón tay lạnh lẽo lập tức ấm áp lên.

Loading...