Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-03-28 12:29:11
Lượt xem: 1,136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một lát , nọ đến cửa sổ, quanh một lượt, tìm thấy tìm, liền ngoài.

Thẩm Thư Dao thở phào nhẹ nhõm, tiếng cửa đóng mở, nhịp tim cuối cùng cũng trở bình thường.

Nằm sấp khó chịu, Thẩm Thư Dao ngoài, động đậy, rụt chân về, cảm thấy an , lỡ như bên ngoài thì ? Lúc đó trốn cũng kịp.

Nghĩ , nàng liền im, khó chịu thì cứ khó chịu, đợi nửa canh giờ nữa tính.

Quả nhiên, nọ ngoài lâu, trở , mở tủ y phục tìm một lượt, cửa sổ, giống như lúc . Người nọ từ bỏ, ngoài cửa sổ, nữa.

Thẩm Thư Dao cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm, lưng ướt đẫm mồ hôi, bây giờ nàng cũng dám ngoài, đợi A Tứ đến tính.

nàng nghĩ, đến thể lặng lẽ khách điếm, chắc hẳn giải quyết A Tứ , A Tứ thế nào ?

Hy vọng .

Thẩm Thư Dao đến mức chân tay tê cứng cũng dám ngoài, vốn định gọi , sợ kẻ gian theo dõi nàng, cũng dám lên tiếng. Nằm lâu quá, bắt đầu buồn ngủ, nàng gối đầu lên tay , từ từ nhắm mắt .

Không ngủ bao lâu, ánh sáng trong phòng tối một chút, còn ánh nắng mặt trời, hẳn là đến chiều.

Thẩm Thư Dao ngủ ngon giấc, nửa tỉnh nửa mê, động tĩnh gì là tỉnh dậy.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên cầu thang, từng tiếng một, gấp gáp, cũng mạnh mẽ.

Thẩm Thư Dao lập tức tỉnh dậy, mắt chằm chằm ngoài, tiếng bước chân , chỉ một . Vừa quá sợ hãi, đến nỗi bây giờ Thẩm Thư Dao là ai đang lên lầu.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Thẩm Thư Dao càng thêm căng thẳng, nhưng khi căng thẳng một lúc, cảm thấy gì đó đúng, khác với tình huống .

Đang nhíu mày suy nghĩ, bỗng nhiên, cửa đẩy mạnh , tới vội vàng gọi: "Dao Dao."

Giọng quen thuộc và tiếng thở hổn hển, mắt nàng sáng lên, tràn đầy ánh sáng.

"Tạ Dật, Tạ Dật, ở đây."

Thẩm Thư Dao ngoài, nhưng tiếc là tay chân đều tê cứng, cử động .

Tạ Dật thấy tiếng liền về phía , cúi xuống , lập tức thở phào nhẹ nhõm.

"May quá, nàng còn trốn."

Kéo nàng khỏi gầm giường, thấy nàng mặt mũi lấm lem bụi bặm, Tạ Dật khẽ thở dài, giúp nàng phủi bụi.

"Ta ngốc ."

Thẩm Thư Dao đắc ý kể bộ câu chuyện cho , vẻ mặt như khen ngợi, xong liền nhớ đến A Tứ, vội vàng hỏi: "A Tứ ? Không chứ."

"Bị trúng thuốc mê, đang trong phòng."

Ồ, thương là .

Chân nàng tê cứng đến mức thể , bèn kéo Tạ Dật, nhờ đỡ nàng sang bên cạnh . Tạ Dật giúp nàng gỡ mạng nhện đầu, hỏi: "Có mấy đến?"

"Một ." Sau đó chỉ cửa sổ : "Đi từ cửa sổ đó, một lúc lâu , bây giờ đuổi kịp nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-93.html.]

Tạ Dật xoa đầu nàng, cũng chê tóc bẩn, "Không đuổi nữa."

May mắn là nàng thoát nạn.

"Sợ lắm ?"

Thẩm Thư Dao gật đầu, nhưng cảm thấy sợ thì trông như nàng nhát gan, bèn đổi giọng : "Không sợ, thật đấy."

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Người nam nhân khẽ , để mặc nàng khoác, . Khách điếm còn an , nơi khác.

Tạ Dật quanh, phân phó Lưu Nhất thu dọn đồ đạc, chuẩn rời khỏi đây. Thẩm Thư Dao gì, nàng cũng cảm thấy nơi an , nọ tìm thấy nàng, sẽ còn , nếu Tạ Dật ở đây, thì nàng ?

Lần chắc may mắn như .

Thẩm Thư Dao đ.ấ.m lưng đ.ấ.m chân, với Tạ Dật: "Ngân phiếu ở gối, lấy ."

Nàng chỉ huy Tạ Dật thu dọn hành lý, còn , một lúc cảm thấy khát nước, liền tự rót cho một chén uống.

gầm giường đợi lâu như , lạnh, bây giờ cần uống chút nóng để ấm .

Trà nguội , , vẫn uống .

Thẩm Thư Dao rót cho một chén, bưng lên uống liền hai chén, cổ họng thoải mái hơn một chút.

ngay đó, bụng quặn đau, đau đến mặt mày tái mét.

Nàng ôm bụng, về phía Tạ Dật, khó khăn : "Tạ Dật."

Mắt mờ , ảnh nam nhân dần dần chồng lên , cuối cùng biến mất mắt. Bên tai nàng chỉ còn thấy một giọng hoảng hốt: "Thẩm Thư Dao."

Trong nha môn. Tất cả đại phu nổi tiếng trong thành đều mời đến, mấy vị đại phu cùng bàn luận, đó đưa kết luận.

"Phu nhân trúng Thất Nhật Tán, màu mùi, trúng độc sẽ đau bụng dữ dội, nếu trong vòng bảy ngày thuốc giải, sẽ..."

Sẽ thế nào, bọn họ đều rõ, Tạ Dật cũng hiểu, nam nhân mím chặt hàm, môi tái nhợt vài phần.

Hỏi: "Có thuốc giải ?"

Một trong những vị đại phu trả lời: "Lão phu phương thuốc giải, chỉ là thiếu một vị thuốc. Vị thuốc khó tìm, chỉ là tuyết lớn phong tỏa núi, hiện nay hái thuốc lên núi, tạm thời ."

"Thuốc gì?"

Khó khăn thì khó khăn một chút, chỉ cần cứu . Người khác yên tâm, Tạ Dật chuẩn tự một chuyến.

"Lá Kim Hương, lá màu vàng kim, hoa cũng quả." Đại phu lấy cuốn sách mang theo bên , chỉ cho Tạ Dật xem, "Mọc như thế ."

Tạ Dật cẩn thận quan sát, ghi nhớ trong đầu, đầu phân phó Lưu Nhất chuẩn ngựa, đó, tự đến bên giường nàng.

Thẩm Thư Dao giường, thở yếu ớt, nhắm mắt , nếu sắc mặt tái nhợt, thật sự giống như đang ngủ .

Tạ Dật nắm tay nàng, hôn một cái đặt trong chăn, khẽ hai chữ: "Chờ ."

Loading...