Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-03-28 12:29:15
Lượt xem: 912

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mắt ngoài chờ đợi, còn cách nào khác.

Lão Què thấy yên, cứ tới lui trong nhà, mà thấy phiền, bực bội : "Choáng hết cả đầu, sân mà ."

Lưu Nhất đầu ông , đáy mắt đầy vẻ hung dữ, cơn giận ẩn giấu như sắp bùng nổ, nhưng nghĩ , nhịn xuống.

"Ông hà tất khó chúng ? Muốn nhân sâm chúng thể đưa cho ông."

Bắt buộc chính tay Tạ Dật đào, trông càng giống như một loại thăm dò. Lưu Nhất , Tạ Dật thể nào , nhưng ngài vẫn bằng lòng thử, là vì phu nhân.

Lão Què , lộ hàm răng trắng hơn cả mặt, "Chân cẳng bất tiện, chỉ thể nhờ việc vặt thôi."

Mùi thuốc nồng nặc khắp phòng, ban đầu khó ngửi, nhưng ngửi nhiều cũng quen.

Lưu Nhất ông gì, im lặng về phía ngọn núi xa xa. Lão Què từ lúc nào đến bên cạnh , xa, .

"Công tử nhà ngươi xuất tầm thường, là con nhà quan ?"

Lưu Nhất nghiêng đầu, miệng , nhưng vẻ mặt bán , Lão Què vẻ mặt đoán đúng. Cười hì hì một lúc, tự bếp đun nước nấu cơm ăn.

Gió lạnh rít gào, thổi cho cánh cửa gỗ rung lên bần bật, Lão Què định đóng cửa, Lưu Nhất ngăn , về phía Nam Sơn, chờ tín hiệu của công tử.

"Không nhanh như , đóng cửa ."

Mùa đông rét mướt mà đóng cửa, lạnh run , Lão Què bất mãn một câu, nhưng Lưu Nhất cứ như khúc gỗ, im ở cửa nhúc nhích. Bất đắc dĩ, Lão Què đành nhà ngủ , ông rảnh mà ở đây chờ cùng .

Đêm khuya, yên tĩnh một tiếng động, thỉnh thoảng tiếng chó sủa, trong màn đêm đen kịt càng vang vọng.

Lưu Nhất ở cửa bao lâu, mắt chớp lấy một cái, mắt dần mờ , nhưng cũng dám rời nửa bước. Bỗng nhiên, phía xa bỗng sáng lên, một làn khói đỏ bốc lên, dễ thấy trong đêm tối.

Lưu Nhất dụi mắt, sợ xuất hiện ảo giác, khi xác định là thật, mừng như điên, vội vàng tìm Lão Què.

Lúc Lão Què đang ngủ say sưa, bỗng nhiên vai lay mạnh, đầu choáng váng, tỉnh dậy từ trong giấc mơ.

"Lão Què, tỉnh dậy, công tử phát tín hiệu , mau dậy."

"Đừng phiền giấc ngủ của , cút ngoài."

Lưu Nhất mặc kệ, kéo ông dậy khỏi giường, lôi cửa, chỉ về phía xa : "Nhìn kìa."

Lão Què liếc mắt , để ý, phẩy tay nhà, "Thấy ."

Ông dường như quan tâm thật giả, nhà, một lúc , tay cầm một miếng vải, mở xem, bên trong chính là lá Kim Hương.

"Cầm lấy, đừng phiền nữa."

Lưu Nhất nhận lấy, đầu bỏ , nhớ điều gì, với ông : "Ta đưa thuốc về, lát nữa chờ công tử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-95.html.]

Lão Què gì, phẩy tay bảo , trong nhà thêm một ông ngủ yên giấc. Vẫn là thì hơn.

Ngựa phi nước đại trong đêm tối, thẳng tiến đến nha môn trong thành.

Rạng đông, Lưu Nhất , cửa liền đưa thuốc cho đại phu, đó về thôn Thượng Nguyên.

Thẩm Thư Dao ngủ bao lâu, đầu nặng, tỉnh nhưng mở mắt , cảnh tượng trong mơ lộn xộn, lúc thì đang cưỡi ngựa, lúc thì ở xe ngựa, giường.

Nàng mở miệng chuyện, nhưng cổ họng khô, nên lời, cần uống nước.

Qua một lúc lâu, đôi môi khô khốc cảm giác ẩm ướt, nước chảy miệng, từ từ trượt xuống cổ họng, cổ họng khô rát cuối cùng cũng nước dịu , dễ chịu hơn. Người đang nhắm mắt vội vàng nuốt, từng ngụm từng ngụm, cho đến khi thoải mái.

Trong phòng , thỉnh thoảng chuyện, nhưng gì thì nàng rõ. Mơ màng chìm hôn mê, gì nữa.

Một ngày , trong phòng mơ hồ chuyện, là giọng nam, chút quen tai.

Vương đại nhân: "Tạ đại nhân về ?"

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

A Tứ trả lời: "Đã phái xem , thương nhẹ, khi trời tối sẽ về."

Tạ đại nhân thương, Vương đại nhân kinh ngạc lo lắng, vội hỏi: "Có nghiêm trọng ? Bị thương ở ?"

A Tứ thở dài, : "Tay trái, , nghỉ ngơi vài ngày là khỏi."

Vương đại nhân ồ một tiếng, đang định hỏi thêm vài câu, đột nhiên thấy giường rên rỉ hai tiếng, dường như sắp tỉnh .

Hai đồng thời đầu , lúc thấy Thẩm Thư Dao đầu lắc qua lắc , dường như dấu hiệu tỉnh . A Tứ ngoài gọi nha hầu hạ bên cạnh nàng, nếu tỉnh , tiện đỡ dậy.

Mấy chằm chằm, một lát , trúng độc từ từ mở mắt, đầu tiên là thích ứng với ánh sáng, đó xung quanh, thấy gặp, liền mở miệng.

"Tạ Dật ?" Hôn mê mấy ngày, giọng khàn, cũng gầy một vòng.

A Tứ ấp úng Vương đại nhân, : "Đại nhân ngoài , tối sẽ về."

"Ồ."

Nha đỡ nàng dậy , rót cho nàng một cốc nước, tỉnh táo một chút, đầu óc cũng tỉnh táo hơn vài phần. Nhớ chuyện khi ngất xỉu, Thẩm Thư Dao hỏi: "Có trúng độc ?"

"Phải, nhưng giải , phu nhân cần lo lắng."

Giải độc , thì , nàng còn trẻ, c.h.ế.t sớm như . Thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Thư Dao chậm một bước mới phản ứng , nàng trúng độc, Tạ Dật lo lắng ? Trước khi ngất xỉu nàng thấy giọng của Tạ Dật.

"Tạ Dật, chnagf ..."

"Người cứ nghỉ ngơi , đợi công tử về hãy ."

Thẩm Thư Dao còn hỏi thêm điều gì đó, nhưng mắt choáng váng, cơ thể hồi phục, cộng thêm A Tứ cố tình lảng tránh, nàng cũng cơ hội hỏi miệng.

Loading...