Phu quân là não yêu đương - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-06-01 12:59:08
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ mua đồ sẽ trực tiếp chuyển về Việt Quốc công phủ, cần lo lắng gì thêm.
Mặc dù Việt Nghiên và Việt Xu mua trang sức tại Trân Bảo Các, nhưng yêu cầu của các nàng đối với Việt Hoàn thì điểm dừng.
Trên đường trở về, hai cứ Việt Hoàn với ánh mắt trông mong, dạo ngoài phố.
Thật , dịp đặc biệt gì, chỉ là ngoài thôi. Tuy nhiên, Việt Hoàn thấy các buồn chán, nên quyết định về phủ báo cáo với mẫu rằng họ sẽ về khi dạo một chút.
Quả đúng như dự đoán, Nhan thị phản đối, chỉ dặn dò hầu vài câu: “Làm thế nào cũng chăm sóc thiếu phu nhân và hai vị cô nương.”
Gã sai vặt cúi đầu đồng ý, đó lùi vài bước khỏi phòng chính.
Việt Nghiên và Việt Xu vui mừng khôn xiết khi phép , hào hứng bảo Việt Hoàn rằng họ đến tiệm ăn.
“Ca ca, chúng ăn phi hạc trai bát bảo vịt.”
“Không bên ngoài ăn ngon hơn .”
Bát bảo vịt là món ăn đặc trưng của phi hạc trai, một Việt Hoàn cùng đồng liêu ăn thử và cảm thấy ngon, đó sai mang món ăn về phủ.
Việt Nghiên và Việt Xu đều thích, nên , khi ăn , Việt Hoàn đương nhiên đồng ý.
Phòng ăn Phương Chung sắp xếp từ , khi bọn họ tới, món ăn cũng lúc dọn lên. Việt Nghiên và Việt Xu vui vẻ, ăn uống hăng say.
“Tỷ tỷ, quả nhiên ăn ngoài ngon hơn nhiều.”
“ , ăn ở ngoài luôn tuyệt vời.”
“Ca ca mỗi ngày đều thể ăn ngoài, thật khiến ngưỡng mộ.”
“ .”
Việt Hoàn thấy các nàng ăn vui vẻ nhưng yên tĩnh, nhịn xoa trán: “Nên ăn yên tĩnh một chút.”
Tuy nhiên, Việt Nghiên và Việt Xu để ý tới , cứ tiếp tục chuyện, phi hạc trai, phố phường náo nhiệt, Phương Chung sắp xếp phòng ăn .
Hai ăn xong, gần cửa sổ cảnh phố xá nhộn nhịp bên ngoài.
Việt Hoàn cảm thấy đầu óc ồn ào cho choáng váng, Trình Yên đang yên tĩnh bên cạnh, như thể một chút an ủi.
Nhìn nàng ăn nhiều, Việt Hoàn lấy đũa gắp một chút đồ ăn, khẽ : “Nếm thử món phi hạc trai nổi tiếng.”
“Không món bát bảo vịt ?”
Trình Yên ngạc nhiên khi Việt Hoàn nhắc đến món ăn.
“Các món ở nhà hàng luôn khá giống .” Việt Hoàn nhẹ. “Chỉ là hai nàng thích nhất bát bảo vịt thôi.”
[Vịt đọc sách nè :V]
Nghe , Trình Yên gắp một miếng ăn thử. Món ăn ngọt và thanh, ngon miệng. Nàng ăn xong nhịn gắp thêm một miếng nữa.
“Ngon.”
Trình Yên nhẹ nhàng gật đầu, hề tỏ ngượng ngùng: “Hương vị thật đặc biệt.”
“Lại thử món nữa, hương vị cũng .” Việt Hoàn gắp thêm vài miếng cho nàng. Trình Yên hợp tác, ăn thấy ngon thì ăn nhiều hơn, thấy hợp thì ăn ít .
Nàng luôn hiểu , những cảm xúc của nàng khó che giấu. Nếu thích món ăn, đôi mắt nàng sẽ sáng lên. Còn nếu thích, khuôn mặt sẽ lộ rõ sự buồn bã.
Việt Hoàn thấy , nhẹ nhàng khuyên: “Nếu ăn nổi nữa thì đừng cố.”
“Ừ.” Trình Yên nhẹ nhàng , đáp lời, khí giữa hai thoải mái.
Việt Hoàn định gì đó tiếp, nhưng đột nhiên hai cô nương bên cửa sổ kêu lên một tiếng, khiến câu của ngắt quãng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-la-nao-yeu-duong/chuong-20.html.]
Việt Hoàn thở dài trong lòng: “... Không thể một lúc nào yên tĩnh.”
Vì thế, xoa trán một nữa. Dù chỉ nhỏ, nhưng Trình Yên đang ở gần nên rõ.
Lúc , Trình Yên, với vai trò là một chị dâu, quen thuộc với các và hiểu rằng họ vốn ngoan ngoãn, chỉ thi thoảng mới tự do một chút. Nàng khẽ, : “Nghiên Nhi và Xu Nhi luôn ngoan ngoãn, mẫu cũng khen các nàng học hành quy củ.”
Việt Hoàn sửng sốt một lát, mới hiểu ý của Trình Yên. Hắn mỉm nhẹ: “Ta .”
Việt Hoàn ngoài cửa sổ, hai cô gái đang vô cùng hoạt bát, nhẹ nhàng : “Các nàng cũng chỉ thoải mái như thế mặt thôi.”
Là con gái của Việt Quốc công phủ, hai cô nương luôn nhiều ánh mắt theo dõi. Huống chi họ còn là chị em song sinh, cũng dễ gây sự chú ý.
Trình Yên lúc hiểu rằng họ luôn đối xử với như , nàng cần hòa giải gì cả.
Nhìn bọn họ, trong lòng Trình Yên cảm thấy một chút ghen tị. Mẹ chỉ nàng, mà vì sức khỏe yếu, khi sinh nàng, bao giờ tin tức . Sau đó, khi cha nàng cưới thêm vợ, cả thể xác và tinh thần của nàng đều kiệt quệ.
Trình Yên bao giờ hiểu hết sự gắn bó của một gia đình, nhưng khi thấy Việt Hoàn và các , ít nhiều cũng thể cảm nhận .
Nàng cảm thấy cảm xúc trong lòng quá mãnh liệt. Việt Hoàn điều , dù nguyên nhân, nhưng cảm giác sự đổi trong lòng nàng. Hắn thăm dò hỏi: “Ngoài còn náo nhiệt, ngươi ngoài dạo ?”
Trình Yên ngẩng đầu lên, vẻ ngạc nhiên. Nàng phố ngoài đông đúc, nhưng bao giờ nghĩ Việt Hoàn mời nàng như .
“Đi ngoài sẽ muộn chứ?”
“Không . Chúng xa, chỉ dạo quanh phố về phủ thôi, vội vã.”
Việt Hoàn hợp lý, Trình Yên do dự nữa và đồng ý.
Khi tin truyền đến tai Việt Nghiên và Việt Xu, hai vui mừng vô cùng. Sau khi ăn xong, các nàng vội vã bảo Việt Hoàn nhanh chóng . Hai nắm tay , Việt Hoàn và Trình Yên theo .
Xung quanh họ nhiều nha và thị vệ. Đương nhiên, gì nguy hiểm.
Trình Yên lúc đầu vẫn nhớ , nhưng nàng cũng chỉ là một cô nương trẻ, từng nhiều cơ hội như . Không lâu , nàng những món đồ mới mẻ ngoài phố thu hút.
Mỗi thứ trông đều lạ mắt, khiến nàng thể rời mắt.
Có nhiều món đồ lạ mắt mà Trình Yên từng thấy qua.
Nàng thể ngừng chăm chú.
Khi thấy một sạp bán hàng rong, Trình Yên định qua xem, nhưng tiểu thương đưa lời mời: “Gia đình , mỗi vòng chỉ một văn tiền thôi.”
Đó là một loại vòng nhỏ bán ở ven đường, màu sắc tươi sáng, quá tinh xảo nhưng thú vị.
Việt Hoàn sang Trình Yên, hỏi: “Nàng thử ?”
“Ta chơi cái .” Trình Yên nhỏ giọng đáp, nàng chút thử, nhưng sợ sẽ , mất mặt.
Việt Hoàn vẫn động viên nàng thử: “Khoảng cách xa lắm , hơn nữa chỉ cần gần là thể trúng.”
Cuối cùng, Trình Yên chịu sức hút của món đồ , đành gật đầu đồng ý.
Ngay khi nàng gật đầu, Việt Hoàn lập tức cầm một túm vòng từ tay bán và chia cho Trình Yên một nửa.
Việt Hoàn dạy nàng cách ném vòng. Trình Yên một lúc, hiểu rõ cách chơi, tự tin cầm vòng và ném .
Vòng tròn một vòng, rơi những món đồ trang trí nhỏ bên cạnh.
Khoảng cách chỉ một bước.
Trình Yên: “……”
Việt Hoàn: “……”
Thật ngờ, nàng ném trúng thật!